Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 981. Vượt cấp! Chấn động Không Gian Luân Hồi!

Chương 981. Vượt cấp! Chấn động Không Gian Luân Hồi!
[Chúc mừng! Luân Hồi Giả “Tu La” đã thành công sống sót tám ngày trong thế giới phó bản tầng ba mươi tháp Luân Hồi “Final Destination 2,” biểu hiện cực kỳ xuất sắc, vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, nhận được đánh giá hoàn mỹ: SSS!]
Trên quảng trường Luân Hồi rộng lớn, tiếng phát thanh của hệ thống Luân Hồi vang vọng không ngừng.
Mới đầu mọi người nghe thấy cái tên Tu La này vẫn mang vẻ mặt thấy nhiều rồi nên không ngạc nhiên. Dù sao bắt đầu từ lúc Trần Nghiệp nổi dậy, gần như tối nào bọn họ cũng có thể nghe được tiếng phát thanh.
Nghe đến tê liệt luôn rồi!
Nhưng đột nhiên có một số người ý thức được có gì đó không đúng.
“Đợi đã! Nếu ta nghe không lầm thì vừa rồi hệ thống Luân Hồi thông báo là tầng ba mươi thì phải?”
“Đậu má! Ta cũng nghe thấy là tầng ba mươi!”
“Thật hay giả đó? Vừa rồi ta không nghe rõ, nghe đến phát thanh của đại lão Tu La đã không để ý nữa rồi…”
“Tầng ba mươi? Sao có khả năng đó được? Tối qua phát thanh của đại lão Tu La không phải mới chỉ tới tầng hai mươi mốt thôi sao?”
“Đúng đó! Theo lý mà nói cho dù đại lão Tu La ngồi tên lửa thì cùng lắm tối nay cũng chỉ cày đến phó bản tầng hai mươi ba thôi mới đúng chứ?”
“Thật sự là tầng ba mươi đó, ta tìm đại lão hỏi thăm rồi, trong hai mươi lăm tầng đầu của tháp Luân Hồi nghe nói không có phó bản [Final Destination 2] đâu!”
“Ta biết phó bản Final Destination này ở tầng mười tháp Luân Hồi, được gọi là một trong mấy phó bản có độ khó cao nhất, không ngờ còn có Final Destination 2 nữa sao?”
“Ặc! Đây là tình huống gì thế? Lẽ nào hôm qua đại lão Tu La một hơi cày thẳng đến tầng hai mươi chín sao?”
“Sao có thể thế được? Mỗi một tiếng chỉ có thể cày một phó bản thôi, nếu mỗi ngày chỉ cày phó bản tháp Luân Hồi cho dù có thẻ làm lạnh quét mới phó bản thì một tối cũng chỉ có thể cày hai lần thôi.”
“Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả? Tại sao đột nhiên đại lão Tu La có thể cày phó bản tầng ba mươi?”
“Chắc chắn đại lão Tu La đã có được kỳ ngộ gì đó có thể khiến hắn nhảy qua một vài phó bản bình thường, trực tiếp cày đến phó bản khảo hạch tầng ba mươi.”
“Nói như vậy đại lão Tu La có hy vọng thắng Adam, dẫn trước một bước lấy được quyền hạn tầng ba mươi ba sao?”
“Đương nhiên có hy vọng rồi! Ta vẫn luôn có niềm tin vào đại lão tu La!”
“Anh bạn, ta nhớ tối qua ngươi cũng không nói như vậy cơ mà…”

Trên quảng trường Luân Hồi, đi đến đâu cũng là tiếng bàn luận của các Luân Hồi giả. Bầu không khí náo nhiệt dường như lại một lần nữa trở về ngày trước.
Một loại hành động này của Trần Nghiệp quả thật đã khiến vô số người khiếp sợ.
Hôm qua phó bản mà hắn cày mới là tầng hai mươi mốt, hơn nữa một tiếng cuối cùng của tối qua Không Gian Luân Hồi cũng không thông báo đánh giá nhiệm vụ của hắn, thế cho nên rất nhiều người đều cho rằng đại lão Tu La vì lo lắng đã lật xe trong phó bản tầng hai mươi hai, không lấy được đánh giá tốt.
Điều không ngờ là Trần Nghiệp lại im hơi lặng tiếng làm ra chuyện lớn như thế.
Trong lúc nhất thời lại chấn động toàn bộ Không Gian Luân Hồi.
Thời gian quay ngược lại vài phút trước.
Adam vừa mới ra khỏi phó bản tầng ba mươi hai, lần này hắn ta dựa vào thực lực hơn người có được đánh giá cấp S.
Dưới tình huống không biết rõ cốt truyện có thể lấy được đánh giá cấp S đã đủ để chứng minh sự xuất sắc của Adam, không hổ là người số một trong Không Gian Luân Hồi ngày trước.
Vốn Adam còn rất hài lòng về thành tích này vì dù sao hắn ta một đường đi đến tận đấy lấy được đánh giá cấp S cũng không tính là nhiều. Điều quan trọng nhất là trong phần thưởng nhiệm vụ lần này còn có được một thẻ phó bản cá nhân quý giá.
Adam đã từng cày phó bản cá nhân vài lần đương nhiên biết phó bản cá nhân chính là một phó bản ngon tặng điểm. Cho nên đối với thu hoạch lần này hắn ta rất thỏa mãn.
Nhưng đúng lúc này Adam nghe được tiếng phát thanh trong hệ thống Luân Hồi lập tức vô cùng kinh ngạc.
Giống như rất nhiều Luân Hồi giả khác, Adam cũng không biết tại sao Trần Nghiệp có thể lập tức nhảy qua nhiều phó bản như thế, cày thẳng tới phó bản tầng ba mươi trong khoảng thời gian ngắn.
Mà điều càng khiến Adam lo lắng hơn là nếu Trần Nghiệp đã có năng lực này vậy tiếp theo đây có phải sẽ trực tiếp cày phó bản tầng ba mươi ba hay không?
Nếu thật sự là như thế, vậy khởi bước của hai người bọn họ chẳng phải sẽ trở thành giống nhau hay sao?
Cùng vào trong một phó bản và tranh giành quyền hạn của tầng ba mươi ba?
Adam không sợ cạnh tranh nhưng cũng phải xem đối thủ thế nào đã.
Nếu đối thủ cạnh tranh với hắn ta là người khác vậy cho dù có là Mộ Dung Xuy Tuyết thì hắn ta vẫn vô cùng tự tin.
Nhưng nếu là Tu La…
Cho dù là người kiêu ngạo như Adam cũng không thể không thừa nhận Tu La thật sự là một thiên tài trong Không Gian Luân Hồi, trời sinh sống trong thế giới phó bản.
Mà ở phương diện cày phó bản này… trong Không Gian Luân Hồi, Tu La chính là vương giả danh xứng với thực, không người nào có thể sánh ngang cùng hắn.
Mấy thứ này Adam đều biết, cho nên niềm vui khi vừa mới có được đánh giá nhiệm vụ cấp S đã biến mất không còn sót lại gì, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ cực kỳ nặng nề.
Hắn ta không dám chậm trễ thời gian, lập tức thoát ra ngoài trở về thế giới hiện thực, sau đó tiến vào địa ngục.
Adam hiểu rõ hắn ta muốn thắng được Tu La nhất định phải có được sự trợ giúp của Đứa con của địa ngục.

[Chúc mừng Luân Hồi giả “Tu La” đã hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng nhận được lần này như sau!]
[Điểm Luân Hồi: 90 000 điểm!]
[Thuộc tính nhanh nhẹn +45 (Thuộc tính của bạn đã không có cách nào tăng thêm! Đã quy đổi thành 22 500 điểm Luân Hồi).]
[Bao cổ tay cứu rỗi x1 (Vật phẩm đặc biệt, đã đặt trong khó hàng cá nhân của bạn).]
[Rương báu hoàng kim x1 (Đã đặt trong kho hàng cá nhân của bạn).]
Trần Nghiệp vừa về Không Gian Luân Hồi đã nhận được phần thưởng tới từ hệ thống.
Hắn vào kho hàng cá nhân kiểm tra phần thưởng nhiệm vụ lần này.
Đầu tiên là “Bao cổ tay cứu rỗi.”
Thoạt nhìn chính là một chiếc bao cổ tay bình thường, chẳng qua công năng cũng không tính là tồi.
[Bao cổ tay cứu rỗi: Đeo nó lên có thể ngăn cản sát thương chí mạng một lần, thời gian làm lạnh là bảy mươi hai tiếng.]
Thứ này đối với Trần Nghiệp có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Với thực lực của hắn hiện tại cộng thêm khă năng tự lành đã rất khó bị giết chết rồi…
Sau đso Trần Nghiệp mở rương báu hoàng kim ra.
[Chúc mừng! Bạn đã mở rương báu hoàng kim và nhận được vật phẩm đặc biệt: Thần chết nhìn trộm!]
Nghe được nhắc nhở này Trần Nghiệp hơi sững sờ, rồi lại nhìn vào trong rương báu. Trong rương báu hoàng kim có bốn thứ to cỡ hạt gạo, không nhìn kỹ cũng không thấy được.
Trần Nghiệp cầm một hạt lên với vẻ nghi ngờ, trong đầu lập tức truyền tới nhắc nhở…
[Thần chết nhìn trộm: Đặt cổ trùng lên người mục tiêu có thể nhìn thấy toàn bộ trải nghiệm tiếp theo của mục tiêu, cho dù mục tiêu ăn uống hay ngủ nghỉ, nói chuyện gì với người khác đều nằm trong tầm giám sát của bạn. Thậm chí bạn có thể ghi lại những gì mục tiêu trải qua và cất giữ.]
[Nhắc nhở: Tổng cộng có bốn cổ trùng, có nghĩa bạn có thể đồng thời giám sát bốn mục tiêu.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận