Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 904. Một quyền san phẳng núi non!
“Ở ngay đó!” Trên trời cao, Thẩm Linh Vân chỉ về một chỗ nào đó và kêu.
Ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn theo hướng mà Thẩm Linh Vân chỉ, môn phái Hắc Y ở đây, cũng chính là trên sườn một ngọn núi.
Nhưng, ngọn núi này rất nhỏ.
Hơn nữa ở dưới chân núi chính là một huyện thành.
Theo lý mà nói, vị trí địa lý như vậy càng có lợi đối với kinh tế hơn mới đúng, sinh hoạt thường ngày cũng rất thuận tiện, thiếu gì thì xuống núi mua là được, hoàn toàn không cần đi tranh giành địa bàn với phái Hoa Sơn.
Thế nhưng người ở thế giới này lại suy nghĩ khác.
Đặc biệt là những võ giả này!
Bọn họ cho rằng địa vị của mình là siêu nhiên, vượt xa người bình thường, không muốn cách người bình thường quá gần.
Càng là núi cao, vách núi dựng đứng thì những người luyện võ này càng thích.
Cho nên, phái Hắc Y mới muốn tranh giành sơn môn của Hoa Sơn.
Sau khi xác nhận xong địa điểm, Trần Nghiệp muốn trục tiếp đi qua đánh nổ sơn môn phái Hắc Y, nhanh chóng giải quyết vấn đề.
Nhưng hắn nghĩ lại, sợ rằng làm như vậy đến khi đó lại nhảy ra môn phái khác tới nhắm vào phái Hoa Sơn, như vậy vấn đề vẫn không được giải quyết như cũ.
Nghĩ đến đây, Trần Nghiệp nói với hai cô gái: “Đợi lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, các ngươi đều không được nói chuyện, phải giữ bình tĩnh, hiểu chưa?”
Đương nhiên Thẩm Linh Vận liên tục gật đầu.
Lục Tuyết Hiện chỉ hơi do dự một chút rồi cũng gật đầu.
Sau đó, Trần Nghiệp dẫn hai cô gái đáp xuống, trực tiếp tới phía trên sơn môn phái Hắc Y, dừng lại giữa bầu trời.
Giữa ban ngày ban mặt lại có ba người lơ lửng giữa không trung…
Một màn thần kỳ như thế lập tức thu hút sự chú ý của phái Hắc Y và người ở huyện thành bên dưới: “Ôi! Mau nhìn lên trời, vậy mà có người đang ngự khí bay kìa?”
“Ôi chao! Thật kìa… lẽ nào bọn họ là cao thủ cấp đại tông sư?”
“Ba vị cao thủ cấp đại tông sư? Từ khi nào đại tông sư lại hạ giá như vậy?”
“Các ngươi để ý nhìn kìa, vậy mà ba vị đại tông sư này lại trẻ tuổi như vậy? Tuyệt… tuyệt đối không có khả năng như vậy!”
“Đúng là trẻ thật… nhưng nếu không phải đại tông sư làm sao có thể ngự khí bay được?”
Chưa đến một lúc, trong huyện thành đã có rất nhiều người đều nhìn thấy ba người trên trời, hiển nhiên phái Hắc Y cũng thế.
Nghe nói bên ngoài có ba vị đại tông sư, trưởng lão phái Hắc Y lập tức đi thông báo cho chưởng môn đang bế quan.
Mà ngay lúc này, đám người để ý thấy Trần Nghiệp ở trên trời cao mở miệng nói: “Các ngươi nghe cho rõ đây, ta là trưởng lão phái Hoa Sơn, từ hôm nay trở đi sẽ đại diện cho phái Hoa Sơn tiêu diệt phái Hắc Y!”
Những lời này, Trần Nghiệp dùng Haki để nói ra khiến giọng nói của hắn truyền đi vô cùng xa, gần như toàn bộ huyện thành đều nghe thấy!
Phái Hắc Y cách gần hơn hiển nhiên cũng có thể nghe thấy.
Lập tức, toàn bộ phái Hắc Y từ trên xuống dưới xuất hiện hỗn loạn cực lớn.
“Ba vị đại tông sư này là ai? Tại sao lại muốn diệt phái Hắc Y ta?”
“Phái Hắc Y ta chọc vào cường địch như vậy từ khi nào?”
“Phái Hoa Sơn? Không phải nói phái này đã lụi bại, tông sư duy nhất cũng đã chết trong tay chưởng môn của chúng ta sao, từ bao giờ lại nhảy ra ba vị tông sư nữa?”
“Còn ngây ra đó làm gì? Mau chạy trốn đi!”
Bị ba vị cao thủ bị nghi ngờ là tông sư đánh tới cửa khiến rất nhiều đệ tử phái Hắc Y vô cùng kinh ngạc, không ít người thậm chí thấy tình hình không ổn, chuẩn bị chạy trốn.
Lúc này, trong đại điện phái Hắc Y.
Một vị trưởng lão đang hớt hải chạy vào.
“Chưởng môn, xảy ra chuyện lớn không ổn rồi!”
“Không cần nhiều lời, ta đã biết!”
Người nói chuyện chính là một người đàn ông mặt vàng.
Người này chính là chưởng môn phía Hắc Y.
Sau khi hắn ta nghe thấy Trần Nghiệp nói muốn tiêu diệt phái Hắc Y, lập tức kết thúc bế quan chạy ra ngoài kiểm tra.
“Phái Hoa Sơn…”
Nói thật, lúc này vị chưởng môn này tuy mang vẻ mặt nghi ngờ, nhưng trong lòng lại rất mơ hồ.
Từ khi nào phái Hoa Sơn lại nhảy ra ba vị cao thủ cấp tông sư trẻ tuổi?
Nếu phái Hoa Sơn có loại thực lực này, cho hắn ta một trăm lá gan hắn ta cũng không dám chọc vào!
“Chưởng môn sư huynh, bây giờ nên làm thế nào?” Một vị trưởng lão khác hỏi.
Chưởng môn nghĩ ngợi, mở miệng nói: “Trong chuyện này có lẽ có hiểu lầm, các ngươi đi cùng ta, trước xem sao rồi lại nói sau…”
Vừa dưt lời, đột nhiên một nguồn uy áp mãnh liệt đổ ập tới, toàn bộ đại điện lập tức sụp đổ, chưởng môn và những trưởng lão này hoàn toàn không kịp phản ứng, dưới áp lực to lớn biến thành thịt vụn, chết đến không thể chết hơn!
Là Trần Nghiệp, vừa rồi sau khi nói xong tuyên ngôn đã trực tiếp đánh ra một chiêu Như Lao Thần Chưởng lửa từ trên cao xuống…
Với thực lực hiện tại của hắn, một đòn Như Lai Thần Chưởng lửa toàn lực đánh ra, muốn đánh sập một ngọn núi cũng rất dễ dàng.
Vì thế, người trong huyện thành đã nhìn thấy một cảnh tượng chấn động cả đời này khó quên.
“Ầm ầm!”
Chỉ thấy một bàn tay lửa khổng lồ từ trời giáng xuống, đánh toàn bộ sơn môn phái Hắc Y lún vào trong lòng đất. Ngay cả ngọn núi nhỏ này cũng trực tiếp biến mất trên bản đồ, biến thành một hố trời to lớn.
Nếu từ trên cao nhìn xuống có thể nhìn thấy hình dạng của hố trời này là một bàn tay!
Uy lực của một chưởng khủng khiếp như vậy!
Một chưởng này dọa sợ vô số người… bao gồm cả Lục Tuyết Hiện!
Cô ta hoàn toàn không ngờ người mà chưởng môn sư muội không biết đã mời được từ đâu tới lại lợi hại như vậy…
Chỉ một chưởng đã san phẳng toàn bộ phái Hắc Y.
Đây là chuyện cô ta nằm mơ cũng không dám nghĩ…
“Ở đây khuyên các vị một câu, người nào chọc vào phái Hoa Sơn ta sẽ có kết cục này!” Trần Nghiệp lại dùng Haki nói ra những lời này.
Hắn cố tình dùng cách phát âm cổ đại nói ra câu này chính là để tạo danh tiếng cho phái Hoa Sơn.
Tin rằng từ nay về sau, chắc hẳn không có người nào dám chọc vào phái Hoa Sơn nữa!
Quả nhiên, sau khi nói xong những lời này, Trần Nghiệp cuối cùng cũng nhận được nhắc nhở của hệ thống nhóm: [Chúc mừng! Bạn đã thành công giúp thành viên nhóm “Thiếu chưởng môn Hoa Sơn” giả quyết phiền phức và báo thù, nhận được phần thưởng: Một nghìn điểm nhóm.]
[Xin chú ý: Bạn không có cách nào ở lại thế giới này quá lâu, sau mười phút sẽ cưỡng chế rời đi.]
Nghe được nhắc nhở, trên mặt Trần Nghiệp lộ ra mộ nụ cười.
“Chúng ta đi!” Vừa dứt lời, Trần Nghiệp đã dẫn hai cô gái nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Thời gian ở lại chỉ còn mười phút nữa.
Hắn đẩy nhanh tốc độ bay mới có thể đưa được hai cô gái này về phái Hoa Sơn…
Mà sau khi Trần Nghiệp đi, trong huyện thành dấy lên một cơn sóng to gió lớn!
“Đáng sợ quá, vậy mà phái Hắc Y lại bị một chưởng diệt sạch?”
“Khủng khiếp như thế, đáng sợ như thế…”
“Người này chắc chắn không phải đại tông sư, đại tông sư cũng không có khả năng có công lực như vậy!”
“Lẽ nào hắn chính là cường giả cấp Võ Thần?”
“Cường giả tuyệt thế cấp Võ Thần? Ta chỉ nghe nói đến vị ở Tiêu Dao Cung đó…”
“Rốt cuộc phái Hoa Sơn là môn phái nào? Vậy mà có thể xuất hiện một cao thủ tuyệt thế như vậy?”
Không ít dân chúng to gan chạy tới sơn môn phái Hắc Y cũ nhìn xem, kết quả chỉ thấy một cái hố trời…
Cũng có vài người thông minh bắt đầu nghe ngóng tung tích của phái Hoa Sơn, dự định tới đó bái sư học nghệ.
Tóm lại, một màn mà Trần Nghiệp làm ra hôm nay sẽ giống như một cơn gió nhanh chóng truyền khắp toàn bộ võ lâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận