Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1035. Trận chiến cuối cùng tới gần! (2)

Chương 1035. Trận chiến cuối cùng tới gần! (2)
Hắn nhìn Triệu Linh Nhi hiểu chuyện ở bên cạnh, nghĩ ngợi một chút rồi lấy nhẫn Hải Thần xuống, đặt trong lòng bàn tay của cô ta: “Linh Nhi, đây là chí bảo của sư môn ta: Nhẫn Hải Thần! Đeo nó vào có thể nhận được sức mạnh khống chế biển cả, có thể khiến pháp thuật hệ thủy của ngươi nâng lên một cấp bậc cao hơn!”
“Tiểu Bạch ca ca, cái này quá quý giá, ta không thể…”
“Nghe ta nói xong trước đã, Linh Nhi, tiếp theo đây chúng ta sẽ đi đối phó với Bái Nguyệt giáo chủ, có khả năng sẽ gặp nguy hiểm, nếu ngươi có năng lực phòng thân thì ta cũng có thể yên tâm đối phó với Bái Nguyệt được. Đợi sau khi giải quyết xong chuyện này, nếu ngươi không cần nhẫn Hải Thần thì trả lại cho ta.”
Nghe xong lời Trần Nghiệp nói, Triệu Linh Nhi mới chịu nhận nhẫn Hải Thần.
Chỉ là tạm thời sử dụng mà thôi, ngược lại cô ta cũng không có áp lực tâm lý gì cả.
“Tiểu Bạch ca ca, ta tạm thời cầm chiếc nhẫn này liệu có ảnh hưởng đến sức mạnh của ngươi không?”
Trần Nghiệp mỉm cười: “Yên tâm, vòng cổ Ngũ Linh Châu cũng có năng lực tương tự, thậm chí còn mạnh hơn.”
Lúc này Triệu Linh Nhi mới yên tâm đeo nhẫn vào.
Trong nháy mắt nhẫn Hải Thần đeo lên ngón tay, cô ta lập tức cảm giác được một nguồn năng lượng mênh mông chảy vào trong cơ thể mình, pháp lực hệ thủy của cô ta tăng mạnh lên gấp vài lần.
Nói một cách không hề khoa trương thì một chiếc nhẫn Hải Thần đã trực tiếp đưa Triệu Linh Nhi vào hàng cao thủ ở thế giới này.
Vì cô ta vốn có thiên phú dị bẩm, không chỉ tiềm lực lớn mà tinh thần lực cũng vô cùng mạnh. Nhẫn Hải Thần chỉ kích phát tiềm lực của cô ta trước mà thôi.
Bây giờ cho dù Triệu Linh Nhi đối diện với Thục Sơn Kiếm Thánh cũng có năng lực tự bảo vệ mình.
“Tiểu Bạch ca ca, nhẫn Hải Thần này quá thần kỳ, Linh Nhi cảm thấy pháp lực đã tăng lên gấp nhiều lần rồi!” Triệu Linh Nhi mừng rỡ nói.
“Vậy thì tốt.” Trần Nghiệp mỉm cười, bảo: “Linh Nhi, lần này chúng ta có thể yên tâm đi tìm Bái Nguyệt tính sổ rồi.”
“Ừm”

Cùng lúc đó, tại trung tâm trận pháp bên bờ sông, Adam rạch cổ tay mình, mặc cho máu tươi chảy ra từ vết thương, miệng còn đang lầm bầm đọc âm phủ cổ xưa huyền bí gì đó.
Cùng với giọng nói của hắn ta càng lúc càng nhanh, máu tươi ở cổ tay dường như sống lại, đang không ngừng sục sôi.
Ngay sau đó, máu tươi bay lên giữa không trung, ngưng tụ thành một cánh cửa màu đỏ ở đó. Hơn nữa, cánh cửa màu máu còn đang từ từ mở ra…
Sắc mặt của Adam lập tức thay đổi, nhanh chóng lùi lại phía sau.
Bái Nguyệt giáo chủ ở bên cạnh cũng chấn động tinh thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa màu máu đó.
Cánh cửa màu máu chậm rãi mở ra, lộ ra một thế giới khác ở bên trong cánh cửa. Sau đó, một luồng khí tức mạnh mẽ truyền ra từ trong đó.
Trong mắt của Bái Nguyệt giáo chủ lập tức lộ ra vẻ nặng nề, tám con rắn phía sau vận sức chờ phát động, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Ngay sau đó, một bóng người nhảy ra từ trong cánh cửa màu máu. Sắc mặt của Adam lập tức trở nên nặng nề, như lâm phải đại địch.
Người tới chính là Đứa con của địa ngục.
Sau khi Đứa con của địa ngục xuất hiện, ánh mắt nhìn một vòng, sau đó nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu.
“Khí tức nồng đậm của tự nhiên, một thế giới tuyệt vời biết bao!”
Hắn ta cảm thán một câu, lúc này mới nhìn về phía Adam.
“Ngài Will, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Đứa con của địa ngục vừa cười vừa chào hỏi, sau đó ánh mắt của hắn ta nhìn về phía Bái Nguyệt giáo chủ cách đó không xa.
“Will, quái vật này chính là kẻ địch của ngươi sao? Trông hắn ta thích hợp với địa ngục hơn đấy!”
Quả thật lúc này Bái Nguyệt giáo chủ thoạt nhìn cực kỳ giống với ma thần ở địa ngục.
Bái Nguyệt giáo chủ không nói gì mà chỉ lặng lẽ quan sát Đứa con của địa ngục. Trên người Đứa con của địa ngục có một thứ nào đó không rõ, cũng là thứ mà hắn ta đang thiếu!
Đó chính là thần tính!
Nhưng ngoại trừ thần tính ra thì Bái Nguyệt cũng không nhìn ra được người bước ra từ trong cánh cửa màu máu này lợi hại đến đâu.
Lúc này, cánh cửa màu máu đã biến mất, Adam thấy thế mới mở miệng đáp: “Hắn không phải kẻ địch của ta mà là bạn đồng hành của ta, kẻ địch của ta từ trước đến nay chỉ có một người là Tu La!”
Đứa con của địa ngục nghe thế cũng sững sờ, dường như hiểu ra gì đó, ánh mắt liếc nhìn xung quanh. Khi hắn ta nhìn thấy trận pháp dưới chân mình lập tức lộ ra nụ cười đã hiểu.
“Ngài Will, xem ra giữa chúng ta thiếu mất sự tin tưởng đây nhỉ!”
Adam cũng không che giấu nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đứa con của địa ngục, nói: “Ta là con người, ngươi là ma quỷ, trời sinh đã không cùng một quần thể rồi!”
“Vậy ngài Will này, tất cả những thứ mà ngươi bố trí này dùng để làm gì thế?”
“Giết thần!” Adam nói một câu rồi lại bổ sung thêm: “Không! Nói một cách chính xác thì chính là trừ ma!”
Nghe thấy lời này, vẻ mặt của Đứa con của địa ngục không hề hoang mang tí nào mà vẫn giữ nguyên nụ cười ưu nhã như cũ: “Will, ta tin ngươi gọi ta tới đây không chỉ đơn thuần là muốn giết chết ta, làm thế không có lợi gì đối với ngươi cả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận