Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 872. Như Lai Thần Chưởng và thiên thạch từ trời giáng xuống!
Trên lôi đài, Trần Nghiệp và lão mù đứng đối diện nhau, một trận quyết đấu đỉnh cao sắp diễn ra!
Nhưng những khán giả cẩn thận có thể phát hiện ra sắc mặt của lão mù nặng nề, đang bày sẵn thế trận chờ quân địch. Mà Trần Nghiệp thì vẫn là vẻ mặt bình tĩnh như cũ, không có gì khác biệt so với khi gặp các đối thủ trước đó.
“Trận đấu bắt đầu!”
Trọng tài tuyên bố một tiếng rồi lập tức nhảy xuống khỏi lôi đài. Hắn ta biết sự khủng khiếp của hai người này chỉ sợ đi chậm sẽ bị ngộ thương…
Nhưng hai người trên lôi đài đều không nhúc nhích. Trần Nghiệp không muốn ra tay trước. Về phần lão mù thì lại đang suy nghĩ xem nên dùng chiến thuật gì.
Rất lâu sau, đột nhiên lão mù mở miệng: “Ta đã hiểu qua về thực lực của các hạ… không biết các hạ có đồng ý chúng ta cùng lấy ra toàn bộ sức mạnh dùng một chiêu để quyết định thắng bại không?”
Trần Nghiệp sững sờ, sau đó vừa cười vừa gật đầu: “Được, ngươi ra chiêu trước đi!”
Toàn bộ lính hải quân bên dưới đài nghe cuộc đối thoại của hai người đều vô cùng ngạc nhiên. Vốn dĩ bọn họ cho rằng giữa Trần Nghiệp và lão mù chắc hẳn sẽ có một trận chiến đấu ác liệt chứ?
Nhưng không ngờ lão mù sẽ đưa ra đề nghị dùng một chiêu định thắng thua…
“Vậy tại hạ xin được thể hiện tài kém cỏi vụng về!” Lão mù nói xong, cầm thanh đao của mình lên, tay phải nắm chặt cán đao rồi rút thanh đao ra, sau đó lại vung thanh đao trong tay mình.
“Vù!” Âm thanh kỳ quái vang lên.
Ngay sau đó, trên thanh đao xuất hiện rất nhiều vòng tròn màu tím trùng trùng điệp điệp vọt thẳng lên trời.
Đây cũng là lần đầu tiên lão mù dụng loại năng lực này trên lôi đài. Mọi người đều không biết chiêu này có hiệu quả gì mà đều nhìn lên trên trời…
Chỉ có Trần Nghiệp là vẫn mang vẻ mặt hờ hững như cũ.
Hắn thuộc cốt truyện nên đương nhiên biết chiêu này của lão mù chính là đang gọi thiên thạch trong không trung. Hơn nữa trong phó bản One Piece đầu tiên tham gia, hắn cũng đã từng đối phó với chiêu này. Khi ấy hắn phải nhờ vào BUG vô địch trong thời gian ngắn của kỹ năng “Dã Man Húc” mới phá giải được chiêu này.
Bây giờ thì sao…
“Vừa rồi ông chú Issho mới đánh cái gì lên trời vậy?”
“Chắc hẳn là loại năng lực nào đó của Trái Ác Quỷ chăng? Sao nửa ngày vẫn chưa có động tĩnh gì nhỉ?”
“Này! Các ngươi mau nhìn kìa, hình như có thứ gì đó đang rớt xuống…”
Rất nhiều lính hải quân đều đang bàn luận.
Mọi người ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy một điểm đen trong không trung đang nhanh chóng giáng xuống. Sau đó, điểm đen từ từ biến to hơn nữa còn đang tiến vào tầng khí quyển, do ma sát với không khí tạo thành ngọn lửa.
“Vù! Vù! Vù!”
Toàn bộ người có mặt ở đây đều nghe thấy tiếng xe gió nặng nề.
Cùng với khoảng cách kéo gần, cuối cùng mọi người cũng có thể nhìn rõ đó là thứ gì…
Thiên thạch!
Một thiên thạch vô cùng to lớn đang nhanh chóng rơi vào bộ hải quân.
Cảm giác áp lực khổng lồ khiến không ít người cảm thấy hô hấp khó khăn!
Chỉ cần không phải kẻ ngốc đều có thể nhìn ra được một khi bị thiên thạch này đập trúng chỉ sợ toàn bộ hải quân đều sẽ tan thành tro bụi…
Lập tức trên quảng trường xuất hiện hỗn loạn, rất nhiều người đều đang sợ hãi.
“Thiên thạch! Là thiên thạch!”
“Này này này, nói đùa kiểu gì thế? Cái này lấy mạng người đó!”
“Ông chú Issho cũng làm bừa quá rồi thì phải?”
“Còn ngây ra đó làm gì? Mau sơ tán, mau chóng chạy đi!”
“Đã không còn kịp nữa rồi…”
Lúc này ngay cả các cao thủ trên đài cao cũng có rất nhiều người đều đã đứng ngồi không yên.
“Lão mù chết tiệt này định làm gì vậy? Lẽ nào hắn muốn giết chết toàn bộ mọi người sao?”
“Vậy mà lại có thể gọi thiên thạch tới? Thật là… một năng lực đáng sợ!”
“Bộ hải quân vừa mới chuyển đến nơi này, người này định phá hủy nó sao?”
Chỉ có một vài cao thủ đỉnh cấp là vẫn có thể giữ được bình tĩnh vào thời điểm này, ví dụ như Kizaru, Akainu và D Garp!
Tuy rằng thiên thạch mà lão mù gọi tới khổng lồ nhưng đối với Akainu và D Garp mà nói, bọn họ tung ra một quyền toàn lực vẫn có thể giải quyết được.
Còn Kizaru dù không chắc chắn có thể giải quyết được thiên thạch này nhưng nếu hắn ta muốn rời đi, chỉ một tảng thiên thạch nho nhỏ cũng không thể khiến hắn ta bị thương được.
Mắt thấy mấy cao thủ hàng đầu đó không có ý định ra tay, toàn bộ hy vọng của mọi người đều gửi gắm lên người Trần Nghiệp ở trên lôi đài. Vô số người đều đang cầu khẩn hắn có thể giải quyết thiên thạch này.
Mọi người đều nhìn chăm chú, cuối cùng Trần Nghiệp cũng ra tay rồi.
“Vù!”
Một ngọn lửa cháy hừng hực nổi lên trên tay phải của hắn. Nhiệt độ của nó cao khủng khiếp đến mức khiến không khí xung quanh trở nên vặn vẹo.
Nhìn thấy một màn này mọi người lại cả kinh, Trần Nghiệp lại thể hiện ra một năng lực mới nữa: Lửa!
Trên thực tế năng lực này tên là “liệt diễm!”
Nhiệt độ bốc cháy của nó cao hơn lửa bình thường quá nhiều, thậm chí bàn về nhiệt độ thì đến ngay cả nham thạch nóng chảy của Akainu cũng không thể so được…
Mà sở dĩ hắn dùng năng lực này là vì thiên thạch mà lão mù triệu hồi lần này thật sự có hơi to, so với khi tiến vào phó bản One Piece lần đầu tiên, tảng thiên thạch đối diện này phải to hơn mấy lần!
Xem ra lão mù không nói dối, quả thật là muốn dùng hết toàn bộ thực lực.
Nếu đã như vậy, Trần Nghiệp cũng sẽ sử dụng kỹ năng liệt diễm để tăng sức tấn công của mình.
Ngay sau đó, năm ngón tay của hắn mở ra vỗ thẳng một chưởng vào thiên thạch giữa không trung đó!
Như Lai Thần Chưởng kèm theo hiệu ứng lửa!
Lập tức, một bàn tay lửa vô cùng khổng lồ đột nhiên hiện ra đánh vào tảng thiên thạch giữa không trung.
Bàn tay lửa đón gió to lên, sau khi bay được một đoạn lại biến thành to như ngọn núi!
Với thực lực của Trần Nghiệp hiện tại không biết còn mạnh hơn A Tinh thức tỉnh trong [Kungfu] bao nhiêu lần, uy lực từ Như Lai Thần Chưởng mà hắn đánh ra cũng là thứ không thể so sánh nổi.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Như Lai Thần Chưởng lửa đập vào thiên thạch không lổ ngay phía chính diện. Sau đó, một vụ nổ mạnh kinh thiên động địa xuất hiện ngay tại trận!
“Ầm ầm!” Giống như một viên đạn hạt nhân nổ tung trên trời cao, tiếng nổ đinh tai nhức óc suýt chút nữa phá thủng màng nhĩ của mọi người. Ánh sáng bùng nổ mãnh liệt đó lại càng làm mù mắt vô số người có mặt ở đây.
Đã không còn lời gì để hình dung nữa.
Ở trước mặt uy lực nổ như vậy, rất nhiều người đều cảm thấy mình thật nhỏ bé…
Tất lâu sau, mọi thứ đã kết thúc. Trong không trung đã không còn bóng dáng của thiên thạch đó nữa mà chỉ còn lại dư âm của vụ nổ lan ra khắp bốn phương tám hướng thổi trôi những đám mây trên trời.
Hôm nay ở bộ hải quân vốn là một ngày âm u nhưng lúc này lại thành trời quang mây tạnh!
Một lần giao thủ của hai người lại ảnh hưởng đến thời tiết…
Những lính hải quân đó thấy thế đều hoàn toàn hoa hết cả mắt. Đặc biệt là các ứng cử viên tham gia thi đấu bại bởi Trần Nghiệp và lão mù đó vốn ít nhiều còn thấy có hơi không phục, nhưng lúc này cũng không còn sinh ra một chút suy nghĩ không phục nào nữa.
Rõ ràng người ta đã ra tay nương tình mới không đánh chết bọn họ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận