Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 992. Đã thấy tia chớp nào thô như thùng nước chưa?

Chương 992. Đã thấy tia chớp nào thô như thùng nước chưa?
“Tiểu Bạch ca ca, đây là bùa gì thế? Lợi hại ghê ấy.”
“Đây là bùa sư phụ ta để lại cho ta, cụ thể thì ta cũng không rõ.” Trần Nghiệp lại bắt đầu chém gió.
“Sư phụ?” Triệu Linh Nhi tò mò hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, sư phụ ngươi là ai?”
“Lão nhân gia là một vị ẩn sĩ, ngay cả ta cũng không biết tên của người.”
“Vậy bản lĩnh của ngươi học là học theo ai vậy?”
“Cha dạy một ít, còn phần lớn là sư phụ ta dạy.”
Sở dĩ Trần Nghiệp lại bịa ra một vị sư phụ chủ yếu là vì rất nhiều năng lực của hắn hoàn toàn khác hẳn với thuật pháp ở thế giới này. Kêu bản thân hắn từ từ giải thích chắc chắn không thể giải thích được, còn đẩy cho một vị ẩn sĩ đắc đạo cao nhân không thể nghi ngờ gì chính là một cách bớt chuyện nhất.
Nghe xong lời của Trần Nghiệp, bà ngoại kinh ngạc bảo: “Trên đời này lại có ẩn sĩ kỳ nhân như vậy à.”
Triệu Linh Nhi mới không quan tâm kỳ nhân ẩn sĩ gì đó, lúc này cô ta vô cùng tò mò về Trần Nghiệp.
“Tiểu Bạch ca ca, ngươi còn biết thuật pháp gì nữa không?”
“Linh Nhi, ta biết cũng không ít, pháp thuật hệ hỏa, hệ thủy, hệ băng, hệ lôi đều biết một chút.” Trần Nghiệp cười đáp.
Hắn cũng không khoa trương, mấy cái nhẫn đều đang đeo trên ngón tay hắn đây!
Triệu Linh Nhi không nghe được chữ “một chút” mà Trần Nghiệp nói, cô ta nghe hắn nói đến pháp thuật hệ băng và hệ lôi lập tức hai mắt sáng ngời, sau đó nôn nóng hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi có thể so pháp thuật hệ băng với pháp thuật hệ lôi với Linh Nhi được không?”
Bà ngoại vốn còn muốn nói gì đó, vừa nghe được lời này lại không lên tiếng gì cả, ánh mắt nhìn về phía Trần Nghiệp. Bà ta cũng muốn xem bản lĩnh của đứa cháu rể này lớn đến đâu.
Pháp thuật hệ lôi của Triệu Linh Nhi tuy chẳng ra làm sao nhưng pháp thuật hệ nước lại là năng lực thiên phú của tộc Nữ Oa, từ nhỏ Triệu Linh Nhi đã có thể nắm giữ, còn rất lợi hại nữa.
Trần Nghiệp cũng không ngờ Triệu Linh Nhi lại đưa ra yêu cầu tỷ thí này, nghe thế cũng sững sờ, sau đó vừa cười vừa đáp: “Được thôi!”
Cho Triệu Linh Nhi và bà ngoại chứng kiến trước bản lĩnh của hắn cũng tốt. Bớt cho sau này thi triển bản lĩnh lại dọa sợ Triệu Linh Nhi.
Thấy hắn đồng ý, Triệu Linh Nhi vừa cười vừa bảo: “Tiểu Bạch ca ca, vậy chúng ta ra sân trước đi!”
“Không cần phiền phức như vậy.”
Trần Nghiệp cười bảo: “Linh Nhi, dùng pháp thuật của ngươi tấn công ta là được.”
“Hả? Nhưng… Tiểu Bạch caca, ta sợ sẽ làm ngươi bị thương.”
“Yên tâm đi! Ta có cơ thể Kim Cương Bất Hoại, ngươi không đả thương ta được đâu.”
Nghe được lời này, Triệu Linh Nhi không sao, còn đôi mày của bà ngoại thì lại hơi nhíu nhẹ, vì bà ta cảm thấy Trần Nghiệp đang chém gió. Cho dù là Bái Nguyệt giáo chủ cũng không dám nói mình có cơ thể Kim Cương Bất Hoại.
Thế nhưng bà ta lại không biết Trần Nghiệp đang nói sự thật.
Còn Triệu Linh Nhi đơn thuần lại rất tin tưởng Trần Nghiệp, nghe thế cũng chỉ đáp: “Vậy ta tới đây.”
Thấy hắn gật đầu, cô ta lập tức thi pháp. “Rẹt!”
Một tia sét xuất hiện từ ngón tay Triệu Linh Nhi bổ thẳng lên người Trần Nghiệp trong nháy mắt.
Nhìn thấy tia sét này Trần Nghiệp đứng nguyên tại chỗ, thậm chí còn chẳng có hứng thú tránh né…
“Phụt!”
Tia sét đánh trúng Trần Nghiệp lại như trâu đất xuống biển, không hề có bất cứ tác dụng gì.
Trần Nghiệp mang nhẫn Lôi Thần, vốn tính kháng pháp thuật hệ lôi vô cùng cao, gần như là miễn dịch. Tia sét nhỏ tí này của Triệu Linh Nhi còn chẳng đủ gãi ngứa cho hắn.
“Linh Nhi, pháp thuật hệ lôi của ngươi vẫn phải luyện tập nhiều thêm.” Trần Nghiệp cười bảo.
Triệu Linh Nhi nghe thế, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, sau đó kinh ngạc thốt lên: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi không sao thật sao?”
“Ngươi thấy ta giống có sao lắm à?”
Thấy hắn bình an vô sự, bà ngoại cũng hơi ngạc nhiên.
Tuy rằng đường lôi mà Triệu Linh Nhi đánh ra không tính là mạnh nhưng cũng không đến mức hoàn toàn không có một chút hiệu quả nào, cho dù là đánh lên người bà ta, dưới tình huống không thủ thế bà ta cũng sẽ bị đánh lùi, rơi vào trong tê liệt tạm thời.
Nhưng đứa cháu rể hờ này thậm chí còn không thèm nhúc nhích, quả thật có chút bản lĩnh đấy!”
“Tiểu Bạch ca ca, đến lượt ngươi.”
“Vậy ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi.”
“Ừm!”
Triệu Linh Nhi vừa nói vừa bày ta tư thế sẵn sàng đón địch, thoạt nhìn vừa đáng yêu vừa ngốc nghếch.
Trần Nghiệp mỉm cười, suy nghĩ hiện ra, nhẫn Lôi Thần trên tay trái lóe lên một cái, ngay sau đó gió cuốn mây tan, bầu trời vốn sáng trong đột nhiên cuồn cuộn mây đen, mây sấm đen kịt kéo tới che lấp bầu trời lẫn mặt trời, khiến Tiên Linh đảo lập tức rơi vào âm u.
Trần Nghiệp hơi bay lên lơ lửng giữa không trung, sấm sét mãnh liệt quấn quanh người hắn khiến hắn thoạt nhìn như Lôi Thần từ trên trời giáng thế.
Hắn còn chưa ra tay đã có một luồng áp lực nghẹt thở truyền tới, sau đó mấy tia sét cỡ lớn thô như thùng nước từ trời giáng xuống, đánh vào giữa sân sau, cây cối hoa cỏ trong sân sau đều bị hủy diệt sạch. Một đại thụ hơn trăm năm bị sét đánh trúng, bốc lên ngọn lửa hừng hực.
Vẻ mặt của bà ngoại sợ hãi, nhìn Trần Nghiệp giống như thần linh với vẻ khó tin. Bà ta hoàn toàn không ngờ đứa cháu rể hờ này lại có pháp lực đến thế? Sợ là giáo chủ của Bái Nguyệt giáo mười năm trước cũng chỉ đến thế thôi?
Một khắc này, cho dù Trần Nghiệp nói hắn là Lôi Thần chuyển thế thì bà ngoại cũng tin chắc không nghi ngờ gì cả.
Ngay cả Triệu Linh Nhi cũng vô cùng ngạc nhiên về bản lĩnh mà Trần Nghiệp thể hiện ra.
Cô ta chỉ đơn thuần chứ không ngu, vừa rồi nếu Trần Nghiệp khống chế tia sét đánh trúng cô ta, sợ là hậu nhân của Nữ Oa sẽ tuyệt hậu rồi đi?
Đợi Trần Nghiệp lại đáp xuống đất, mây đen đầy trời đã tản đi bớt. bầu trời trong xanh lại xuất hiện. Nếu không phải trong sân bị phá hoại nghiêm trọng và đại thụ đó còn đang cháy thì bà ngoại và Triệu Linh Nhi còn tưởng vừa rồi chỉ là ảo giác thôi.
“Tiểu Bạch ca ca, ngươi thật lợi hại quá.” Triệu Linh Nhi rõ ràng rất hào hứng, cảm thán.
“Linh Nhi chưa từng thấy pháp thuật hệ lôi còn có thể đạt đến trình độ ảnh hưởng tới tự nhiên như thế đấy!”
Tâm tư của cô ta đơn thuần, chỉ biết Trần Nghiệp là chồng mình, hắn lợi hại thì cô ta nở mày nở mặt.
Trần Nghiệp mỉm cười: “Cái này không tính là gì, trên đời này người có thể làm được chỉ sợ cũng không ít.”
Triệu Linh Nhi tò mò hỏi: “Trên đời còn có người lợi hại như Tiểu Bạch ca ca sao?”
Bà ngoại cũng dỏng lỗ tai lên nghe.
Trần Nghiệp đáp: “Đương nhiên, sư phụ ta thì không cần phải nói rồi, còn chưởng môn phái Thục Sơn, công lực đã đến mức xuất thần nhập hóa, sâu không lường được. Ngoài ra, giáo chủ của Bái Nguyệt giáo cũng là một trong những cường giả rất mạnh. Còn nữa, vu hậu thế hệ trước của nước Nam Chiếu chính là hậu nhân của Nữ Oa, pháp lực kinh người… đáng tiếc, vu hậu vì trấn áp thủy ma thú gây tai họa cho thế gian mà đã hy sinh.”
Triệu Linh Nhi hiển nhiên vẫn chưa biết mình là hậu nhân của Nữ Oa, nghe những nhân vật mà Trần Nghiệp nói, trong ánh mắt chỉ có tò mò và sùng bái.
Còn bà ngoại ở bên cạnh lại sợ hãi mí mắt giật vài cái.
Triệu Linh Nhi không biết nhưng bà ta còn có thể không biết được sao?
Loạn nước Nam Chiếu mười năm tước, bà ta chính là một trong những người tham gia mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận