Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 936. Akainu, sau này có lẽ không còn gặp lại!
Trong một căn phòng khác, Ngũ Lão Tinh đang chuẩn bị tham gia cuộc họp, đột nhiên năm người dường như cảm ứng được gì đó, sắc mặt đồng thời thay đổi.
“Hắn đang triệu hồi chúng ta…”
“Sao Imu đại nhân lại tỉnh vào thời điểm này?”
“Chắc chắn có chuyện gì đó quan trọng.”
“Hội nghị thế giới phải làm sao đây?”
“Thông báo một tiếng trì hoãn một lúc trước đi! Chuyện của Imu đại nhân khá quan trong.”
“Vậy còn đợi gì nữa? Chúng ta mau tới thôi chứ?”
Vì thế năm người này tạm thời thay đổi hành trình, đi tới hoa chi gian.
Trong phòng họp, tất cả mọi người đều đã tới đầy đủ và đang đợi Ngũ Lão Tinh tới họp. Nhưng không ngờ mọi người đợi trái đợi phải lại không thấy người đâu.
Thời gian vốn đã hẹn trước là đúng mười một giờ trưa nhưng bây giờ đã quá giờ rồi vẫn không thấy bóng dáng của Ngũ Lão Tinh đâu.
“Đã xảy ra chuyện gì sao? Ngũ Lão Tính chưa bao giờ tới trễ cả!”
“Đúng đó! Thật kỳ lạ!”
“Xem ra chắc hẳn đã chuyện xảy ra rồi.”
Không ít người bắt đầu bàn luận.
Sau một lúc, một thị vệ trưởng của cung điện vội vàng chạy tới phòng họp, cất cao giọng nói với mọi người: “Xin lỗi các vị, Ngũ Lão Tinh tạm thời có việc nên cuộc họp sẽ lùi lại hai tiếng nữa… chúng ta đã chuẩn bị các món ngon thịnh soạn tại phòng ăn bên cạnh cho mọi người, mọi người có thể dùng bữa trưa trước! Sau đó lại tới tham gia buổi họp sau!”
Nghe được lời này, tuy rằng mọi người kinh ngạc nhưng cũng không nói gì. Vừa vặn có không ít người thèm ăn, nghe vậy đều nhao nhao đứng dậy, đi về phía nhà ăn.
Vẻ mặt của Trần Nghiệp bình tĩnh, hắn ý thức được đã xảy ra chuyện gì.
Năng lượng vừa rồi quét qua phòng họp chắc chắn tới từ Imu!
Mà lúc này Ngũ Lão Tinh vắng họp nhất định cũng là để đi gặp Imu.
Nói không chừng rất nhanh hắn có thể gặp được Imu vì nguồn năng lượng đó quét qua và dừng lại trên người hắn một lúc, rất dễ nhận thấy hắn ta đã phát hiện ra chỗ khác thường của hắn…
Nghĩ đến đây, Trần Nghiệp hơi nhíu mày lại, vốn hắn dự định lần này tới chỉ để thăm dò tình hình của Ngũ Lão Tinh và Imu, sau đó lại trở về vạch ra kế hoạch tấn công Mary Geoise.
Nhưng bây giờ lại rất có khả năng sẽ đối diện với Imu, tương đương với kế hoạch của hắn hoàn toàn bị đảo loạn.
Quả nhiên là kế hoạch không theo kjip sự thay đổi.
Điều quan trọng hơn là Imu cách xa như vậy vẫn có thể tản ra năng lượng tới kiểm tra toàn bộ người trong phòng họp. Thủ đoạn như vậy cũng đủ để chứng minh Imu không đơn giản!
Đột nhiên, trên mặt Trần Nghiệp lộ ra nụ cười ý vị sâu xa. “Thế này mới thú vị chứ!” Hắn lầm bầm một câu.
Dù sao thực lực của hắn cũng đã tăng lên, nhưng nếu ngay cả như vậy cũng không đối phó được với Imu, vậy có chuẩn bị nhiều cỡ nào cũng vô dụng.
Lúc này, Akainu ở bên cạnh Trần Nghiệp nghe thấy lời lầm bầm của hắn, mới hỏi trong sự khó hiểu: “Tu La, chuyện gì thú vị cơ?”
Trần Nghiệp quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Akainu, vừa cười vừa đáp: “Thủy sư đô đốc Sakazuki, tuy rằng có đôi khi ngươi khá cực đoan nhưng ta vẫn rất thích ngươi, cũng hy vọng ngươi vẫn luôn duy trì con đường của mình!”
Nghe được lời chẳng hiểu ra sao gì đó, Akainu rất khó hiểu: “Tu La, đã xảy ra chuyện gì sao? Tại sao ngươi lại nói những lời kỳ quái này?”
Trần Nghiệp ko trả lời chính diện mà nói tiếp: “Thủy sư đô đốc, thế giới này sắp phải đón chào sự thay đổi rồi, nhớ nắm bắt cơ hội, khiến bộ hải quân thành trung tâm của thế giới!”
Trung tâm thế giới vẫn luôn là Mary Geoise cũng chính là chính phủ thế giới. Trần Nghiệp nói lời này quả thật chính là địa nghịch bất đạo.
Sắc mặt của Akainu thay đổi, thấp giọng bảo: “Tu La, ngươi điên rồi?”
“Ta không điên!”
Trần Nghiệp đứng dậy khỏi ghế, vỗ lên vai Akainu nói: “Lát nữa nếu có người kêu ta rời khỏi nơi này, nhớ kỹ, ngươi cũng đừng nán lại nơi này nữa, lập tức trở về tổng bộ hải quân sau đó rút binh lực, đợi thời cơ tới!”
Akainu càng nghe càng không hiểu. Nhưng vẻ thận trọng trong lời nói của Trần Nghiệp vẫn khiến hắn ta ý thức được sự khác thường, có khả năng thật sự có chuyện lớn sắp xảy ra.
“Tu La, ngươi định đi đâu?”
“Đi hoàn thành sứ mệnh của ta!” Trần Nghiệp cảm thán một tiếng, nói với Akainu với giọng ôn hòa: “Thủy sư đô đốc Sakazuki, rất vui có thể đồng hành với ngươi một khoảng thời gian, lần này tạm biệt, chúng ta chắc hẳn sẽ không còn gặp lại nữa.”
Những lời này, Trần Nghiệp nói có vài phần thần lòng.
Từ lúc hắn làm đô đốc hải quân cho tới nay, Akainu đối xử với hắn khá không tồi, nhường hắn đủ điều, gần như có cầu tất ứng… một vài loại rượu ngon cất giấu kỹ cũng bị Trần Nghiệp đào hết sạch…
Trước đây khi hắn đọc truyện tranh trên địa cầu, nhìn thấy Akainu đánh chết Ace cũng tràn đầy thành kiến về hắn ta. Đương nhiên là vì tác giả truyện tranh cố tình khắc họa, tạo ra ảo giác hải tặc là phe chính nghĩa.
Nhưng cùng với tuổi tác tăng dần và kinh nghiệm nhiều lên, Trần Nghiệp cảm thấy Akainu làm như vậy không sai. Hơn nữa, loại người kiên trì với niềm tin của mình, thực hiện chính nghĩa tuyệt đối như Akainu mới là người đáng để khâm phục.
Dù sao hải tặc cũng là giặc, còn hay gây chuyện, tiểu hải tặc dựa vào cướp bóc mà sống, đại hải tặc thì dựa vào thu phí bảo kê mà sống. Sự tồn tại của mấy người này vốn chắc hẳn là một sai lầm, cho dù là băng hải tặc Râu Trắng cũng không ngoại lệ…
Nói xong câu này, Trần Nghiệp rời khỏi nhà ăn.
Sắc mặt của Akainu hơi thay đổi, đứng nguyên tại chỗ suy nghĩ rất lâu, sau đó vội vàng đuổi theo Trần Nghiệp.
Những lời mà hắn vừa mới nói có rất nhiều chỗ không đầu không đuôi, hắn ta không hiểu được, muốn truy hỏi cho rõ ràng.
Lúc này, Akainu nhìn thấy thị vệ trưởng cung điện đó đột nhiên bước nhanh tới trước mặt Trần Nghiệp, thấp giọng nói gì đó với hắn.
Trần Nghiệp gật đầu, đáp: “Dẫn đường đi!”
Thị vệ trưởng đi trước dẫn đường.
Trần Nghiệp quay đầu liếc mắt nhìn Akainu, lộ ra nụ cười ý vị sâu xa với hắn ta, rồi quay người rời đi.
Mà Akainu thì lại đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt thay đổi thất thường.
Trần Nghiệp đi theo vị thị vệ trưởng này rời khỏi tòa nhà chính phủ thế giới.
Hắn đã nói đủ rõ ràng với Akainu này. Về phần Akainu sẽ chọn lựa thế nào không liên quan gì đến hắn. Nhưng Trần Nghiệp tin hắn ta chắc hẳn sẽ nắm bắt cơ hội, phát triển bộ hải quân rộng lớn!
Vì Akainu là một người có dã tâm!
Dã tâm của hắn ta không phải quyền thế mà là vì chính nghĩa trong lòng!
Muốn thực hiện chính nghĩa của hắn ta nhất định phải nắm đủ quyền cao trong tay mới được.
Akaiu không phải thằng ngu, đã sớm nhìn ra được điểm này cho nên mới đá Kuzan ra khỏi bộ hải quân vì vị trí thủy sư đô đốc.
Tiếp theo đó, nếu Trần Nghiệp giết chết Imu và giết sạch toàn bộ Thiên Long Nhân ở Mary Geoise, thế giới One Piece sẽ chào đón sự đổi mới…
Một cơ hội tốt như vậy, Akainu chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận