Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1130. Phương gia, phân thân của Tạo Hóa Tiên Vương!

Chương 1130. Phương gia, phân thân của Tạo Hóa Tiên Vương!
Một thân ảnh tú lệ từ nơi xa bay tới, sau đó trực tiếp dừng ngay trước mặt Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp cũng thu công, nhìn về phía người vừa tới.
“Trần sư đệ, giờ ngươi đã là đệ tử chân truyền rồi, sao không tuyển mộ thêm mấy người nữa? Nơi này ít người quá.”
Người tới đúng là Phương Thanh Tuyết.
Trần Nghiệp cười nói: “Tại ta thích thanh tĩnh thôi.”
Nghe Trần Nghiệp nói thế Phương Thanh Tuyết cũng không nhiều lời, nàng nói thẳng vào chuyện chính luôn: “Trần sư đệ, lần này ta tới là muốn mời ngươi cùng làm một nhiệm vụ.”
“Được!”
Trần Nghiệp nhanh chóng đáp ứng.
Phương Thanh Tuyết giật mình: “Sư đệ còn chưa biết nội dung nhiệm vụ mà đã dám đáp ứng ta thế ư?”
“Ta tin Phương sư tỷ.”
Trần Nghiệp cười đáp.
Nghe vậy khuôn mặt lãnh diễm của Phương Thanh Tuyết hơi rung động, đôi mắt xinh đẹp nhìn kỹ Trần Nghiệp.
“Ta vẫn nói qua nội dung nhiệm vụ lần này với sư đệ đi đã!”
“Tông môn nhận được tin chí bảo ‘Giao Long Hoàng Tuyền Đồ’ năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế luyện chế ra đã hiện thế, nó đang bị một võ giả thần bí có tên Bạch Hải Đan nắm giữ, giờ hắn đang lẩn trốn trong vương triều Đại Ly nơi phàm thế, chỉ cần có thể lấy lại Giao Long Hoàng Tuyền Đồ thì tông môn sẽ có phần thưởng rất lớn.”
Trần Nghiệp nghe thế trong lòng cũng khẽ động, hắn biết nội dung chính của vở kịch này cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Hắn biết rõ nội dung cốt truyện từ trước, thế nên cũng biết thân phận thật sự của Bạch Hải Đan.
Người này thực ra là một hóa thân của Tạo Hóa Tiên Vương, xuất hiện tại huyền huyễn đại thế giới chỉ để đưa bảo vật cho Phương lão ma, từ đó gieo xuống nhân quả...
Phương Thanh Tuyết nhìn Trần Nghiệp rồi đột nhiên lại nói tiếp: “Trần sư đệ, nếu nhiệm vụ lần này thành công ta cũng không định đem Giao Long Hoàng Tuyền Đồ về cho tông môn, chí bảo này là tâm huyết cả đời của Hoàng Tuyền Đại Đế, ẩn giấu tâm đắc tu hành của hắn, nếu có thể tìm hiểu nó thì chắc chắn sẽ rất có ích cho tu vi của chúng ta.”
“Ta đã gửi thư về nhà, hiện giờ Phương gia đã biết hành tung của Bạch Hải Đan, đang chờ lệnh ta để hành động.”
Thấy Phương Thanh Tuyết nói rõ ràng như thế Trần Nghiệp cũng đáp: “Sư tỷ cứ sắp xếp đi, nhiệm vụ lần này ta sẽ nghe theo ngươi.”
Nhưng trong lòng hắn lại nghĩ liệu mình có nên chặn lấy cơ duyên của Phương lão ma hay không?
Giao Long Hoàng Tuyền Đồ là tuyệt phẩm đạo khí, vô cùng quan trọng, giai đoạn đầu Phương lão ma có thể quật khởi cũng đều dựa vào nó cả.
Trần Nghiệp cũng không khỏi động lòng trước món tuyệt phẩm đạo khí này.
Thế nhưng hắn muốn chặn cướp Giao Long Hoàng Tuyền Đồ thì chắc chắn sẽ phải đắc tội với Tạo Hóa Tiên Vương!
Tạo Hóa Tiên Vương chính là siêu cấp đại lão trong thế giới Vĩnh Sinh, một trong những BOSS cuối cùng, pháp lực ngập trời.
Dù Trần Nghiệp ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ là dạng tiểu nhân vật trước mặt đại lão mà thôi.
Tuy hiện giờ Tạo Hóa Tiên Vương đang bị nhốt trong cánh cửa Vĩnh Sinh nên không thể ra ngoài được thế nhưng chỉ đưa một phân thân ra ngoài thì cũng không có gì khó.
“Vậy thì tốt!”
Phương Thanh Tuyết nhìn Trần Nghiệp rồi lại nói tiếp: “Việc này không thể chậm trễ được, giờ chúng ta xuất phát luôn đi.” Không hổ là Phương Thanh Tuyết, tính cách luôn cực kỳ quyết đoán.
Trần Nghiệp cũng không phải kẻ dùng dằng, hắn gật đầu ngay!
“Đi thôi!”
Hai người nói xong thì cùng nhau bay đi.
Sau khi đột phá bí cảnh Thần Thông tu sĩ có thể sử dụng pháp lực để phi hành.
Pháp lực quả thực có rất nhiều tác dụng kỳ diệu, có thể khống chế vạn vật trong thế gian, đây là điều mà võ giả cương kình không tài nào sánh nổi.
Vương triều Đại Ly.
Trần Nghiệp và Phương Thanh Tuyết chỉ mất một ngày đã tới tỉnh Long Uyên.
Trước mắt họ là một con sông rộng mênh mông, nước sông cuồn cuộn dâng trào, chảy mãi không ngừng, bao la bát ngát.
Đây chính là sông Long Uyên.
Đứng nơi bờ sông, Phương Thanh Tuyết đột nhiên cảm khái: “Khi còn bé phụ thân thường dẫn ta tới bờ sông này chơi đùa, để ta quan sát dòng nước cuồn cuộn chảy rồi lĩnh ngộ chân ý của võ đạo, không ngờ chớp mắt một cái đã qua hai mươi năm.”
Năm nay Phương Thanh Tuyết đã ngoài hai mươi, so với Trần Nghiệp thì hơn vài tuổi.
“Từ khi ta bái nhập Hóa Vũ Môn tới giờ cũng có ba năm chưa về thăm nhà, không biết Phương gia hiện giờ ra sao rồi.”
Phương Thanh Tuyết nói.
Trần Nghiệp nghe thế thì đáp ngay: “Sư tỷ nhớ nhà sao? Lần này đã về đây rồi thì đợi hoàn thành nhiệm vụ xong lại ở nhà chơi vài hôm hãy đi, giờ sư tỷ đã đột phá bí cảnh Thần Thông, trở thành đệ tử chân truyền rồi, cũng coi như là phú quý hồi hương.”
Phương Thanh Tuyết thấy hắn nói thế cũng không từ chối mà gật đầu đồng ý, đang định nói gì đó thì thấy trên bầu trời có một con chim bồ câu bay về phía hai người, cuối cùng dừng ngay trước mặt Phương Thanh Tuyết.
Phương Thanh Tuyết bắt lấy con chim bồ câu, tìm thấy tờ giấy quấn trên đùi nó, nàng mở ra đọc, sắc mặt khẽ động.
“Sư đệ, hộ vệ của Phương gia đã phát hiện tung tích của Bạch Hải Đan, chúng ta cũng qua đó mau đi!”
“Được!”
Khi Phương Thanh Tuyết và Trần Nghiệp đuổi tới nơi hai người trông thấy một đội ngũ được huấn luyện nghiêm chỉnh đang vây công một nam tử trung niên.
Nam tử trung niên trông có vẻ cao to vạm vỡ, trên người mặc y bào quý giá, hành động mãnh liệt như hổ như báo, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều có sức mạnh nghìn cân, đánh tới mức xung quanh ầm ầm vang động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận