Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1041. Đại thần Tu La mở toàn bộ hỏa lực!

Chương 1041. Đại thần Tu La mở toàn bộ hỏa lực!
Về phần Lý Tiêu Dao và A Nô thì lại bị khí thế của Đứa con của địa ngục đánh trúng làm tổn thương tâm thần, rơi vào trong tình trạng hôn mê.
Loại trạng thái này rất nguy hiểm, nếu không được xử lý ổn thỏa thì hai người có khả năng sẽ chết bất cứ lúc nào.
Đổi lại là người bình thường chịu đòn tấn công như thế đã chết từ lâu rồi.
Những đệ tử Thục sơn trên đỉnh núi đó đều chết dưới đòn tấn công của chân thần. Nếu không phải Lý Tiêu Dao và A Nô đều là người được số phận quan tâm, thuộc loại đứa con của thiên mệnh thì chỉ sợ kết cục của bọn họ đã không tốt hơn bao nhiêu rồi.
Cũng chính vì như thế, hệ thống Luân Hồi mới nhắc nhở Trần Nghiệp rằng ba người đều đang bị đe dọa đến tính mạng.
Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của ba người bọn họ, sắc mặt của Trần Nghiệp u ám.
A Nô cũng thôi đi, nhưng Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đều là người hâm mộ nam và nữ của hắn, đả thương hai người họ thành ra như thế quả thật là không nể mặt Trần mỗ nhân hắn tí nào!
“Linh Nhi, bọn họ thế nào rồi?” Trần Nghiệp mở miệng hỏi.
Triệu Linh Nhi vừa dùng pháp lực trị thương cho Lâm Nguyệt Như vừa đáp: “Tiểu Bạch ca ca, yên tâm đi, Linh Nhi có chiếc nhẫn của ngươi hỗ trợ có thể chữa lành cho bọn họ được.”
Tuy Lý Tiêu Dao và A Nô bị thương nặng hơn nhưng tình hình của Lâm Nguyệt Như căng thẳng hơn. Nếu bỏ mặc không quản thì cô ta sẽ chết vì mất máu rất nhanh. Cho nên Triệu Linh Nhi chữa thương cho Lâm Nguyệt Như trước.
Pháp lực trị thương của cô ta rất thần kỳ, vết thương của Lâm Nguyệt Như đã không còn chảy máu nữa, hơn nữa thịt cũng khép lại với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Ngoài ra năng lực trị thương của Triệu Linh Nhi là pháp thuật thuộc tính hệ thủy, mà chiếc nhẫn Trần Nghiệp cho cô ta lại vừa vặn có thể phối hợp ăn ý. Bằng không với linh lực hiện tại của Triệu Linh Nhi, nếu chữa lành cho Lâm Nguyệt Như xong chỉ sợ đã tiêu hao sạch pháp lực của cô ta rồi.
“Linh Nhi.” Trần Nghiệp nói: “Giữ lại mạng cho bọn họ là được, đừng khiến bản thân mệt.”
Thấy hắn quan tâm mình như thế, trong lòng Triệu Linh Nhi ngọt ngào như mật, gật đầu đáp với vẻ ngoan ngoãn: “Ta biết rồi, Tiểu Bạch ca ca, ngươi cũng phải cẩn thận đấy nhé.”
Đúng lúc này, một đệ tử Thục Sơn chạy tới bẩm báo với Thục Sơn Kiếm Thánh trong sự sợ hãi: “Chưởng môn, những ma vật đó lại tới nữa rồi…”
Nghe được lời này, tất cả mọi người đều nhìn về phía trước theo bản năng, chỉ thấy cánh cửa màu máu to lớn đó lại mở ra, rất nhiều ma vật địa ngục chậm rãi xâm chiếm nhân gian, lao về phía mấy người bọn họ.
Thục Sơn Kiếm Thánh vừa dùng đại chiêu thanh trừng một đợt. Không ngờ lần này còn tới nhiều hơn.
Nhìn thấy kết quả như thế, trên mặt của rất nhiều đệ tử Thục Sơn đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Thân là đại phái số một thiên hạ, mấy đệ tử Thục Sơn này vô cùng tự hào, bình thường đều coi hàng yêu trừ ma thành trách nhiệm của mình, đối mặt với yêu ma, bọn họ cũng chưa từng sợ hãi.
Nhưng lúc này nhìn thấy ma vật địa ngục tấn công với số lượng đông đúc như thế, bọn họ thật sự cảm giác được tuyệt vọng!
Chưởng môn đã bị thương nặng, không có khả năng lại giải phóng ra đại chiêu vừa rồi nữa.
Dựa vào mấy đệ tử Thục Sơn còn chưa trưởng thành như bọn họ sao?
“Trời diệt kiếm phái Thục Sơn ta rồi!”
“Kiếp nạn nhân gian, kiếp nạn nhân gian…”
Không ít đệ tử Thục Sơn lập tức sụp đổ, trong miệng nói những lời xúi quẩy…
Thục Sơn Kiếm Thánh vốn muốn mở miệng quở trách các đệ tử môn hạ, nhưng hắn ta hé miệng mãi, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.
Vì lúc này, cho dù là hắn ta cũng đã mất đi hy vọng…
Không!
Vẫn còn một tia hy vọng nữa.
Ánh mắt của Thục Sơn Kiếm Thánh nhìn về phía Trần Nghiệp bên cạnh.
Người này chính là hy vọng duy nhất!

Nhìn ma vật địa ngục trải khắp núi đồi, Trần Nghiệp cũng không chậm trễ thời gian. Hắn bước một bước lên trước đám người, đối diện với ma vật nhiều không đếm xuể.
“Thần uy!”
Dưới một tiếng ra lệnh, khí thế cực kỳ khủng bố bốc lên từ trên người hắn, lan ra khắp bốn phương tám hướng.
Ánh mắt của hắn liếc qua nơi nào, tia chớp màu đỏ hiện ra tới đó, bao phủ toàn bộ bầu trời.
Lập tức, rất nhiều đệ tử Thục Sơn đứng sau hắn, người nào cũng như bị sét đánh trúng, sắc mặt tái nhợt. Mà đây vẫn là vì thần uy của Trần Nghiệp không nhắm vào bọn họ, chỉ là khiến bọn họ chịu ảnh hưởng mà thôi.
Không bị hôn mê đã chứng minh tu vi của mấy đệ tử Thục Sơn còn sống sót này cao thâm rồi.
Cuối cùng, Đạo Đức Kim Luân đột nhiên xuất hiện, lơ lửng sau đầu Trần Nghiệp, khiến cho hắn thoạt nhìn giống như thiên thần!
Mà dưới đòn tấn công thần uy mạnh mẽ của hắn, ma vật địa ngục đầy khắp núi đồi giống như gặp phải khắc tinh!
Ma vật có thực lực yếu tới tấp ngã xuống đất bỏ mạng, chết một đống.
Ma vật địa ngục vốn nhiều không kể xiết lập tức bị thanh trừng sạch sẽ, chỉ có mấy ma thần lớn mạnh kia là có thể chống chọi lại đòn tấn công từ thần uy của Trần Nghiệp.
Nhưng cho dù là vậy, toàn bộ ma thần nhìn thấy Trần Nghiệp vẫn như tiểu quỷ gặp chân thần, tất cả đều sợ hãi không dám nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận