Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1131. Ra tay, thay đổi vận mệnh!

Chương 1131. Ra tay, thay đổi vận mệnh!
Dù đội hộ vệ Phương gia ai nấy đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, thậm chí còn mạnh hơn cả quân đội chính quy nhưng vẫn không làm khó được nam tử trung niên này.
“Bạch Hải Đan, hôm nay ngươi không chạy thoát được đâu, mau giao Cứu Khiếu Kim Đan và Giao Long Hoàng Tuyền Đồ ra đây, ta có thể sẽ tha mạng cho ngươi!”
Nam tử trung niên dẫn đầu đội hộ vệ Phương gia quát lớn.
“Long Uyên Phương gia, Phương Trạch Sơn!”
Bạch Hải Đan cười ha hả: “Chỉ là cao thủ Thông Linh mà thôi, ngươi mà cũng dám tới đoạt Giao Long Hoàng Tuyền Đồ với ta à? Ca ca Phương Trạch Đào của ngươi có tới cũng chưa chắc đã là đối thủ của ta nữa kìa.”
Vừa dứt lời hai mắt Bạch Hải Đan nheo lại, tinh quang ầm ầm bắn ra.
Đùng đoàng!
Thân thể hắn nhào lên, không khí chấn động kịch liệt, bước chân mạnh mẽ uy vũ như rồng cuốn, khoảng cách giữa hai bên tới mấy chục bước nhưng hắn lại tới ngay trước mặt đối thủ chỉ trong nháy mắt, đột phá vòng vây, vỗ mạnh một chưởng xuống đầu Phương Trạch Sơn.
Phương Trạch Sơn cảm giác không khí xung quanh như bị ép lại, bản thân hắn cũng không thể nhúc nhích nổi.
Không ngờ một chưởng này của Bạch Hải Đan lại có uy lực kinh khủng tới vậy.
Tuy không thể thoát ra nhưng Phương Trạch Sơn cũng không phải kẻ chỉ biết ngồi chờ chết, lúc này hắn hít sâu một hơi như thần long hút nước, kinh mạch khắp người giần giật, hắn nâng song chưởng định đỡ lại đòn đánh của Bạch Hải Đan.
Có điều nói thế nào thì hai người cũng cách nhau cả một cảnh giới.
Phương Trạch Sơn biết lần này mình dữ nhiều lành ít rồi.
Trong lúc nguy cấp đột nhiên một luồng đao mang từ đằng xa bay tới, đánh thẳng về phía Bạch Hải Đan.
Trong nháy mắt khi đánh trúng đối phương đao mang nổ tung, hình thành tử sắc âm lôi, điện lưu tràn ra khiến cỏ lau xung quanh bốc cháy phừng phừng.
“A! Pháp lực!”
Song chưởng Bạch Hải Đan cháy đen, hắn hét thảm một tiếng, nhanh chóng bay lùi lại rồi nhìn chòng chọc về phía xa.
“Bí cảnh Thần Thông! Ngươi là ai?”
“Hai tay ngươi thế mà còn chưa đứt sao? Xem ra quần áo ngươi mặc cũng là vật phi phàm đấy nhỉ!”
Một thanh âm thanh lãnh vọng tới đầu tiên.
Ngay sau đó Phương Thanh Tuyết và Trần Nghiệp cũng lần lượt hiện thân.
Đao mang vừa rồi chính là môn thần thông Phương Thanh Tuyết mới học được: Tử Điện Âm Lôi Đao.
Trông thấy Phương Thanh Tuyết xuất hiện Phương Trạch Sơn mừng rỡ hô lên: “Thanh Tuyết, ngươi trở lại rồi à?”
Đám hộ vệ Phương gia cũng lập tức hành lễ với Phương Thanh Tuyết.
“Bái kiến Đại tiểu thư!”
Thấy thế Bạch Hải Đan hiểu ra ngay, hắn nói: “Thì ra ngươi chính là Đại tiểu thư của Phương gia, tuổi còn trẻ mà đã bước vào bí cảnh Thần Thông, quả nhiên là thiên tài tuyệt thế, Hóa Vũ Môn coi như nhặt được bảo bối rồi.”
Bạch Hải Đan vừa nói xong đã xoay người bỏ chạy, thân hình như mũi tên nhọn, bắn vào mặt sông cuồn cuộn.
“Trước mặt ta mà còn muốn trốn à?”
Phương Thanh Tuyết đạp bước, ngay lập tức đã tới gần, nàng đứng lơ lửng trên mặt sông, giơ tay đánh ra một chiêu, pháp lực cường đại xuất hiện, hút hết nước sông lên không trung.
Thân ảnh Bạch Hải Đan cũng ở trong đó.
Thấy không thể trốn được Bạch Hải Đan đột nhiên cắn lưỡi, phun một ngụm máu lên người mình.
Ngay lập tức!
Từ lồng ngực hắn đột nhiên có một hư ảnh giao long hình thành từ pháp lực bay ra.
Giao long vừa xuất hiện cũng chỉ liếc qua Phương Thanh Tuyết một cái rồi cuộn lấy Bạch Hải Đan bị thương nặng lên, thoát khỏi sự kiểm soát của Phương Thanh Tuyết, lần thứ hai bay về phía con sông.
Đôi mi thanh tú của Phương Thanh Tuyết nhíu lại.
Ngay khi Bạch Hải Đan bị giao long mang đi, trong lúc quan trọng, một đạo kiếm khí kim sắc đột nhiên bổ tới.
“Ầm ầm!”
Kiếm khí kim sắc hóa thành cự kiếm, trực tiếp cắt đứt dòng sông, khiến đáy sông lộ cả ra ngoài.
Đồng thời cũng lộ ra thân ảnh Bạch Hải Đan bên trong.
Ngay sau đó một thân ảnh như ma quỷ tới gần Bạch Hải Đan, tóm lấy đối phương lúc này đã hôn mê.
Hư ảnh giao long thấy thế còn muốn giãy giụa tránh thoát, nó gầm lên một tiếng rồi há miệng táp về phía người kia, nhưng đối phương tung ra một quyền, trực tiếp đánh tan hư ảnh giao long!
Lúc này Bạch Hải Đan đang hôn mê đột nhiên tỉnh lại, hai mắt nhìn chòng chọc người kia, trong mắt có kinh ngạc và không thể hiểu nổi.
Người đột nhiên ra tay chính là Trần Nghiệp.
Hắn sau khi tự hỏi rất lâu cuối cùng vẫn quyết định cứ ra tay cướp lấy Giao Long Hoàng Tuyền Đồ.
Làm như vậy đương nhiên sẽ đắc tội với Tạo Hóa Tiên Vương.
Có điều Trần Nghiệp cũng chẳng lo lắm.
Chân thân của Tạo Hóa Tiên Vương giờ đang bị nhốt lại, dựa vào phân thân cùng lắm chỉ khiến Trần Nghiệp gặp chút rắc rối mà thôi.
Dù sao thì huyền huyễn đại thế giới tuy hiện giờ vẫn còn kém cỏi nhưng ý chí thế giới vẫn rất mạnh, Tạo Hóa Tiên Vương cũng không thể tung ra phân thân cực mạnh để đánh chết Trần Nghiệp được.
Mặt khác cánh cửa Vĩnh Sinh cũng không phải trò đùa, Tạo Hóa Tiên Vương bị nhốt trong đó nên không thể gây ra chuyện gì động trời được.
Trần Nghiệp tin rằng chỉ cần mình không rời khỏi huyền huyễn đại thế giới thì Tạo Hóa Tiên Vương cũng chẳng làm gì hắn được.
Còn về Phương lão ma, Trần Nghiệp suy nghĩ kỹ vẫn quyết định nên ra tay thì hơn, nếu Tạo Hóa Tiên Vương tạo ra phân thân tìm hắn gây sự thì vừa hay hắn có thể dựa vào đó để cày điểm Luân Hồi một thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận