Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 975. Thiên thạch? Bom hạt nhân? Đây là muốn hủy diệt toàn bộ thế giới sao?
Chớp mắt cái thời gian đã là sau năm ngày, cộng thêm hai ngày trước Trần Nghiệp đã tới thế giới này được bảy ngày. Hôm nay là một ngày cuối cùng hắn ở đây, chỉ cần an toàn vượt qua hôm nay hắn có thể nhận được đánh giá siêu thần!
Đương nhiên, mấy ngày này cũng không phải không có chuyện gì xảy ra.
Có thể nói mỗi ngày đều có tình huống xảy ra!
Để phòng ngừa sự đuổi giết của thần chết, từ ba ngày trước Trần Nghiệp đã dứt khoát ra lệnh cho người san phẳng toàn bộ phòng xưởng trong công xưởng.
Nhưng cho dù là vậy vẫn có người chết như cũ, vì lực độ đuổi giết của thần chết càng ngày càng mạnh.
Mới hôm qua thôi, một thiên thạch với đường kính ba cây từ trời giáng xuống trực tiếp lao về vị trí tất cả những người may mắn sống sót đang ở!
Nếu thiên thạch lớn như vậy thật sự đập xuống vậy ngay cả toàn bộ lục địa Bắc Mỹ cũng sẽ diệt vong ngay!
Khi ấy toàn bộ các cấp cao nước Mỹ đều sợ ngu người. Mà lúc mấy người may mắn sống sót đó nhìn thấy quả cầu lửa to lớn trên đỉnh đầu mình, người nào cũng sợ mặt cắt không còn một giọt máu vào, rơi vào tuyệt vọng!
Đương nhiên thiên thạch không rơi xuống vì Trần Nghiệp đã ra tay.
…
Lúc này trong phòng hợp rộng lớn của Nhà Trắng, vô số quan chức cấp cao đang nhìn màn hình video trên tường. Nếu nhìn kỹ mấy quan chức cấp cao này bao gồm cả ngài tổng thống đều trẻ hơn không ít, thậm chí có một nghị viên khác mặt non choẹt chẳng khác gì thanh niên…
Bọn họ đều cầu từ phía Trần Nghiệp, để hắn giúp mình lấy lại tuổi trẻ. Thân là vật trao đổi, trong khoảng thời gian này bọn họ gần như biến thành chó của hắn!
Hắn nói gì thì nghe nấy!
Không có người nào có thể giữ được lý trí trước mắt sức cám dỗ của việc khôi phục tuổi trẻ cả!
Hình ảnh trong video chính là chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Một thiên thạch to lớn kéo theo cái đuôi lửa dài ngoằng lao xuống một vùng đất ở Bắc Mỹ. Nơi đó chính là khu vực đám người may mắn sống sót tập trung!
Cho dù mấy quan chức cấp cao này đã sớm biết nguy cơ đã được giải trừ, nhưng lúc này xem lại hình ảnh trong video vẫn cảm thấy khiếp sợ như cũ.
Nếu như thiên thạch này đập trúng vậy toàn bộ nước Mỹ không có một ai chạy thoát.
Cũng may, vị thần thần thông quảng đại đó đã ra tay, chỉ thấy trong video có một bóng người đột nhiên bay lên. Hắn cũng không giống như siêu nhân lao về phía thiên thạch mà chỉ giơ một tay lên, phóng ra một quang cầu màu trắng nhắm thẳng vào thiên thạch.
Đó chính là quả cầu ngưng tụ từ năng lực của trái Gura Gura ngưng tụ và lực phá hoại vô hạn.
“Vù!”
Quang cầu nhanh chóng lao đi, giống như tia chớp lóe lên rồi va thẳng vào thiên thạch to lớn đang từ trời giáng xuống đó.
Hình ảnh một vụ nổ khó mà tưởng tượng được đã xuất hiện…
Chỉ thấy vùng trời đó giống như tấm gương lập tức nứt toác, sau đó tại trung tâm cú nổ xuất hiện một hố đen, toàn bộ mảnh vụn sau khi thiên thạch nổ tung đều bị hút vào trong đó, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
Hình ảnh bụ nổ quỷ dị này là thứ mà toàn bộ nhân loại chưa từng thấy bao giờ, cũng vượt xa nhận thức của bọn họ!
Một thiên thạch lớn như thế lại bị quang cầu nho nhỏ mà Trần Nghiệp phóng ra phá vỡ đến ngay cả cặn bã cũng không còn sót lại?
Cũng chính lần ra tay này của Trần Nghiệp khiến tất cả mọi người đều ý thức được một điểm…
Thần linh… là sự tồn tại bọn họ không cách nào tưởng tượng được!
Ngoài ra, mấy cấp cao này cũng tràn đầy niềm tin đối với việc Trần Nghiệp có thể chiến thắng thần chết. Vì trong mấy ngày nay người đàn ông đó đã tạo ra quá nhiều kỳ tích.
…
Video kết thúc, ngài tổng thống dẫn đầu mở miệng: “Các vị đều nói ra quan điểm của mình đi!”
Mọi người đều biết ý của tổng thống.
Lúc này điều tổng thống nghĩ đã không còn là trận chiến giữa Trần Nghiệp và thần chết nữa mà là chuyện sau khi Trần Nghiệp chiến thắng thần chết kìa…
Một vị nghị viên nhìn thấu suy nghĩ của tổng thống mới đáp: “Ta cho rằng dưới tiền đề toàn lực ủng hộ vị đó chống lại thần chết càng phải nghĩ cách buộc vị đó trên chiến xa của chúng ta mãi mãi!”
Những lời này có được sự tán đồng của vô số người!
“William nói không sai! Sự xuất hiện của người đó là cơ hội của nước Mỹ chúng ta!”
“Ta tán đồng, nước Mỹ không thể mất hắn!”
“Cho dù vị đại nhân vật đó muốn gì, chúng ta đều phải cố hết sức thỏa mãn hắn!”
Nghe tiếng nghị luận như vậy, trong lòng không ít người đều cười lạnh.
Hoàn toàn không phải nước Mỹ cần Trần Nghiệp mà là mấy người này cần hắn!
Sau khi nếm được vị ngon ngọt của thanh xuân, bọn họ đã sớm mưu tính nên giữ Trần Nghiệp lại thế nào để thanh xuân của mình mãi trường tồn…
Đương nhiên, Trần Nghiệp ở lại thì những người có mặt ở đây đều có thể hưởng lợi ích hết. Cho nên kiến nghị như vậy có được sự tán đồng nhất trí.
Tổng thống nở nụ cười, ánh mắt nhìn phía Meghan bên tay trái.
Lúc này Meghan đã trở thành phó cục cục trưởng CIA. Từ một nhân viên đặc vụ một bước nhảy vọt thành lãnh đạo số hai của CIA, cô ta chỉ dùng thời gian ngắn ngủi có năm ngày!
Đây được tính là một kỳ tích trong lịch sử của CIA.
Mà tạo ra được kỳ tích như vậy đương nhiên cũng là vì sự tồn tại của Trần Nghiệp, cô ta đã trở thành cây cầu kết nối giữa các cấp cao và Trần Nghiệp. Ở trong mắt vô số người Meghan chính là một vận may.
Mà bản thân cô ta cũng cho rằng là thế. Cô ta cảm thấy không có sự xuất hiện của Trần Nghiệp thì cô ta không có khả năng có được thành tựu như hiện nay…
“Cô Meghan, không biết vị đó còn có yêu cầu gì không?” Tổng thống cười hỏi.
Meghen đang định đáp thì đột nhiên cửa lớn của phòng họp bị người đẩy ra, là trợ lý của tổng thống lao vào.
Tổng thống nhíu mày, vừa định lên tiếng chỉ trích thì chỉ thấy trợ lý đó nói với vẻ mặt nôn nóng: “Các vị, vừa rồi có tin bên Nga đã bắn một quả bom với đương lượng rất lớn, mục tiêu chính là chúng ta!”
Vừa dứt lời, toàn bộ người có mặt trong phòng họp đều thay đổi sắc mặt. Có nghị viên không nhịn được mà nói: “Ngươi đang nói đùa sao? Hôm nay cũng không phải cá tháng tư!”
Sắc mặt của trợ lý nhợt như giấy, đáp: “Tin này chính xác một trăm phần trăm, thông qua tính toán, bom hạt nhân sẽ rơi vào chỗ chúng ta sau mười phút nữa!”
Nghe được lời này không ít người lộ ra vẻ sợ hãi!
Mười phút!
Chỉ chút thời gian này muốn sơ tán cũng không kịp. Cho dù là ngồi máy bay trực thăng rời đi nhưng chỉ mười phút cũng không thể bay ra khỏi phạm vi sóng phóng xạ của bom hạt nhân nổ được.
“Địa điểm tấn công ở đâu?” Tổng thống vội vàng hỏi.
“Thông qua tính toán, mục tiêu tấn công ở vĩ độ XXX…” Trợ lý nói ra địa điểm, không ít người đều thay đổi sắc mặt vi địa điểm này chính là chỗ trú của mấy người may mắn còn sống sót đó.
Mọi người lập tức ý được, chỉ sợ quả bom hạt nhân này cũng là trò quỷ của thần chết, vì ngay cả loại thủ đoạn tấn công như thiên thạch còn có thể làm ra được, vậy bắn một quả bom vốn là vũ khí sát thương mạnh nhất của nhân loại cũng giải thích được thôi.
Chỉ là mọi người đều không ngờ thần chết vì đuổi giết mấy người may mắn sống sót lại không từ thủ đoạn đến thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận