Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1021. Sự tác hợp mạnh mẽ của Trần mỗ nhân! (2)

Chương 1021. Sự tác hợp mạnh mẽ của Trần mỗ nhân! (2)
Đám bướm mắt thấy không có cách nào chạy thoát, đột nhiên có vài con bướm màu sắc rực rỡ lại khá to lao tới, cuối cùng hóa thành những nữ yêu đứng trước mặt mọi người, bày sẵn thế trận đón địch.
“Các người là ai? Tại sao lại tới đây?”
Mắt thấy hồ điệp tinh đột nhiên xuất hiện, đám người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đều ngây người, phỏng chừng cũng không ngờ bướm ở nơi này lại thành tinh hết.
Triệu Linh Nhi hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi thật quá lợi hại, ta cũng không nhìn ra được bọn họ đã thành tinh rồi đó.”
Trần Nghiệp khẽ cười nhưng không hề giải thích.
Hắn biết trong mấy con bướm này có yêu tinh nhưng cũng không phải do nhãn lực của hắn quá lợi hại, mà là hắn biết cốt truyện!
Trong cốt truyện nguyên tác, người vợ “Thái Y” của Lưu Tấn Nguyên chính là hồ điệp thành tinh, dưới tay còn có những hồ điệp tinh khác nữa. Mà Thái Y còn biết chế tạo ra một loại “bách hoa tinh khí” không chỉ có thể dùng để nâng cao tu vi mà càng có thể dùng để cứu người.
Cốt truyện ban đầu là sau khi Lưu Tấn Nguyên rời khỏi Lâm Nguyệt Như và trở về nhà, dọc đường qua rừng độc đã cứu được Thái Y trong mạng nhện, kết quả bị nhện độc cắn một cái khiến mạng nguy trong sớm tối, là Thái Y dùng bách hoa tinh khí cứu chữa cho hắn ta, kéo dài sinh mệnh của hắn ta.
Bây giờ cốt truyện đã bị Trần Nghiệp hoàn toàn thay đổi, hiển nhiên tất cả sẽ không còn xảy ra nữa, cho nên khi hắn nhìn thấy biển hoa này và những con bướm này, lập tức liên tưởng đến, rất có khả năng đã tới địa bàn của Thái Y rồi.

Tuy nhìn thấy một đàn hồ điệp thành tinh, nhưng mọi người cũng không hề sợ hãi chút nào, cho dù là Phật châu Tiểu Thạch Đầu nhát gan nhất thì lúc này cũng lén chạy ra ngoài quan sát.
Toàn bộ những chuyện này hiển nhiên đều là vì sự tồn tại của Trần Nghiệp!
Bộ dáng mạnh mẽ của hắn đã tạo thành cảm giác thiên hạ vô địch cho mọi người, bất cứ yêu tinh gì dám tìm tới cửa đều phải chết.
“Thật sự có yêu tinh này?” Lý Tiêu Dao rút bảo kiếm ra, nói: “Đại ca, mấy tiểu yêu tinh này cứ giao cho ta đối phó đi!”
Nói xong, người này định xông lên trảm yêu trừ ma.
Trong quan niệm của Lý Tiêu Dao, yêu tinh đều là kẻ xấu.
Trần Nghiệp hơi giơ tay cản hắn ta lại.
“Đại ca? Tại sao lại cản ta?”
“Yêu tinh cũng không phải chỉ có người xấu.”
Nói ra câu này, ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên, dặn dò: “Tấn Nguyên, tới hỏi thăm bọn họ về tung tích của nhện độc đi.”
Lưu Tấn Nguyên nghe thế cũng sững sờ, không rõ tại sao Trần Nghiệp lại không tự mình mở miệng mà cứ nhất định kêu hắn ta nói?
Tuy rằng trong lòng hoài nghi nhưng Lưu Tấn Nguyên vẫn không dám làm trái mệnh lệnh của Trần Nghiệp, hắn ta vội chỉnh lại quần áo, bước tới trước mặt mấy hồ điệp tinh này.
“Tiểu sinh xin chào các vị… cô nương!”
Lưu Tấn Nguyên nho nhã lễ độ, rõ ràng vô cùng có phép tắc, lại thêm vẻ ngoài tuấn tú hoàn toàn khiến người không thể ghét được.
“Dám hỏi các vị cô nương có biết trong rừng độc này có con nhện tinh nào hay không?”
Nghe được lời này, Thái Y dẫn đầu lập tức hỏi: “Các ngươi tới đây tìm nhện tinh đó?”
“Đúng vậy!”
“Các ngươi tìm nhện tinh làm gì?”
“Đương nhiên là để hàng yêu trừ ma, trợ giúp chính đạo rồi!”
Lưu Tấn Nguyên nói câu này một cách vô cùng chính nghĩa và đường hoàng.
Có lẽ Lâm Nguyệt Như không thích hắn ta, nhưng trên thực tế hắn ta là một người vô cùng xuất sắc. Vẻ nho nhã lễ độ của hắn ta và khí chất thư sinh đường hoàng trên người đều khiến Thái Y trước mặt vô cùng có hảo cảm.
Có lẽ hai người họ chính là một đôi định mệnh.
Thái Y nhìn Lưu Tấn Nguyên, chẳng hiểu sao lại cảm thấy quen mắt, lại thêm Trần Nghiệp đã sớm xua tan niệm lực, để mặc đám bướm nhỏ đó bay đi, cũng là cho Thái Y thời gian xác định đám người trước mặt này đại khái là thiếu hiệp chính đạo tới hàng yêu trừ ma thật.
“Ta biết sào huyệt của nhện độc ở đâu, để ta dẫn các ngươi đi!” Thái Y nói.
Lưu Tấn Nguyên nghe vậy lại liếc mắt nhìn Trần Nghiệp, thấy hắn gật đầu mới nói với Thái Y: “Được vậy thì tốt quá, làm phiền cô nương rồi.”
Thái Y liếc mắt nhìn Trần Nghiệp.
Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên nhìn ra được trong đám người trước mắt này, Trần Nghiệp là người dẫn đầu. Nhưng trong lòng Thái Y lại thấy Lưu Tấn Nguyên thuận mắt hơn nhiều.
“Không phiền, nhện độc vẫn luôn mưu hại chúng ta, có người đối phó với nhện độc cũng là chuyện tốt đối với ta.”
Sau đó, Thái Y gia nhập đội ngũ, đi phía trước đám người để dẫn đường.
Mà suy nghĩ tác hợp hai người này của Trần Nghiệp để làm nhiệm vụ đã toàn quyền giao cho Lưu Tấn Nguyên. Dù sao thì dưới sự ảnh hưởng của hắn, Thái Y cũng không có khả năng bị nhện độc khống chế, Lưu Tấn Nguyên cũng không có cơ hội để giải cứu cô ta…
Bạn cần đăng nhập để bình luận