Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 978. Tuyệt chiêu cuối cùng! Khiến toàn bộ thế giới cảm nhận đau khổ!

Chương 978. Tuyệt chiêu cuối cùng! Khiến toàn bộ thế giới cảm nhận đau khổ!
Lúc này, sắc trời đã mờ tối, Trần Nghiệp ngẩng đầu liếc mắt nhìn lên trời.
Qua vài tiếng nữa hắn sẽ ở đủ tám ngày trong thế giới này, có thể lấy được đánh giá siêu thần cũng có thể rời khỏi đây.
“Còn lại sáu tiếng nữa… ngươi còn thủ đoạn gì nữa đây?” Trần Nghiệp nhẹ giọng thì thầm.
Lúc này đột nhiên nữ chính đó nhìn lên bầu trời và bảo: “Ế? Các ngươi có cảm thấy hôm nay mặt trăng to hơn trước rất nhiều không?”
Mọi người nghe thế cũng nhao nhao ngẩng đầu lên.
“Hình như to hơn một chút thật, trông giống cái bánh gato của bà nội ta!”
“Thế này thật bất thường!”
“Đúng là một cảnh tượng hiếm thấy.”

Trần Nghiệp cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía mặt trăng, sắc mặt chợt hơi thay đổi.
Thị lực của hắn vượt xa người thường hiển nhiên có thể nhìn ra được mặt trăng đang lại gần địa cầu với tốc độ cực kỳ khủng khiếp.
Không! Nói một cách chính xác thì là đang đâm vào Trái Đất.
Một khi mặt trăng thật sự đâm vào Trái Đất với tốc độ như vậy hai hành tinh này đều sẽ nổ tung. Đến khi ấy, toàn bộ sinh mệnh trên địa cầu đều sẽ chết hết. Không người nào có thể sống sót trong cú va chạm như vậy hết.
Đây chính là tai họa diệt thế chân chính!
Dựa theo quỹ đạo vận hành của các hành tinh trong hệ Mặt Trời, mặt trăng sẽ từ từ càng ngày càng xa Trái Đất chứ không có khả năng thay đổi quỹ đạo, hơn nữa còn đâm vào Trái Đất với vận tốc khủng khiếp như thế.
Rất dễ nhận thấy đây là trò quỷ của tử thần!
Sắc mặt của Trần Nghiệp trở nên nặng nề hơn.
Thần chết vì giết hắn mà không từ thủ đoạn là điều mà Trần Nghiệp có thể dự liệu được.
Lần đầu tiên khi tiến vào phó bản Final Destination, hắn đã từng trải qua vụ nổ hạt nhân một lần. Nhưng hắn không ngờ thần chết lại có thể thay đổi quỹ đạo của mặt trăng, hơn nữa còn cộng thêm tốc độ như thế cho mặt trăng đâm vào Trái Đất.
Đây là sức mạnh khủng khiếp cỡ nào?
Mặt trăng chính là một hành tinh, cho dù nó chỉ là một vệ tinh của Trái Đất nhưng nó vẫn là một hành tinh.
Nhưng thần chết lại sở hữu sức mạnh có thể tùy tiện điều khiển cả một hành tinh…
Tuy rằng Trần Nghiệp đã sớm biết giữa mình và thần chết vẫn có sự chênh lệch nhưng lúc này hắn mới nhận ra sự chênh lệch này lớn bao nhiêu.
Có lẽ thần chết đã là một vị thần khái niệm hóa, nắm giữ sức mạnh quy tắc to lớn giống như thượng đế không gì không thể.
Vậy nhưng Trần Nghiệp cũng không nhụt chí. Hắn tin chỉ cần cho hắn đủ thời gian sớm muộn gì hắn cũng sẽ tiến hóa đến một bước này.
Có lẽ lần sau tới phó bản Final Destination hắn sẽ chân chính sở hữu thực lực ngang bằng với thần chết…
Trần Nghiệp cũng không quên đau đớn mà thần chết đã từng mang tới cho hắn. Còn cả Mộ Dung Xuy Tuyết cũng chết trong phó bản tầng ba mươi nữa.
Có lẽ cô chưa có thực lực để báo thù nhưng Trần Nghiệp cũng không ngại làm thay đâu!

“Rừ rừ…” Tiếng di động rung vang lên.
Trần Nghiệp quay đầu nhìn, là cuộc gọi của Meghan.
Điện thoại vừa kết nối, đầu bên kia lập tức truyền tới tiếng nói dồn dập của Meghan: “Thưa ngài, tai họa to lớn chưa từng có trong lịch sử đã xuất hiện rồi.”
“Ta đã nhìn thấy, mặt trăng đang đâm vào Trái Đất.” Trần Nghiệp thản nhiên đáp.
Meghan hỏi: “Thưa ngài, ngươi có thể ngăn cản được vụ này không?”
Trần Nghiệp vốn muốn nói để bọn họ yên tâm, nhưng lời đến bên miệng lại sửa thành: “Ta chỉ có thể cố hết sức… các ngươi chắc hẳn đã có phương án dự phòng nếu thế giới bị hủy diệt chứ? Ví dụ như trốn vào trong vũ trụ?”
Đây là chuyện mà Trần Nghiệp vẫn luôn muốn biết.
Về phần hậu quả mặt trăng đâm vào Trái Đất?
Nói thật hắn cũng không sốt ruột tí nào. Cho dù địa cầu thật sự bị hủy diệt thì với cơ thể hiện tại của hắn vẫn có thể tồn tại trong vũ trụ một khoảng thời gian. Chỉ cần chống đỡ qua vài tiếng, hắn có thể lách mình rời khỏi nơi này.
Đầu biên kia điện thoại, Meghan do dự một lúc mới đáp: “Quả thật có kế hoạch tàu vũ trụ, nhưng bây giờ kỹ thuật vẫn chưa hoàn thiện, hơn nữa thời gian cũng không kịp….”
Thời gian quả thật không kịp. Chỉ còn lại ba tiếng cho dù là ngồi tên lửa cũng không thoát được.
“Thật sự có à?” Trần Nghiệp hơi sững sờ.
Bây giờ là năm hai nghìn linh ba, di động thông minh còn chưa ra đời mà các cấp cao đã chuẩn bị kế hoạch chạy trốn, lén tạo ra một tàu vũ trụ rồi sao?
Không thể không nói mấy đại nhân vật nắm giữ quyền thế và tài phú này thật sự sợ chết!
Đột nhiên Trần Nghiệp nhớ tới trước khi mình xuyên tới đây có xem một bộ phim do Leonardo đóng vai diễn chính, tên là [Don’t look up]!
Trái đất trong bộ phim đã bị hủy diệt, cuối cùng chỉ có số ít cấp cao nhân loại ngồi tàu vũ trụ chạy trốn là còn sống.
Vốn cho rằng bộ phim này là một hài kịch thôi, ai ngờ con người lại thật sự có thể tạo ra tàu vũ trụ đâu.
“Thưa ngài, bây giờ hy vọng của toàn bộ nhân loại đều gửi gắm lên người ngươi, chỉ có ngươi mới có thể ngăn cản được tai họa diệt thế này, xin ngươi nể mặt toàn bộ sinh mệnh nhân loại, nhất định phải ngăn cản được mặt trăng.” Đầu bên kia điện thoại lại truyền tới giọng nói khẩn cầu của Meghan.
Trần Nghiệp lặng lẽ cười, đáp: “Mặt trăng đã hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo, ta không có cách nào kéo được nó về, việc bây giờ có thể làm chính là hủy diệt nó! Về phần sau khi hủy diệt mặt trăng sẽ tạo ra ảnh hưởng đối với Trái Đất, tự các ngươi xem sao mà làm đi!”
Tác dụng của mặt trăng đối với Trái Đất vô cùng lớn. Nếu mặt trăng biến mất sẽ tạo thành ảnh hưởng khó mà tưởng tượng được đối với địa cầu!
Đầu tiên là mất tác dụng thủy triều lên xuống, rất nhiều đại dương trên Trái Đất sẽ biến thành sóng lớn dập dềnh, biển động sẽ biến thành trạng thái bình thường, điều này cũng sinh ra mối đe dọa chí mạng đối với những quốc gia hải đảo đó.
Ngoài ra, không có ảnh hưởng lực hút của mặt trăng, Trái Đất sẽ tự quay rất nhanh, ngày đêm thay đổi và bốn mùa luân phiên đều sẽ biến đổi không có quy tắc, càng sẽ đối diện với uy hiếp từ thiên thạch và hành tinh nhỏ…
Tóm lại, nếu Trần Nghiệp thật sự hủy diệt mặt trăng vậy hậu quả mà nó tạo thành là khó mà tưởng nổi.
Đầu bên kia điện thoại, Meghan còn muốn nói gì đó nhưng Trần Nghiệp đã cúp máy rồi.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía mặt trăng nhưng cũng không ra tay ngay lập tức, vì hắn bị hệ thống giới hạn không thể rời khỏi phạm vi của thành phố này.
Trước đó phá hủy bom hạt nhân Trần Nghiệp cũng đợi đến khi bom hạt nhân rơi đến bầu trời thành phố mới ra tay.
Lúc này, đích đến cuối cùng của mặt trăng đâm vào Trái Đất tuy rằng vẫn là chỗ Trần Nghiệp nhưng trước mắt vẫn chưa đến quỹ đạo tương ứng.
Dù sao Trái Đất và mặt trăng vẫn luôn tự quay quanh mình.
Trần Nghiệp đang đợi, đợi khi mặt trăng thật sự đến thành phố hắn mới ra tay.
Về phần lúc đó ra tay liệu có muộn quá rồi không?
Chuyện này cũng không liên quan đến hắn…
Vốn hắn bảo vệ những người may mắn sống sót này thậm chí là che chở toàn bộ thành phố đều là để thăm dò độ nông sâu của thần chết. Bây giờ hắn đã sắp về rồi, hiển nhiên sẽ không quản nhiều như vậy nữa.
Nếu sau khi hắn đi, mấy người may mắn còn sống sót này vẫn chưa chết, tin rằng thần chết vẫn sẽ tiếp tục ra tay…
Bạn cần đăng nhập để bình luận