Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1053. Đây là thực lực của bán thần?

Chương 1053. Đây là thực lực của bán thần?
“Đợi đã!”
Trần Nghiệp hô một tiếng, lại nói: “Chị Tống, chuyện cứu người cứ giao cho ta, ngươi kêu mấy binh lính ngồi thuyền nhỏ qua đây đó lập tức rút hết về đi!”
Nghe thấy yêu cầu này, Tống Lăng Dung vô cùng kinh ngạc.
Nếu không phải người trước mắt này là người liên tiếp tạo ra kỳ tích thì cô chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Nhưng đối với Trần Nghiệp, Tống Lăng Dung lại vô cùng tin tưởng.
Đặc biệt là lần này đối phương còn hồi sinh mình nữa.
Tống Lăng Dung chỉ hơi do dự trong chốc lát đã nói: “Được, ta sẽ ra lệnh ngay.”
Nói đến đây, cô lấy bộ đàm ra ra chỉ thị rút lui cho toàn bộ người cứu viện,.
“Tất cả mọi người lập tức rút lui!”
Thân phận trước đây của cô chính là một tướng quân có thực quyền ở quân đội. Tuy người chỉ huy công tác của hoạt động giải cứu lần này không phải cô, nhưng cô vẫn có tư cách ra chỉ thị này như cũ.
Mệnh lệnh rút lui vừa xuất hiện đã khiến tất cả mọi người kinh ngạc…
Lập tức có một giọng nói vang lên trong bộ đàm: “Rút lui? Tư lệnh Tống, ngươi nghiêm túc sao? Còn có rất nhiều người bị nạn đang cần chúng ta tới cứu viện đó!”
Tống Lăng Dung liếc mắt nhìn Trần Nghiệp, thấy vẻ mặt của hắn bình tĩnh, mới trầm giọng đáp: “Chấp hành mệnh lệnh, toàn bộ hậu quả đều do ta gánh vác!”
Lời này khá nghiêm trọng.
Nói cách khác, nếu hành động giải cứu lần này xuất hiện vấn đề ngoài ý muốn thì Tống Lăng Dung sẽ là cái đích cho mọi người chỉ trích.
Mà Trần Nghiệp thậm chí còn chưa nói cách giải cứu là gì…
Từ đó có thể thấy được sự tin tưởng của Tống Lăng Dung dành cho hắn.
Người phụ trách ở đầu bên kia bộ đàm nghe thấy Tống Lăng Dung bằng lòng gánh trách nhiệm cũng lập tức không nói gì nữa mà nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh.
Thậm chí hắn ta còn vui vẻ vì có người đứng ra chịu trách nhiệm.
Dù sao tai họa lớn như thế, công tác cứu viện làm không tốt cho dù có cố hết toàn sức cũng chưa chắc đã có thể lấy được kết quả tốt gì, bất cẩn một cái còn có khả năng sẽ bị chửi tối tăm mặt mũi.
Sau khi ra mệnh lệnh, tuy những người lính đó đều chẳng hiểu gì cả nhưng đều phục tùng mệnh lệnh, rút khỏi nơi gặp thiên tai.
Đợi đám người đều đi hết, lúc này Tống Lăng Dung mới hỏi Trần Nghiệp: “Trần Nghiệp, ngươi định làm thế nào? Cần ta phối hợp không?”
Trần Nghiệp gật đầu: “Ngươi phụ trách quan sát, nếu có người bị hồng thủy cuốn đi thì cứu người ta ra!”
Tống Lăng Dung vô cùng khó hiểu, cô nghe không hiểu Trần Nghiệp có ý gì.
Ngay sau đó, Trần Nghiệp ra tay.
Chỉ thấy hắn hơi vung nhẹ tay, vòng cổ Ngũ Linh Châu trên cổ lóe sáng một cái, sau đó nước lũ ở khu gặp nạn lập tức dâng lên!
“Ào ào ào…”
Rất nhiều nước lũ đột nhiên bắt đầu dâng lên giống như bị một lực hút lớn mạnh nào đó hút lên giữa không trung vậy.
Trong nháy mắt, khu thành thị thành phố Nam Châu đã xuất hiện một kỳ quan chấn động lòng người!
Một cột nước thô cỡ sân bóng đá vọt thẳng lên trời!
Vòi rồng nước!
Rất nhiều nước lũ bị hút chảy ngược lên, vậy mà lại hình thành một hồ chứa nước vô biên vô tận trên trời cao…
Mà mực nước lũ vốn đang dâng cao trong khu thành thị cũng nhanh chóng rút xuống sau khi vòi rồng xuất hiện, bị Trần Nghiệp kéo lên trời cao!
Thần tích!
Chỉ trong một lúc như thế, nước lũ trong toàn bộ thành phố Nam Châu đều bị Trần Nghiệp dùng pháp lực nghịch thiên của Ngũ Linh Châu xoay chuyển càn khôn, hút hết lên trời cao, trực tiếp hình thành một đập nước siêu to khổng lồ với đường kính hơn mấy chục nghìn mét trên trời!
Đến mức che lấp bầu trời và mặt trời!
Mà trong thành phố Nam Châu, hồng thủy hoàn toàn đã bị rút sạch, lộ ra diện mạo vốn có của thành phố.
Đương nhiên, trên mặt đất vẫn còn không ít nước đọng và bùn lầy, nhưng thế này cũng không ảnh hưởng gì cả, cùng lắm chỉ là không dễ nhìn mà thôi, sau này tự thành phố Nam Châu tìm người dọn dẹp là được.
Trừ thành phố Nam Châu ra, nước lũ ở những khu vực khác gần đó cũng bị rút đi.
Thần tích!
Đây chính là thần tích chân chính!
Cho dù là quân nhân đang cứu viện hay là quần chúng mắc kẹt đang đợi giải cứu, lúc này đều đã hoàn toàn khiếp sợ ngây người.
Rất nhiều người đều không có cách nào tin những gì xảy ra trước mắt, cho rằng mình đã xuất hiện ảo giác!
Hồng thủy vô cùng lớn như thế!
Đây là thiên tai mà sức người không thể chiến thắng được!
Nhưng lại bị giải quyết như vậy sao?
Toàn bộ quá trình chỉ mất có năm phút sao?
“Đã… đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao nước lũ lại chảy ngược lên trời hết vậy? Còn có thể không rơi xuống nữa chứ?”
“Lợi hại quá, đây là thần tích, thần tích!”
“Rốt cuộc là vị đại thần nào? Loại năng lực này không có gì khác với chân thần dời non lấp bể trong truyền thuyết cả?”
“Còn có thể là ai nữa? Người có thể làm ra loại thần tích này chỉ có một vị trong truyền thuyết đó thôi! Cho dù là tư lệnh Tống vẫn còn kém một chút.”
“Vậy mà còn có thể làm ra loại chuyện này được nữa cơ á? Bán thần, bán thần…”
“Vị đại lão đó tới rồi? Chẳng trách tư lệnh Tống lại kêu chúng ta rút lui, nếu như còn ở lại trong thành phố Nam Châu, chỉ sợ sẽ bị nước lũ cuốn lên trời luôn quá?”
“Ngược lại ta cũng muốn lên trời đấy…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận