Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 932. Đánh không chết? Nhưng có thể đánh cho ngươi sợ!

Chương 932. Đánh không chết? Nhưng có thể đánh cho ngươi sợ!
Trần Nghiệp bùng phát ra Haki Haoshoku cốt là để khiến Manji Buu sợ hãi!
Với loại cường giả ở cấp bậc như Manji Buu này, trái Soru Soru của Trần Nghiệp không có cách nào làm gì được đối phương. Chỉ có khiến Manji Buu sinh ra cảm giác sợ hãi đối với hắn thì Trần Nghiệp mới có thể rút linh hồn của đối phương ra.
Sau đó, hắn bước từng bước về phía Manji Buu.
Khí thế mạnh mẽ trên người hắn giống như dời non lấp bể càn quét về phía Manji Buu và Babidi.
Manji Buu còn đỡ, thực lực mạnh mẽ có thể chống cự được, nhưng Babidi thì không ổn.
Thân là phù thủy, cơ thể của hắn ta cực kỳ yếu ớt, hoàn toàn không chống lại được áp lực mà Trần Nghiệp mang tới.
Cho dù hắn đã mở lá chắn ma pháp ra cũng không làm nên trò trống gì được, sắc mặt vẫn càng lúc càng khó coi.
Mắt thấy Trần Nghiệp càng ngày càng lại gần, Babidi không chịu được áp lực không nhịn được mà kêu lên: “Buu, Buu của ta, mau giết chết hắn cho ta!”
Manji Buu lại không nhúc nhích, vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn Trần Nghiệp như cũ, trên gương mặt mập mạp thậm chí còn lộ ra vẻ tò mò. Từ điểm này có thể nhìn ra, Buu béo hoàn toàn không muốn nghe mệnh lệnh của Babidi, trong cốt truyện nguyên tác cũng là như vậy.
Cuối cùng Buu béo thậm chí còn nắm cơ hội giết chết Babidi…
“Này! Buu, ngươi đang làm gì? Không nghe thấy mệnh lệnh của ta sao?”
Babidi thấy Buu béo bất động, tức giận nói: “Ta kêu ngươi giết chết người này, nghe thấy không hả? Lẽ nào ngươi muốn bị phong ấn lại sao?”
Nghe hấy hai chữ “phong ấn” này, sắc mặt của Buu béo thay đổi, trong mắt lóe lên một vẻ độc ác.
Đợi khi hắn ta quay đầu lại nhìn về phía Babidi, trên mặt lại lộ ra nụ cười lấy lòng rất giả tạo: “Babidi đại nhân, sao ta lại không nghe thấy mệnh lệnh của ngươi được? Ta đang tìm nhược điểm của kẻ địch.”
“Hả? Thật sao?” Babidi bán tín bán nghi.
“Đúng vậy, tiếp theo đây, ta muốn biến hắn thành chocolate rồi ăn sạch hắn!”
Nghe thấy Buu béo nói như vậy, Babidi vỗ tay mừng rỡ, đáp “Được! Buu, mau ăn hắn đi, ta rất ghét tên này!”
Buu béo đi về phía Trần Nghiệp.
Tâm trí của người này giống như một đứa trẻ, đi đường toàn là nhảy chân sáo, vừa đi còn vừa lầm bầm: “Ăn sạch ngươi, ăn sạch ngươi…”
Sau khi tới trước mặt Trần Nghiệp, Buu béo đột nhiên quay ngoắt đầu.
Trên đỉnh đầu hắn ta có một cục thịt nhỏ, có thể phát ra ma pháp thần bí có thể biết bất cứ ai thành thức ăn.
Tuy rằng Trần Nghiệp tự tin mình có thể chống lại loại ma pháp ở mức độ này nhưng hắn không có ý định mạo hiểm.
Hắn đã đọc qua cốt truyện nên biết phương thức tấn công của Buu béo.
Cho nên ngay khi Buu béo quay đầu, ánh mắt của Trần Nghiệp lóe lên, sử dụng đại bác không khí.
“Vù!”
Vì thế đầu của Buu béo còn chưa quay lại đã nổ tan xác…
“Buu!” Babidi kêu to một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ và khó tin, Manji Buu mà mình vất vả hồi sinh lại dễ dàng bị người đánh chết như thế.
Thực lực này còn không bằng Dabura!
Đám người Vegeta cũng có hơi khó tin, Piccolo thậm chí còn liếc mắt nhìn Kaisohin Sihn với vẻ nghi ngờ. Vì biểu hiện của Buu béo hoàn toàn khác với lời miêu tả của Kaioshin Shin, hắn ta nghi ngờ Kaisoshin đang chém gió quá mức…
Nhưng, chuyện kinh dị đã xảy ra, toàn bộ phần đầu bị nổ tung dựa theo sinh vật bình thường mà nói chắc chắn đã chết rồi, nhưng cơ thể của Buu vẫn đứng nguyên tại chỗ như cũ mà không ngã xuống.
Ngay sau đó…
“Phụt!”
Một cái đầu mới từ trong ngực của Buu béo mọc ra, một màn này đám người đều nhìn đến trợn tròn mắt há hốc mồm.
Chỉ có Trần Nghiệp là đã sớm dự đoán được, vẻ mặt bình tĩnh.
“Được lắm!”
Babidi vỗ tay kêu to trong sự vui mừng: “Buu, giỏi lắm!”
Trái ngược lại là đám người Piccolo, trên mặt lại lộ ra vẻ sợ hãi.
“Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy?” Krillin lắp bắp nói: “Ngay cả đầu cũng có thể mọc lại được sao?”
Lúc này, Picco cuối cùng cũng tin lời Kaioshin Shin nói.
Vegeta cũng mang vẻ mặt nghi ngờ, cảm thấy vô cùng khó giải quyết được loại năng lực tái sinh này của Manji Buu.
Kaioshin Shin nghiêm túc nói: “Đây chính là Manji Buu, không thể giết chết được hắn ta mà chỉ có thể nghĩ cách phong ấn thôi…”
Krillin yếu ớt hỏi: “Piccolo, người đó có xử lý được không?”
Piccolo còn chưa nói gì thì đồ đệ tốt của hắn ta là Videl đã ở bên cạnh đáp một cách kiên định: “Anh Trần Nghiệp chắc chắn có thể giết chết quái vật này!”
Buu đã mọc ra cái đầu mới cũng không lập tức phát động tấn công với Trần Nghiệp.
“Này này này, vừa rồi ngươi đã dùng năng lực gì thế?” Buu béo này lộ ra bộ dáng tò mò giống như một đứa trẻ.
“Được rồi!” Trần Nghiệp mỉm cười, lại sử dụng đại bác không khí.
“Bốp!”
“Bốp!”
“Bốp!”
Lần này trên người Buu béo đã có ba chỗ nổ tung, trực tiếp khiến cả người hắn ta hoàn toàn biến dạng, giống như sợi mì không nhìn ra được trạng thái ban đầu.
Nhưng rất nhanh, tên này đã hoàn toàn hồi phục như người không bị gì cả.
Bàn về khả năng hồi phục, chỉ sợ Trái Ác Quỷ hệ Logia ở thế giới One Piece cũng không so được với Buu béo.
“Thú vị! Thú vị!”
Buu béo nhảy cẫng lên tại chỗ, nói với Trần Nghiệp: “Năng lực của ngươi thật thú vị!”
Ngay khi Buu béo đang hào hứng, thì một giọng nói mất hứng lại vang lên: “Được rồi, Buu, ta không muốn nhìn thấy người này nữa, mau giải quyết hắn đi!”
Là Babidi lại mở miệng.
Sắc mặt của Buu béo lập tức u ám hẳn đi.
Bởi vì hắn ta đối mặt với Trần Nghiệp, còn Babidi thì trốn ở sau lưng hắn ta, cho nên không nhìn thấy sắc mặt của Buu béo.
Ánh mắt của Trần Nghiệp liếc qua Babidi, sau đó nói với Buu: “Buu, lấy ra thực lực của ngươi nghiêm túc đánh với ta một trận… về phần tên phiền phức này, ta sẽ giúp ngươi giải quyết hắn.”
Vừa dứt lời, ánh mắt của Trần Nghiệp đã nhìn về phía Babidi.
Babidi lập tức thay đổi sắc mặt, khởi động lá chắn ma pháp bảo vệ mình, đồng thời kêu to: “Buu, nhanh lên, giết…”
Còn chưa nói xong đột nhiên trong hư không đã truyền tới một tiếng nổ.
“Vù!”
Cơ thể của Trần Nghiệp giống như chia chớp, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Babidi.
Sau khi đột phá cấp Bán Thần, Trần Nghiệp không chỉ có được sự thay đổi long trời lở đất ở phương diện sức mạnh mà những thuộc tính khác cũng có sự gia tăng lớn.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng gần trong gang tấc của hắn, trên mặt Babidi lộ ra vẻ cực kỳ kinh hãi.
Sau đó, hắn ta nhìn thấy Trần Nghiệp giơ tay lên, một bàn tay đè về phía mình. Lá chắn ma pháp mà hắn ta vẫn luôn kiêu ngạo lại yếu ớt như tờ giấy dưới bàn tay như núi Thái Sơn của Trần Nghiệp.
Hắn ta không kịp làm ra bất cứ phản ứng nào đã hoàn toàn mất đi ý thức, bị một bàn tay của Trần Nghiệp đập ra bã…
Bạn cần đăng nhập để bình luận