Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1030. Nắm đấm phá không! Áp đảo Thục Sơn!

Chương 1030. Nắm đấm phá không! Áp đảo Thục Sơn!
Mọi người thuận theo ánh mắt của hắn nhìn qua, lúc này mới phát hiện ra trên mặt đất trống trước mắt không biết từ khi nào đã xuất hiện một lão giả có khí chất uy nghiêm.
Bốn đệ tử Thục Sơn thấy thế vội vàng hành lễ: “Tham kiếm chưởng môn!”
Thục Sơn Kiếm Thánh không để ý đến bốn đệ tử canh cửa, ánh mắt của hắn ta liếc nhìn đám người Lý Tiêu Dao, khi trông thấy Trần Nghiệp lại hơi nhíu mày lại.
Cảm giác mà Trần Nghiệp mang tới cho hắn ta rất kỳ lạ. Rõ ràng trên người không hề có một chút pháp lực nào nhưng lại tạo cảm giác áp lực rất mạnh cho hắn ta, giống như một kẻ địch mạnh vậy.
Từ lúc nhập đạo cho tới nay, Kiếm Thánh đã rất lâu rồi chưa có loại cảm giác này. Chúng sinh ở trong mắt hắn ta chỉ giống như con kiến, cho dù là sư đệ của hắn ta được xưng là Tửu Tiên Kiếm thiên tài cũng không có cách nào có được sự coi trọng của hắn ta.
Cũng chỉ có Bái Nguyệt giáo chủ lần trước tới làm khách mới có thể khiến Kiếm Thánh cảm giác được một chút áp lực. Hắn ta vốn cho rằng trên đời này người có thể sánh ngang với hắn ta cũng chỉ có mình Bái Nguyệt giáo chủ thôi chứ.
Không ngờ lúc này lại gặp được một người nữa, hơn nữa Trần Nghiệp còn trẻ tuổi như thế, khiến Kiếm Thánh nghi ngờ có phải mình bị ảo giác rồi không?
Sau đó ánh mắt của hắn ta nhìn về phía Triệu Linh Nhi, đôi mày hơi nhíu chặt lại.
Kiếm Thánh đã sớm biết người bạn cũ năm đó có một đứa con gái lưu lạc bên ngoài, hắn ta vẫn luôn vạch kế hoạch khi nào đó sẽ bớt thời gian xuống núi dẫn con gái của người bạn cũ về đây.
Làm như thế thật ra là xuất phát từ sự áy náy của Kiếm Thánh, muốn bảo vệ Triệu Linh Nhi. Dù sao năm ấy chuyện hắn ta làm với Lâm Thanh Nhi cũng không tốt gì cho cam.
Nghĩ đến đây, Kiếm Thánh lại nói: “Triệu Linh Nhi, ngươi đi theo ta, những người khác đều xuống núi cả đi!”
Giọng điệu này tràn đầy vẻ ra lệnh.
Mọi người nghe thế đều sững sờ.
Triệu Linh Nhi nhìn Trần Nghiệp ở bên cạnh mình theo bản năng.
Trần Nghiệp vẫn luôn lạnh lùng quan sát, lúc này nghe được lời này lại không nhịn được mà bật cười: “Xem ra lão già nhà ngươi ở trên cao quen rồi, thật sự nghĩ mình thành thần vượt trên chúng sinh rồi sao? Muốn thế nào thì làm như thế?”
Lời này vừa nói ra khiến sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi bao gồm cả Kiếm Thánh, vẻ mặt cũng trở nên nặng nề. Bao nhiêu năm rồi chưa từng có người nào dám nói chuyện với hắn ta như thế?
“Ngươi là ai?”
“Ngươi không có tư cách biết ta là ai!” Trần Nghiệp hừ lạnh, đáp: “Một lão già vô tri tu luyện đến mức não cũng hỏng hết còn gọi là Thục Sơn Kiếm Thánh gì? Thật sự không hiểu nổi, phái Thục Sơn ở trong tay loại người như ngươi sớm muộn gì cũng bị hủy diệt.”
Trần Nghiệp chửi mà không hề khách sáo chút nào, hắn cũng không muốn khách sáo với Thục Sơn Kiếm Thánh.
Cho dù là trong trò chơi hay là bản điện ảnh truyền hình, chuyện xấu mà Thục Sơn Kiếm Thánh đã làm đều khiến người vô cùng ghê tởm. Không phân phải trái đúng sai đã bắt Triệu Linh Nhi giam vào trong Tỏa Yêu Tháp, nói hay là vì bảo vệ cô ta, nhưng kết quả lại khiến cô ta chịu đủ tra tấn, còn hại chết Lâm Nguyệt Như.
Mục đích thật sự của hắn ta chẳng qua là linh hồn của Khương Minh mà thôi.
“To gan!” Thục Sơn Kiếm Thánh còn chưa nói gì thì bốn đệ tử Thục Sơn canh cửa kia đã không nhịn được nữa.
Cho dù thế nào thì trong lòng đệ tử Thục Sơn, Kiếm Thánh cũng chính là nhân vật giống như thần tiên, là tín ngưỡng tinh thần của bọn họ, làm sao có thể mặc cho Trần Nghiệp sỉ nhục như thế được?
“Bọn đạo chích phương nào lại dám nói năng ngông cuồng như thế? Muốn chết!”
Mấy đệ tử vừa dứt lời đã lập tức xông về phía Trần Nghiệp, vung kiếm đâm tới.
Trần Nghiệp đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích chỉ hừ lạnh một tiếng.
“Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!”
Không khí liên tiếp xuất hiện những cú nổ.
Bốn đệ tử Thục Sơn nhao nhao phun ra máy tươi, bay ngược trở về, chết đến không thể chết hơn.
Cho dù mấy đệ tử này có vô tội hay không nhưng dám chủ động tấn công Trần Nghiệp thì chính là tự nhận lấy cái chết. Trần Nghiệp sẽ không ra tay nương tình với kẻ làm hại mình.

Sắc mặt của Kiếm Thánh Thục Sơn thay đổi, lập tức nổi trận lôi đình.
“Muốn chết!”
Vừa dứt lời, hắn ta đã giống như một bóng ma di hình hoán ảnh trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Trần Nghiệp, vỗ một chưởng vào mặt hắn.
Không thể không nói công lực của Thục Sơn Kiếm Thánh sâu không lường được.
Đám người Lý Tiêu Dao hoàn toàn không thể nhìn rõ thân pháp của hắn ta.
Nếu hắn ta muốn giết một đối thủ như Lý Tiêu Dao thì chỉ sợ không cần dùng đến sức thổi bụi cũng làm được.
Nhưng Trần Nghiệp là ai?
Thân pháp của Thục Sơn Kiếm Thánh có nhanh cỡ nào cũng không thể thoát khỏi mắt của hắn.
Không đợi chưởng pháp của hắn ta đánh tới, Trần Nghiệp đã vung nắm đấm, phát sau mà đến trước đấm về phía Thục Sơn Kiếm Thánh…
“Rắc!”
Hư không nứt toác.
Đám người Lý Tiêu Dao và Triệu Linh Nhi đều cảm giác được toàn bộ Thục Sơn đang chấn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận