Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1072. Bốn đại tông sư chiến Trần Nghiệp!

Chương 1072. Bốn đại tông sư chiến Trần Nghiệp!
“Hệ thống luân hồi xỏ lá này cũng thật là, đặt cho phó bản cái tên vớ vẩn gì vậy? Hại ta lãng phí nhiều thời gian như thế…”
Nghĩ đến đây.
Trần Nghiệp không nghe lén nữa, trực tiếp xoay người rời đi.
Hiện giờ hắn đã biết đây là thế giới như thế nào.
Về phần Trình thống lĩnh này, chỉ là vai phụ thôi, có nàng hay không đều không quan trọng.
Trên đường về.
Sắc mặt của Trần Nghiệp rất nghiêm nghị.
Nếu như thật sự là thế giới của bộ phim kia, như vậy thế giới này vẫn vô cùng nguy hiểm.
Mặc dù lấy thực lực của hắn cũng không thể khinh thường.
Trần Nghiệp không hề quay lại khách sạn.
Mà đi thẳng tới Triệu vương phủ trước kia.
Hiện giờ nơi đây đã tạm thời sửa đổi thành hành cung của tân hoàng.
Nghe nói một phần của hoàng cung ở kinh thành bị Trần Nghiệp phá hư đang được xây dựng lại.
Trần Nghiệp không từ trên trời giáng xuống mà đi vào bằng cửa trước.
Tìm được manh mối của thế giới khiến cho tâm tình hắn không tệ, quyết định cho tân hoàng chút mặt mũi.
Lúc hắn xuất hiện ở cổng vương phủ đã lập tức kinh động người gác cổng, vội vàng chạy vào thông báo.
Sau đó.
Một thái giám tổng quản ra đón.
“Trần tông sư, cuối cùng ngươi đã trở lại, thánh thượng đợi ngươi đã lâu.”
“Hả? Thật tốt! Dẫn đường đi!”
“Dạ!”
Thái giám tổng quản này vẫn luôn hầu hạ bên người Triệu vương.
Hiện giờ Triệu vương làm đến hoàng đế, địa vị của hắn cũng nước lên thì thuyền lên, hiện giờ đã là đại nội tổng quản, trên vạn người.
Nhưng mà khi đối mặt với Trần Nghiệp, đại nội tổng quản này không dám chậm trễ chút nào.
Bởi vì hắn là người biết nội tình, biết rõ thanh niên trước mắt kinh khủng cỡ nào!!
Hắn hầu hạ tân hoàng, thậm chí biết rõ thật ra mấy ngày trước, buổi tối Triệu hoàng đều không ngủ ngon giấc, thường xuyên bừng tỉnh trong ác mộng…
Còn hoàng đế trước kia, thật ra sau khi tỉnh táo lại vào ngày hôm đó đã bị dọa điên.
Hiện giờ bị giam trong một cái lồng sắt.
Đại nội tổng quản dẫn Trần Nghiệp đi đến trong phòng khách tiền viện.
Khi Trần Nghiệp đi vào trong phòng khách, nhìn thấy không phải là Triệu hoàng mà là bốn lão nhân! Cho dù khí thế của bốn lão nhân này đều cực kỳ khủng bố, nhưng Trần Nghiệp vẫn không quá quan tâm.
“Hả?”
Thấy Triệu hoàng không ở đây, Trần Nghiệp nhíu mày lại: “Họ Triệu đâu?”
Xưng hô này là vô cùng không tôn trọng đương kim hoàng đế.
Nhưng bốn lão nhân không hề kinh ngạc.
Bọn họ người già thành tinh, hiểu rất rõ quan hệ giữa tân hoàng kia và Trần Nghiệp, vô cùng bình thường.
Dù sao là người làm hoàng đế, không ai muốn có người có khả năng uy hiếp đến mình.
“Các hạ là Trần tông sư? Thật trẻ tuổi!”
“Lại trẻ tuổi đến như vậy? Không có khả năng!”
“Chẳng lẽ là võ công phá vỡ cực hạn, có tác dụng kỳ diệu phản lão hoàn đồng sao?”
“Hả? Nếu thật sự là như vậy, một chuyến này coi như lão phu không chạy vô ích!”
Bốn lão nhân ào ào nhìn Trần Nghiệp mở miệng nói.
Bốn lão nhân này đương nhiên là bốn đại tông sư.
Trần Nghiệp quét mắt tới, nhàn nhạt hỏi: “Họ Triệu kia để cho các ngươi đến giết ta? Thật ngu xuẩn!”
Một lão nhân mở miệng nói: “Bốn người bọn ta tụ tập ở đây không phải theo ý tứ của tân hoàng kia, bọn ta nghe nói nơi này xuất hiện một nhân vật giống như vô địch thiên hạ nên cố ý đến mở mang chút kiến thức.”
Một lão nhân khác không muốn bị lợi dụng còn không làm gì cả, nên bổ sung thêm: “Tân hoàng kia thấy bọn ta đến cửa, nên mượn nước đẩy thuyền, vì thế mới có cục diện như hiện giờ.”
Ngay sau đó, lại một lão nhân mở miệng: “Các hạ còn chưa nói cho ta, có phải võ công phá vỡ cực hạn, có thể phản lão hoàn đồng không? Giống như ngươi vậy?”
Nhận ra được.
Bốn đại tông sư này đều không tin tuổi tác bề ngoài của Trần Nghiệp.
Cho rằng Trần Nghiệp chắc chắn giống như bọn họ, là lão quái vật đã sống trên trăm năm.
Trần Nghiệp đã lười nói chuyện.
“Ta không giải thích với người chết, muốn nhận được đáp án, vậy sống sót từ trong tay ta đi!”
Tuy rằng bốn lão nhân này không thù không oán với Trần Nghiệp.
Nhưng đối phương đã tìm đến cửa, đã là lý do đáng chết đối với Trần Nghiệp.
Hắn không hề có ý tưởng kính già yêu trẻ gì cả.
Muốn khiêu chiến hắn, muốn biết bản lĩnh của hắn? Vậy phải chuẩn bị sẵn sàng bị đánh chết!
“Lời các hạ chính hợp ý ta!”
“Chờ bọn ta bắt được ngươi, tự nhiên có biện pháp để cho ngươi mở miệng nói ra bí mật!”
“Đừng nói nhiều, ta lên trước!”
Một lão nhân tính khí nóng nảy hét lớn một tiếng, nhằm thẳng vào Trần Nghiệp.
Chỉ thấy toàn thân người này chân khí phóng ra ngoài, giống như một vầng mặt trời chói mắt, vô cùng dọa người.
“Tiểu tử, ăn một chiêu của ta: Đại Liệt Dương chưởng!”
Đối mặt với lão nhân có thế tới hung hăng, Trần Nghiệp lạnh mặt, kể cả động đều không hề động.
Ngay sau đó…
“Uỳnh!”
Tiếng đánh trầm trọng vang lên.
Đại Liệt Dương chưởng của lão nhân kia đánh mạnh lên trên ngực Trần Nghiệp, gây ra một trận gió cuồng bạo, chấn vỡ toàn bộ gia cụ trong phòng khách.
Nhưng điều khiến cho người ta hoảng sợ là.
Trần Nghiệp đứng tại chỗ, không hề động đậy.
Thậm chí kể cả chân mày đều không hề nhăn lại.
Sau đó.
Trần Nghiệp nhàn nhạt mở miệng: “Lão gia này, chưa ăn cơm trưa sao? Hay là ngươi chuẩn bị gãi ngứa cho ta?”
Lão nhân kia kinh hãi gần chết, giống như gặp quỷ, sợ tới mức liên tiếp lùi lại phía sau.
“Chuyện này không có khả năng!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận