Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 886. Thanh trừng sạch sẽ đám lâu la, chỉ còn lại mình ngươi thôi!
“Vù vù…” Gió lạnh thổi qua.
Ngay khi Trần Nghiệp thu tay, trước mặt đã biến thành một vương quốc băng giá. Vô số hung thú bị đóng băng thành tượng băng khổng lồ.
Rõ ràng trên trời cao có ánh mặt trời rực rỡ, nhưng trên mặt đất lại là băng đá ngàn dặm.
Lúc này, những hung thú chạm băng to lớn đột nhiên truyền tới động tĩnh.
“Rắc! Rắc!” Cùng với tiếng vỡ vụn truyền ra, có rất nhiều tượng băng lần lượt vỡ nát.
Đó là do hung thú mạnh mẽ đag giãy khỏi sự trói buộc của băng đá.
Uy lực của băng đá vẫn hơi yếu.
Giống như hung thú cấp một cấp hai đó có khả năng sẽ trực tiếp chết cóng, đóng băng vĩnh viễn. Mà hung thú cấp ba và cấp bốn thì lại khác. Hung thú đến cấp ba sẽ có bước nhảy vọt về chất, lực sinh mệnh tăng lên rất nhiều nên rất khó bị giết chết.
Về phần hung thú cấp năm lại càng không cần nói hơn. Đó chính là một lĩnh vực hoàn toàn mới.
Con phá băng xông ra đầu tiên chính là con thú vương đó.
“Grào!”
Thú vương ngửa đầu lên trời gầm to một tiếng, âm thanh to lớn lại dẫn đến cơn chấn động sóng âm thanh khiến không ít hung thú cấp ba vốn còn đang giãy không ra được cũng phá băng thoát ra ngoài.
Lập tức, trên mặt đất đóng băng lại xuất hiện rất nhiều bóng dáng của hung thú.
Đương nhiên nhẫn băng giá của Trần Nghiệp cũng không phải hoàn toàn vô dụng.
Ít nhất những hung thú cấp một cấp hai với số lượng rất nhiều đó đều đã bị thanh trừng sạch sẽ.
Mà mục tiêu chủ yếu để Trần Nghiệp sử dụng nhẫn băng giá chính là để xử lý những tên lâu la nhỏ này, vốn hắn cũng muốn dùng Haki Haoshoku, nhưng đầu của những hung thú này mạnh hơn nhân loại gấp vô số lần, chỉ sợ Haki Haoshoku cũng sẽ không có hiệu quả…
Trong thành phố ngầm.
“Xong rồi! Những hung thú đó vẫn chưa bị băng đông chết, còn thoát ra kìa.”
“Đều là do con thú vương chết tiệt đó!”
“Thú vương quá mạnh!”
“Không biết thiên thần có thể giết chết được thú vương hay không…”
“Phải có niềm tin vào thiên thần!”
Trên mặt đất, Trần Nghiệp nhìn thấy đoàn quân thú đã hoàn toàn bị chọc giận đang xông về đây, vẻ mặt vẫn bình tĩnh.
Hắn lại bay lên trời lơ lửng giữa không trung, nhẫn Thần Sấm tên tay trái lóe lên một cái. Lập tức, trong không trung bắt đầu dày đặc mây đen.
“Ầm ầm ầm!”
Mây đen che phủ bầu trời lẫn mặt trời, sấm chớp lập lòe. Thời tiết rõ ràng một giây trước vẫn là trời quang mây tạnh đột nhiên lại biến thành mây đen dày đẳng, đến tên ngốc cũng biết là không bình thường.
Lại nhìn thấy cả người Trần Nghiệp có sấm sét quấn quanh giống như Thần Sấm giáng thế. Lúc này, cho dù bản thân hắn không thừa nhận mình là thiên thần chỉ sợ những người trong thành phố ngầm đó cũng sẽ không tin.
“Ầm!” Sấm sét chân chính xuất hiện.
Một tia sét cỡ to thô như thùng nước trực tiếp đánh trúng một hung thú cấp bốn có thể hình to lớn.
Những hung thú này ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra đã ngã xuống đất chết trong tê dại.
Với tinh thần lực ủa Trần Nghiệp hiện tại, sấm sét tia chớp mà hắn phát ra còn mạnh hơn Thor đã thức tỉnh trong Marvel rất nhiều.
Tia chớp đầu tiên dường như là một tín hiệu. Ngay sau đó, tia chớp đầy trời dưới sự khống chế của Trần Nghiệp liên tiếp xuất hiện, điên cuồng đánh loạn vào trong quân đoàn hung thú dưới mặt đất.
“Ầm ầm! Rẹt!” Tiếng sấm sét không ngừng vang lên.
Lúc này trong thiên địa thoạt nhìn cực kỳ dọa người, giống như ông trời đang nổi giận phát ra sấm sét như không cần mạng, đến đâu cũng toàn là tia chớp, đến đâu cũng là tiếng sấm.
Uy thế như vậy đến ngay cả những hung thú vô cùng hung ác đó cũng cảm thấy sợ hãi. Những hung thú cấp ba cấp bốn đó, dưới sự bắn loạn điên cuồng của sấm sét giống như ruồi bọ mất đầu chạy loạn khắp nơi, kết quả vẫn là từng con bị bổ chết.
Hung thú cấp ba trên cơ bản có thể giải quyết được tia chớp. Cấp bốn lợi hại hơn nhưng cũng khó ngăn được hai ba tia sét liên tiếp tấn công, cuối cùng vẫn khó tránh khỏi cái chết.
Trong thành phố ngầm, toàn bộ thị dân đều sợ ngây người khi nhìn thấy Trần Nghiệp thể hiện thần uy.
Sấm sét là sự tồn tại khiến toàn bộ động vật đều sợ hãi, con người cũng không ngoại lệ. Mà lúc này, Trần Nghiệp lại đang khống chế sấm sét tiêu diệt từng con hung thú lớn mạnh mẽ. Bóng dáng ngang tàng, khống chế thiên địa này đã khắc sâu vào trong đầu của tất cả mọi người!
Bao gồm cả lý Mộng Điệp!
Cô ta hoàn toàn không ngờ ngài chủ nhóm lại mạnh mẽ như thế. Chẳng trách sau khi cô ta gửi video hung thú cấp năm, ngài chủ nhóm vẫn không coi đó là chuyện to tát gì.
“Quá… quá mạnh…”
“Đúng vậy!”
“Chắc chắn đây chính là thần phạt đi?”
“Uy năng của thiên thần thật đáng sợ!”
“Đúng vậy! Hung thú chết tiệt, đến phiên các ngươi sợ hãi và tuyệt vọng đi…”
“Các ngươi mau nhìn thú vương kìa, thú vương cũng bị sét bổ trúng nhưng hình như nó không sao cả!”
“Trời ơi! Da của thú vương này cùng dày quá rồi thì phải? Ngay cả sấm sét cũng có thể chịu được sao?”
“Đã chịu mấy phát rồi mà chẳng hề hấn một chút nào cả? Thú vương thật sự biến thái như vậy sao?”
“Bằng không sao gọi là thú vương?”
“Không biết thiên thần đại nhân có cách nào đối phó với thú vương không…”
Trong không trung, hiển nhiên Trần Nghiệp cũng để ý đến con thú vương đó. Không thể không nói tên này thật sự đủ da dày thịt béo đấy, sấm sét mạnh mẽ như thế bổ lên người mà nó vẫn chẳng hề hấn gì cả…
Nếu không phải sau khi Trần Nghiệp đeo nhẫn Thần Sấm lên có thể tránh được sấm sét thì ngay cả hắn cũng không dám đảm bảo mình chịu một đường thiên lôi như thế, có thể bình an vô sự giống như thú vương được hay không.
Vì tính phá hoại của sấm sét cực mạnh. Sau khi bị sét đánh trúng không chỉ có thể đột phá hàng phòng thủ bên ngoài của ngươi, mà còn có thể phá hoại bên trong cơ thể ngươi, giết chết tế bào sinh học trong nháy mắt.
Haki Busoshoku của Trần Nghiệp đã mãn cấp, nếu chỉ bàn về phòng thủ hắn chắc chắn mạnh hơn thú vương. Nhưng chịu thiên lôi như vậy vẫn cảm thấy không dễ chịu như cũ.
Đương nhiên, trong cơ thể của hắn có nhân tử tự lành, sấm sét như vậy vẫn chưa thể giết được hắn…
Một lúc sau, hung thú cấp ba và cấp bốn thương vong nặng nề. Những con còn may mắn sống sót cũng đã bị dọa cho vỡ mật, sớm rời khỏi khu vực này.
Hung thú ở thế giới này cũng không phải sinh vật không não, ngược lại trí tuệ của chúng không thấp. Bằng không cũng sẽ không đuổi cùng giết tận con người!
Sau khi ý thức được con người nhỏ bé trước mặt này không phải người mà bọn chúng có khả năng chống lại được, những hung thú còn lại đều nhao nhao rời đi.
Lúc này, đứng trước mặt Trần Nghiệp chỉ còn lại con hung thú đó. Chiều cao của tên này đến gần trăm mét, cơ thể khổng lồ giống như một ngọn núi lớn đứng sừng sững ở nơi đó. Chỉ riêng đôi mắt đó đã to cỡ người trưởng thành rồi, mà đôi mắt của thú vương đó vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp!
Tuy rằng vừa rồi hắn giải phóng sấm sét cũng không thể tạo thành sát thương gì đối với cơ thể nó, nhưng thú vương vẫn không dám xem thường như cũ.
Từ trên người Trần Nghiệp nó cảm giác được mối đe dọa khổng lồ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận