Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1026. Mười năm trước! (2)

Chương 1026. Mười năm trước! (2)
Đợi Lâm Nguyệt Như lại đứng dậy, ánh mắt của Trần Nghiệp lại nhìn về phía bọn họ, nói: “Linh Nhi, Nguyệt Như, các ngươi ngoan ngoãn ở lại đây canh chừng, đừng hạy lung tung, ta đi rất nhanh rồi sẽ về.”
Triệu Linh Nhi vội vàng hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi định đi đâu?”
Trần Nghiệp đáp: “Ta cũng phải về mười năm trước, tới nước Nam Chiếu cứu ngươi.”
Đây là chuyện mà Trần Nghiệp vừa mới bàn bạc xong với Nữ Oa nương nương.
Bây giờ công lực của Lý Tiêu Dao vẫn chưa đủ, kêu hắn ta trở về mười năm trước tới nước Nam Chiếu cứu người chỉ sợ sẽ tự kéo cả mạng mình vào...
Nhưng đợi Lý Tiêu Dao trưởng thành?
Trần Nghiệp không có nhiều thời gian như thế, cho nên chỉ có thể là đích thân hắn ra trận mà thôi.
Vì nếu không có ai đi cứu Triệu Linh Nhi, vận mệnh cũng sẽ vì thế mà thay đổi, cô ta của hiện tại sẽ xuất hiện hậu quả thế nào đến ngay cả Nữ Oa nương nương cũng không nói trước được.
Triệu Linh Nhi lại rất nhạy bén, đột nhiên hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, hóa ra người cứu ta mười năm trước chính là ngươi sao?”
Cái này...
Trần Nghiệp không biết nên nói thế nào nũa.
Triệu Linh Nhi lại năn nỉ: “Tiểu Bạch ca ca, bản lĩnh của ngươi lớn như vậy có thể cứu mẫu hậu của ta được không?”
Trần Nghiệp sững sờ.
Quả thật với bản lĩnh của hắn có thể dễ dàng đánh chết Bái Nguyệt của mười năm trước, cho dù Bái Nguyệt có thả Thủy Ma Thú ra cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng nếu hắn làm như thế, không phải đồng nghĩa với việc thay đổi vận mệnh của vu hậu hay sao?
“Không được!” Trong tượng đá truyền tới giọng nói uy nghiêm của Nữ Oa nương nương, giải vây cho Trần Nghiệp: “Linh Nhi, chuyện của mẫu hậu ngươi là vận mệnh đã được định trước, tuyệt đối không thể thay đổi, một khi xuất hiện sự thay đổi sẽ dẫn đến hậu quả không có cách nào lường trước được, toàn bộ những gì mà ngươi quan tâm đều sẽ hóa thành hư ảo hết.”
Nghe được lời này, Triệu Linh Nhi kinh hãi.
Toàn bộ những gì mà mình quan tâm sao?
Suy nghĩ đầu tiên của cô ta chính là Tiểu Bạch ca ca của cô ta.
Nếu để Tiểu Bạch ca ca thay đổi số phận của mẫu hậu thì cô ta sẽ mất đi Tiểu Bạch ca ca sao?
Kết quả như vậy khiến Triệu Linh Nhi không có cách nào chấp nhận được.
Cô ta rất đau lòng, nhưng cũng không dám lên tiếng nữa mà đành giữ im lặng.
Nữ Oa nương nương lại không yên tâm mà dặn dò Trần Nghiệp: “Lý Tiểu Bạch, nếu ngươi đã hiểu rõ vận mệnh vậy chuyến đi này chỉ cần cứu Linh Nhi đi là được, nhớ không được sinh thêm việc.”
“Đã rõ!”
Sau đó, Nữ Oa nương nương lại khởi động pháp lực truyền tống Trần Nghiệp về mười năm trước.
Triệu Linh Nhi và Lâm Nguyệt Như không biết đã đợi bao lâu, đại khái khoảng nửa tiếng, Trần Nghiệp và Lý Tiêu Dao cũng lần lượt trở về.
Vì bọn họ quay về quá khứ cho nên dòng chảy của thời gian không hề có ý nghĩa đối với hiện tại. Cho dù bọn họ có ở mười năm trước trong bao lâu thì về đến hiện tại thật sự cũng chỉ chừng một cái chớp mắt.
Về phần tốn nửa tiếng hoàn toàn là vì thời gian pháp thuật của Nữ Oa nương nương.
“Tiểu Bạch ca ca!” Ngay khi Trần Nghiệp vừa xuất hiện, Triệu Linh Nhi lập tức tiến lên bổ nhào vào lòng hắn.
“Ta nhớ ra rồi, mười năm trước ngươi đã cứu ta và bà ngoại.”
Trần Nghiệp nghe thế chỉ mỉm cười, vỗ nhẹ lên lưng Triệu Linh Nhi mà không nói thêm gì nữa. Hắn biết đó là vì hắn đã thay đổi vận mệnh trong quá khứ, ảnh hưởng đến Triệu Linh Nhi của hiện tại.
Một bên khác, Lâm Nguyệt Như cũng đi tới trước mặt Lý Tiêu Dao, nhìn hắn ta từ trên xuống dưới một lượt rồi mở miệng hỏi: “Này, Lý Tiêu Dao, chuyến đi trở về mười năm trước này cũng coi như thuận lợi chứ hả?” “
Đương nhiên thuận lợi rồi!” Lý Tiêu Dao đáp với vẻ kiêu ngạo: “Ngươi cũng không thèm xem ta là ai? Bản thiếu hiệp ra trận làm sao có khả năng có lúc không thuận lợi được?”
“Chậc! Thấy gớm!” Tuy Lâm Nguyệt Như nói như thế nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ mừng rỡ.
“Tiêu Dao.” Trần Nghiệp đột nhiên lên tiếng, hỏi: “Kêu ngươi tìm Phong Linh Châu và Thủy Linh Châu, đã tìm được chưa?”
“Tìm được rồi.” Lý Tiêu Dao vội vàng đáp một tiếng, lấy ra hai viên Linh Châu từ trong túi và một thứ giống như quả trứng.
“Đại ca, ta không chỉ có được hai viên Linh Châu và phụng hoàng còn cho ta một quả trứng nữa.”
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn trứng phụng hoàng, trong lòng thầm nghĩ: Cũng giống như trong cốt truyện.
Hắn vốn muốn nói để lại trứng phụng hoàng cho Lý Tiêu Dao, nhưng ngay khi ánh mắt của hắn nhìn thấy quả trứng này lạicó thể cảm giác được bên trong quả trứng truyền tới sóng dao động của sinh mệnh.
“Mang qua đây cho ta xem.”
Khi trứng phụng hoàng vào tay Trần Nghiệp, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện nhắc nhở của hệ thống: [Phát hiện vật phẩm đặc biệt…]
Lập tức trong lòng hắn mừng rỡ.
Hắn không ngờ vậy mà trứng phụng hoàng lại là vật phẩm đặc biệt?
Vật phẩm đặc biệt có nghĩa hắn có thể mang quả trứng này đi, rời khỏi thế giới này trở về thế giới hiện thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận