Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1068. Hoàng cung! Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi! (2)

Chương 1068. Hoàng cung! Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi! (2)
“Vương gia, việc này không nên chậm trễ, ngươi nhanh chóng quyết định!”
Nghe nói như thế, Triệu Kiền lập tức lấy lại tinh thần.
Đúng rồi!
Trần Nghiệp chỉ cho hắn thời gian bảy ngày.
Nếu như bảy ngày sau hắn còn chưa lên ngôi vị hoàng đế, Trần Nghiệp sẽ thay đổi người hợp tác.
Lấy bản lĩnh của Trần Nghiệp, cho dù hắn đổi sang hợp tác với ai, đều sẽ là một cơn ác mộng đối với Triệu vương!
Vị này đã không phải là vô địch thiên hạ đơn giản.
Hoàng đế trốn ở trong thâm cung đều có thể bị hắn giết vào bắt ra, còn có ai có thể ngăn cản được quái vật như vậy??
Nghĩ đến đây, Triệu vương hít sâu một hơi, hạ lệnh: “Lập tức thông báo cho tất cả mọi người, đi trại lính tập hợp!”
Thời gian bảy ngày.
Từ khởi binh tạo phản đến đăng cơ thành đế…
Nói thật, đây gần như là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành.
Lấy điều kiện di chuyển của hiện giờ, chỉ sợ chạy đi đều không kịp!
Cũng may Trần Nghiệp đã giải quyết phiền toái lớn nhất trước giúp Triệu vương, hơn nữa còn bắt sống hoàng đế về.
Có hoàng đế lá bài tẩy này trong tay, chỗ để Triệu vương thao tác nhiều hơn.
Hơn nữa mưu sĩ sau lưng Triệu vương không ít, cũng có nhân tài, dưới bày mưu tính kế của mọi người, thật sự khiến Triệu Kiền tìm được một biện pháp để cấp tốc đăng cơ.
Đó là kêu hoàng đế ban bố chiếu thư thoái vị, chiêu cáo thiên hạ, tỏ vẻ hoàng đế đã nhận ra năng lực của bản thân không đủ, không thể quản lý tốt đế quốc này, tình nguyện thoái vị nhường cho hoàng thúc Triệu vương!
Phần chiếu thư này vừa ra đã dẫn đến oanh động vĩ đại, có chê trách là chắc chắn, nhưng cũng may Triệu vương quản lý nhiều năm như vậy, thế lực khổng lồ, có thể ép xuống.
Cuối cùng.
Đến ngày thứ sáu, Triệu vương đã thành công đăng cơ làm đế.
Hắn không đi kinh thành mà trực tiếp làm ra ở Tương Dương thành, hơn nữa còn định Tương Dương thành làm thứ đô, chờ hoàng cung ở kinh thành xây dựng lại xong xuôi mới dọn đi kinh thành.
Cho dù còn có rất nhiều người không phục, nhưng thế lực của mấy người này còn kém rất xa Triệu vương, không lật lên nổi bọt sóng gì.
Tất cả mọi việc đã xong.
Ít nhất nhìn từ mặt ngoài chính là như thế.
Đối với các lão bách tính, đế quốc đột nhiên thay đổi một vị hoàng đế, bọn họ cũng chỉ nhìn xem náo nhiệt, cảm thấy sự việc hơi ảo mộng thôi, chứ không có quá nhiều ý tưởng khac.
Chỉ có những quyền quý là kinh hãi không hiểu đối với biến đổi mãnh liệt phát sinh vài ngày này trong đế quốc.
Bọn họ nắm bắt thông tin kịp thời, rất nhanh đã biết rõ ràng có chuyện gì.
Thế mà lại có người dựa vào thực lực bản thân còn đánh vào hoàng cung, không chỉ một phen đánh chết phần lớn cao thủ đại nội, kể cả đầu của đại cung phụng đều bị cắt xuống, cuối cùng càng bắt giữ hoàng đế, đưa về cho Triệu vương, nên mới có sự kiện thoái vị nhượng hiền sau đó.
Nói không hề khoa trương chút nào.
Triệu vương có thể thuận lợi đi lên ngôi vị hoàng đế như vậy, người này có công lao lớn nhất! Sau khi tin tức truyền ra, tất cả quyền quý đều cực kỳ khiếp sợ!
Lấy sức một người đánh vào hoàng cung?
Không chỉ có giết điên cuồng, còn bắt sống hoàng đế?
Bốn đại tông sư tề tụ đều khó có thể làm được đúng không? Người này là quái vật sao?
Cường giả Vũ Thần cảnh trong truyền thuyết sao?
Vì thế, rất nhiều người điên cuồng thăm dò tin tức, muốn biết được tất cả về Trần Nghiệp.
Nghe nói chuyện này đã kinh động đến bốn vị đại tông sư thành danh từ lâu…
Lúc này.
Trong vương phủ ở Tương Dương thành.
Triệu vương… không, là đương kim tân hoàng đang tiếp đãi bốn vị khách quý.
Bốn vị khác quý này, mỗi người đều có vẻ vô cùng già nua, bề ngoài rõ ràng là lão nhân gần đất xa trời, có thể đi vào quan tài bất cứ lúc nào, nhưng khí thế trên thân lại ai nấy đều kinh người.
Giống như trong thân hình già nua kia đang cất giấu một con mãnh thú khủng bố.
“Bốn vị đại tông sư, lâu không ra núi, không biết hôm nay tới đây có gì chỉ bảo?”
Trong đại sảnh, Triệu hoàng ngồi trên chủ vị, giọng điệu bình tĩnh.
Nếu như đổi lại lúc trước khi vẫn còn là Triệu vương, thấy bốn đại tông sư đến cửa, vì mượn sức, nói không chừng đều có thể hóa thân thành nịnh nọt.
“Bệ hạ, bọn ta mạo muội quấy rầy là vì có việc muốn nhờ, kính xin bệ hạ thành toàn.”
Một vị đại tông sư nhìn có vẻ lớn tuổi nhất mở miệng nói.
Triệu hoàng nghe vậy, hiểu rõ trong lòng, biết rõ những người này đến đây làm gì.
Nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ nghi hoặc.
“Hả? Không biết có chuyện gì lại có thể kinh động bốn vị đại tông sư tề tụ?”
“Bệ hạ, bọn ta nghe nói chỗ ngươi có một vị đại tông sư vô thượng, nghe nói đã đạt đến Hóa Cảnh trên đường võ đạo?”
Vị đại tông sư mới vừa rồi tiếp tục mở miệng nói: “Bọn ta đều là người nửa thân thể chôn vào trong đất, đã nhìn thấu, chỉ riêng cảnh giới cuối cùng võ đạo vẫn có chấp niệm! Vốn tưởng rằng cuộc đời này vô vọng, không ngờ lại thật sự có người đi trước bọn ta. Nếu như con đường phía trước có thể thấy được, không đi nhìn xem, cuối cùng không cam lòng.”
“Kính xin bệ hạ cho bọn ta biết một chút về đại tông sư vô thượng kia, để tròn tâm nguyện.”
Triệu hoàng nghe vậy trầm mặc.
Hắn đương nhiên biết rõ ý đồ đến đây của những người này.
Nhưng mà.
Hiện giờ Trần Nghiệp đang ở đâu, bản thân hắn đều không biết.
­
Bạn cần đăng nhập để bình luận