Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1084. Đại BOSS U Tuyền Huyết Ma!

Chương 1084. Đại BOSS U Tuyền Huyết Ma!
Trần Nghiệp liếc nhìn lão phụ nhân này, phát hiện tình huống của lão phụ nhân thật sự hỏng bét.
Bản thân có bệnh nặng, lại bị người đánh tàn nhẫn một trận, bị thương nghiêm trọng, hơn nữa không ăn uống, sinh mệnh đã rơi vào thời gian đếm ngược.
Nếu như hắn mặc kệ, cho dù đại hán trung niên tìm được thầy thuốc tốt nhất đến cũng không cứu về được.
Không tới ba ngày.
Lão phụ nhân này hẳn phải chết!
Đại hán trung niên giống như cũng nhận ra một điểm ấy, vội vàng dập đầu với Trần Nghiệp: “Thượng tiên, mời thượng tiên ra tay cứu nương ta…”
Trần Nghiệp lại nói: “Không vội, Lý Lại Tử ngươi vừa mới nói, hắn đang ở đâu?”
Là người cùng thôn.
Đại hán trung niên đương nhiên biết rõ Lý Lại Tử ở đâu!
Tuy rằng nóng vội cho sinh mệnh của mẫu thân, nhưng hắn không hề dám chậm trễ chút nào với vấn đề của Trần Nghiệp.
“Hai năm trước Lý Lại Tử bợ đỡ được một đại hộ nhân gia trong huyện, khoảng thời gian này có lẽ hắn đang hầu hạ ở đại hộ nhân gia kia.”
“Rất tốt, muốn cứu mẫu thân ngươi, mang ta đi tìm hắn trước!”
Đại hán trung niên nghe vậy, lập tức thu xếp xong cho mẫu thân rồi dẫn Trần Nghiệp đi ra cửa tìm.
Đương nhiên.
Trần Nghiệp ngại khinh công của hắn chậm, nên mang theo hắn nhanh chóng bay đến trong huyện.
Sau đó, hai người rơi thẳng vào trong viện của đại hộ nhân gia kia.
Mới đầu thái độ của đại hộ nhân gia thật cứng rắn.
Sau khi bị Trần Nghiệp tùy tay dạy dỗ, rất nhanh đã phối hợp, dựa theo yêu cầu của Trần Nghiệp, giao nộp Lý Lại Tử ra.
Nhìn thấy Lý Lại Tử.
Hai mắt đại hán trung niên lập tức đỏ bừng.
“Lý Lại Tử, có phải ngươi đến nhà ta trộm đồ, còn đánh bị thương nương của ta không?”
Lý Lại Tử thật hoảng loạn, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Nói hươu nói vượn, ngươi đừng oan uổng người tốt, cái chết của nương ngươi không liên quan gì đến ta cả!”
Nghe nói như thế, đại hán trung niên càng tức.
Hắn lại không phải kẻ ngốc, sao không biết lúc đó Lý Lại Tử đánh nương hắn là ra tay độc ác đánh cho chết.
Nếu như không phải sinh mệnh lực của nương hắn ngoan cường, vốn không đợi được đến khi hắn trở về.
“Đồ chó má này, lão tử muốn giết ngươi!”
Đại hán trung niên nói xong, định nhằm vào Lý Lại Tử, lại bị Trần Nghiệp ngăn lại.
“Thượng tiên…”
Trần Nghiệp khoát tay, ngắt lời: “Đừng nóng vội, cái mạng của hắn còn có tác dụng.”
Nói xong, Trần Nghiệp khẽ vẫy tay, mang theo Lý Lại Tử và đại hán trung niên, cùng nhau bay trở về Thanh Hà thôn.
Đại hộ nhân gia kia thấy thế, sợ đến mức quỳ rạp xuống, cung tiễn đám người Trần Nghiệp.
Đến nhà đại hán trung niên ở Thanh Hà thôn, Lý Lại Tử nhìn thấy mẫu thân của đại hán trung niên lại không chết, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Đại hán trung niên thấy thế, hừ lạnh một tiếng: “Lý Lại Tử, ngươi tuyệt đối không ngờ, mẫu thân ta còn sống đúng không?”
Lý Lại Tử biết rõ không thể chống chế được nữa, lập tức khóc cầu xin tha: “Ca ca Triệu gia, ta ta cũng không phải cố ý, sau khi ngươi rời đi, có một buổi chiều ta thua thật nhiều tiền, còn thiếu Hắc Hổ Tử hai mươi điếu tiền, bọn họ nói, nếu như trong vòng ba ngày ta không trả tiền thì sẽ giết ta. Ta, ta vì cùng đường nên mới đến nhà ngươi! Ta vốn chỉ định đến mượn ít tiền thôi, nhưng ai ngờ, ai ngờ…”
Đại hán trung niên không có hứng thú nghe Lý Lại Tử ngụy biện nữa.
Ở trong mắt hắn, Lý Lại Tử đã là người phải chết.
“Thượng tiên, tiếp theo ta nên làm như thế nào?”
“Không cần làm gì cả.”
Trần Nghiệp nhàn nhạt nói một câu, sau đó lấy hai lá Di Hình Hoán Ảnh phù ra, chia ra dựa theo trình tự chính xác dán chúng lên trên người mẫu thân đại hán trung niên và người Lý Lại Tử.
Sau đó.
Trong đại hán trung niên hết hồn cùng với trong ánh mắt hoảng sợ của Lý Lại Tử, kỳ tích đã xuất hiện.
Chỉ thấy vết thương trên người mẫu thân của đại hán trung niên lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mất, sắc mặt dần dần khôi phục bình thường… Không chỉ có như thế, giống như còn đang khôi phục trẻ tuổi.
Trái lại Lý Lại Tử giống như cọng cỏ bị rút sạch sức sống, héo rũ nhanh chóng…
Trong thời gian vài hơi thở.
Mẫu thân của đại hán trung niên một lần nữa mở mắt ra.
Không chỉ hoàn toàn khôi phục khỏe mạnh, tuổi tác cũng khôi phục đến dáng vẻ hơn bốn mươi tuổi, nhìn chỉ lớn hơn đại hán trung niên một chút.
Trái lại Lý Lại Tử kia, tóc hoa râm, sắc mặt xám trắng, không lên nổi một hơi, trực tiếp chết đi.
Tính ra sinh mệnh lực và lực ý chí của tên này còn kém xa mẫu thân của đại hán trung niên.
“Thượng tiên… đây, đây…”
Đại hán trung niên nhìn mẫu thân có trạng thái vô cùng tốt, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Đối với hắn, một màn mới vừa nhìn thấy quá thần kỳ.
Còn thần kỳ hơn cả khởi tử hồi sinh được miêu tả trong thoại bản!!
Trần Nghiệp cười nói: “Không phải ngươi muốn mẫu thân ngươi sống lâu trăm tuổi sao? Dựa theo trạng thái hiện giờ của nàng, sống thêm mấy chục năm chắc chắn không thành vấn đề.”
Đại hán trung niên nghe vậy, lập tức quỳ xuống dập đầu với Trần Nghiệp, liên tục cảm ơn.
Lúc này.
Mẫu thân của hắn cũng hoàn toàn khôi phục thần trí, kinh ngạc mở miệng hỏi: “Thụ nhi? Ta, ta có chuyện gì vậy? Vị này là ai?”
Không đợi đại hán trung niên mở miệng giải thích, Trần Nghiệp đã nói ra trước: “Ta còn có việc phải xử lý, nên đi trước.”
Bỏ lại câu này, Trần Nghiệp rời đi thẳng, không hề dông dài dây dưa.
Tuy rằng hắn thật kính trọng lòng hiếu thảo của đại hán trung niên, nhưng hắn phân biệt được nặng nhẹ.
Chuyện quan trọng nhất trước mắt hắn là đi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống!!
Không mang theo người phi hành.
Một mình Trần Nghiệp phi hành đi, tốc độ không chỉ nhanh hơn mười mấy lần.
Chỉ dùng thời gian hai mươi phút, Trần Nghiệp đã bay xa vài trăm dặm, một lần nữa chạy đến Thục Sơn.
Dọc đường đi, hắn thậm chí còn nhìn thấy những nhân sĩ võ lâm đang ngồi xe ngựa hoặc cưỡi ngựa, đi về phía bốn đại tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận