Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 913. Bán Thần! Chấn động Không Gian Luân Hồi!
“Đại lão Tu La, ta… ta có thể đi được chưa?” Luân Hồi giả trẻ tuổi lắp bắp hỏi, trông có vẻ vô cùng khẩn trương.
Chủ yếu là vì bây giờ sinh tử của hắn ta đều nằm trong một suy nghĩ của Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp muốn hắn ta chết thì hắn ta chắc chắn không chạy thoát được!
Trần Nghiệp cũng không trả lời câu hỏi này mà hỏi với vẻ hơi đăm chiêu: “Ta rất tò mò về năng lực gia tăng cho những binh lính này của ngươi.”
Luân Hồi giả trẻ tuổi không phải tên ngốc, lập tức hiểu ra ý tứ của Trần Nghiệp, biết mình phải cống hiến rồi, hắn ta cắn răng móc một chiếc nhẫn ra dâng cho Trần Nghiệp.
Chiếc nhẫn này bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng bên trên có một viên ngọc quý màu tím, trông vô cùng lòe loẹt.
“Đại lão Tu La, chiếc nhẫn sức mạnh này là ta tình cờ có được, chức năng của nó rất mạnh, nhưng trước mắt ta chỉ có thể phát huy một phần năng lực của nó, chính là thuộc tính gia tăng cho người khác… Nếu ngươi đã cảm thấy hứng thú vậy ta tặng cho ngươi làm quà gặp mặt!”
Hành động hiểu chuyện của Luân Hồi giả trẻ tuổi khiến Trần Nghiệp rất hài lòng, hắn nhận chiếc nhẫn, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vì ngay khi hắn cầm được chiếc nhẫn lại bất chợt nghe thấy nhắc nhở của hệ thống.
[Phát hiện năng lượng có thể hấp thụ, có hấp thụ hay không?]
Trần Nghiệp sững sờ, sau đó mừng như điên, lập tức chọn hấp thụ.
[Chúc mừng, sức mạnh bạn dung hợp đã đủ, lĩnh ngộ được sức mạnh pháp tắc! Sức mạnh pháp tắc trước mắt: Tầng một (có thể tăng).]
Lập tức, Trần Nghiệp cảm giác có một loại hạn chế nào đó trong cơ thể dường như trong nháy măt đột phá sức mạnh của hắn, tăng lên vô hạn. Ý chí của hắn giống như lan rộng ra không ngừng. Đây là một loại cảm giác không thể nói rõ được.
Nhưng hắn có thể cảm nhận được mình đã trở nên mạnh hơn, trở nên vô cùng mạnh mẽ!
Chỉ trong nháy mắt, sức mạnh của hắn ít nhất đã tăng lên không chỉ gấp mười lần!
Tuy rằng về mặt bản chất hắn vẫn là con người, nhưng đối với việc vận dụng sức mạnh đã có thêm rất nhiều cảm ngộ và lý giải, đạt đến mức độ sử dụng theo ý mình.
So với cậy mạnh đơn thuần trước đây thật không thể nào so sánh được!
Mà đây vẫn là hắn vừa mới đột phá, chỉ mới đạt đến hiệu quả tầng một của sức mạnh pháp tắc thôi. Nếu tiếp tục lĩnh ngộ sức mạnh pháp tắc, hắn cảm thấy sớm muộn gì mình cũng có thể trở thành thần về mặt ý nghĩa chân chính.
Nếu như coi thần linh trong truyền thuyết thần thoại làm nhân vật tham chiếu, có lẽ tương lai sẽ có một ngày hắn có thể bước vào cảnh giới đại thần Bàn Cổ khai thiên lập địa!
Cùng lúc đó, trong Không Gian Luân Hồi.
[Chúc mừng! Luân Hồi giả “Tu La” đã lĩnh ngộ được sức mạnh pháp tắc, thành công đột phá cực hạn phàm nhân bước vào lĩnh vực Bán Thần, trở thành Luân Hồi giả thứ hai bước chân vào Thần cảnh.]
Các Luân Hồi giả ở quảng trường Luân Hồi, sảnh phó bản, và người đang chấp hành nhiệm vụ trong thế giới phó bản… Toàn bộ Không Gian Luân Hồi và toàn bộ Luân Hồi giả đều nghe thấy tin phát thanh này!
Mọi người đều sững sờ, ngây người ra tại chỗ, vô cùng kinh ngạc!
Bán Thần!
Khái niệm này vẫn là lần đầu tiên xuất hiện trong Không Gian Luân Hồi!
Thẳng cho đến bây giờ, vô số Luân Hồi giả mới biết hóa ra cảnh giới trên phàm nhân lại là Bán Thần!
Ngay sau đó, toàn bộ Không Gian Luân Hồi đều sục sôi, lấy sức của một người tiến vào cảnh giới Thần, thành tựu mà đại lão Tu La giành được khiến vô số người vừa khiếp sợ vừa ngưỡng mộ…
“Đậu má? Bán Thần? Lần đầu tiên nghe nói còn có loại ảnh giới này.”
“Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói!”
“Đại lão Tu La quá lợi hại, luôn không ngừng mang tới kinh ngạc cho người khác.”
“Vốn cho rằng đánh giá siêu thần chính là thành tích cao nhất của đại lão Tu La rồi, không ngờ mới chưa qua bao lâu đã tới Bán Thần!”
“Ngưỡng mộ, ghen tỵ chết đi được!”
“Bán Thần! Không biết cảnh giới như vậy sẽ mạnh bao nhiêu nữa?”
“Mau đi xem bảng cao thủ toàn cầu đi, xem đánh giá tổng hợp của đại lão Tu La có còn là S không!”
Rất nhiều Luân Hồi giả nhàn rỗi trong Không Gian Luân Hồi nhao nhao chạy tới dưới bảng xếp hạng cao thủ toàn cầu, quan sát thứ tự của Tu La.
Không đến một lúc, dưới bảng xếp hạng cao thủ toàn cầu đã chặt kín người…
…
Thế giới phó bản.
Luân Hồi giả trẻ tuổi lăn lộn đến Tây Vực làm đại tư tế hiển nhiên cũng nghe được nhắc nhở của Không Gian Luân Hồi, hắn ta lập tức ngây người.
Đợi khi hắn ta nhìn thấy viên đá bên trên chiếc nhẫn mà mình đã tặng cho đại lão Tu La đã ảm đạm mất đi ánh sáng, trong lòng lập tức hiểu ra!
Hắn ta biết, thành tựu mà đại lão Tu La vừa mới nhận được chắc chắn có liên quan không nhỏ tới chiếc nhẫn của mình, cũng biết chiếc nhẫn đó hoàn toàn không đơn giản như hắn ta nghĩ, có khả năng là một loại chí bảo nào đó.
Nghĩ đến đây, Luân Hồi giả trẻ tuổi đau đớn đến mức không có cách nào hít thở, cảm thấy tim như đang nhỏ máu.
Cứ cố tình thực lực của hắn ta không đủ, hoàn toàn không dám gây sự với Tu La, thậm chí còn không dám để lộ sắc mặt.
“Đại lão Tu La, chúc mừng ngươi đã tiến vào cảnh giới Bán Thần!” Luân Hồi giả trẻ tuổi lộ ra nụ cười lấy lòng.
Trước đó hắn ta sợ Trần Nghiệp là sợ chết, bây giờ Trần Nghiệp rõ ràng đã trở nên mạnh mẽ hơn, khí chất trên người hoàn toàn trở nên khác hẳn.
Nếu như nói Trần Nghiệp của trước đây là khí thế mạnh, không có lúc nào là không ảnh hưởng đến chung quanh, giống như bảo kiếm rời khỏi vỏ, vậy Trần Nghiệp của bây giờ khí tức đã hoàn toàn thu lại, đạt đến mức độ trở lại nguyên trạng. Nếu như không nhìn kỹ thậm chí sẽ dễ dàng bỏ qua sự tồn tại của hắn.
Nhưng khi Trần Nghiệp chậm rãi mở mắt ra, Luân Hồi giả trẻ tuổi nhìn thấy hai mắt hắn mí mắt lập tức tê rần, đó là một đôi mắt giống như vực sâu âm u!
Chỉ một cái liếc mắt, Luân Hồi giả trẻ tuổi đã cảm thấy tinh thần lực của mình bị hao kiệt nghiêm trọng, đầu óc giống như bị giáng một đòn mạnh, máu mũi giàn dụa.
Hắn ta vội vàng nhắm mắt lại, không dám nhìn tiếp nữa.
Sau đó, sắc mặt của Luân Hồi giả trẻ tuổi tái nhợt, hít thở hổn hển, hắn ta chỉ liếc mắt nhìn một cái lại suýt chút nữa thì mất mạng…
“Đây… chính là cảnh giới của Bán Thần sao? Quá khủng khiếp rồi thì phải?” thanh niên Luân Hòi giả vừa sợ hãi vừa ngưỡng mộ.
Lúc này, hắn ta cúi đầu hoàn toàn không dám ngẩng lên, mà Trần Nghiệp cũng không quan tâm hắn ta, hắn đang bận để ý cơ thể mình.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng sự thay đổi của mình rất lớn, vô cùng lớn, cho nên hắn cũng cảm giác được cơ thể của mình có hơi xa lạ.
Sau đó, Trần Nghiệp giơ một tay, ngay sau đó lòng bàn tay phát lực dùng sức nắm lại…
“Ầm!”
Toàn bộ hư không đều chấn động theo.
Phải biết rằng vừa rồi hắn chỉ dùng sức nắm một quyền mà thôi, không ngờ lại có thể dẫn tới cộng hưởng chấn động hư không.
Sức mạnh như vậy cũng quá đáng sợ rồi!
Mà thu hoạch lớn nhất lần này của hắn là sự vận dụng đối với sức mạnh đã đạt đến mức độ tùy theo ý mình.
Ví dụ trước đây hắn muốn dùng năng lực của trái Gura Gura đánh người cần phải dùng nắm đấm, dốc toàn bộ sức lực đánh kẻ địch. Nhưng bây giờ, không khí cũng có thể trở thành trung gian cho hắn truyền sức mạnh, một ngón tay đã có thể khiến hắn bùng phát ra lực phá hoại mạnh nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận