Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 956. Dọa The Deep sợ phát khóc!
Trong phòng họp rộng lớn chỉ có một nam một nữ ở đó, hai người này đều mặc đồng phục siêu anh hùng, người nam là “The Deep” còn biệt danh của người nữ là “Queen Maeve!”
“Chào mừng thành viên mới!”
Hai người trông thấy Trần Nghiệp đều bắt tay chào đón, nhưng sắc mặt của Madelyn lại có hơi khó coi.
Rõ ràng là The Seven lại chỉ có hai người tới, có thể nhận thấy đây là cố tình không phối hợp.
Ánh mắt của bà ta nhìn về phía Trần Nghiệp, phát hiện ra vẻ mặt của Trần Nghiệp vẫn rất bình tĩnh như cũ, bà ta thở phào nhẹ nhõm đồng thời độ hảo cảm đối với Trần Nghiệp cũng tăng lên.
Người bình thường chịu sự ghẻ lạnh như vậy không nói nổi giận nhưng sắc mặt sẽ không dễ nhìn.
“The Deep, ngươi dẫn Ronan đi làm quen với môi trường ở đây một chút đi!” Madelyn dặn dò: “Maggie, ngươi đi cùng ta.”
Sau đó, Madelyn và Maggie cùng nhau rời khỏi phòng họp, Ashley nghĩ ngợi rồi cũng đi theo.
Trong phòng họp chỉ còn lại hai người đàn ông trưởng thành là The Deep và Trần Nghiệp.
Điều không ngờ là Madelyn vừa đi, The Deep đã lộ ra bộ dáng trầm lắng, dùng giọng điệu của tiền bối bắt đầu làm khó Trần Nghiệp: “Ngươi chính là Ronan?”
Trần Nghiệp nhìn hắn ta với vẻ tò mò, không biết tiếp theo đây tên này sẽ xuất hiện hành động củ chuối gì nữa đây.
Trong cốt truyện nguyên tác, Starlight vừa vào The Seven, tên này đã tiếp đón cô ta bằng hành động thối tha đó, vô số người xem đều sợ ngây người…
“Tiểu tử, đứng trước mặt ngươi chính là nhân vật số hai trong The Seven.” The Deep nói với vẻ mặt kiêu ngạo: “Không có ta gật đầu vậy ngươi muốn gia nhập The Seven chỉ có khó khăn trùng trùng mà thôi.”
“Ồ? Vậy ta nên làm thế nào?” Trần Nghiệp phối hợp hỏi.
The Deep quan sát Trần Nghiệp từ trên xuống dưới, cuối cùng nhìn trúng mấy cái nhẫn mà hắn đeo trên tay.
“Ronan, nhẫn của ngươi rất đẹp đấy, chắc hẳn rất đáng tiền đấy nhỉ?”
Thật ra, sau khi trở thành thành viên của The Seven tiền lương rất cao, The Deep chắc chắn cũng không phải người thiếu tiền. Sở dĩ muốn tham chút lời này chủ yếu là vì bình thường hắn ta ở trong The Seven ngậm đắng nuốt cay quá lâu, lúc này hiếm khi chạm mặt thành viên mới có thể bắt nạt đương nhiên phải từ từ thể hiện một phen rồi…
Trần Nghiệp nở nụ cười: “Ngươi muốn nhẫn của ta?”
…
Sau mười mấy phút, khi đám người Madelyn và Queen Maeve trở về phòng họp đã nhìn thấy một màn khiến người kinh hãi…
Chỉ thấy Trần Nghiệp đứng trước cửa kính sát đất với vẻ nhàn nhã, ánh mắt nhìn cảnh phồn hoa bên ngoài cửa sổ.
Mà The Deep thì lại mặt mày bầm dập quỳ trong góc khóc hu hu, úp mặt vào tường suy nghĩ.
“What the fuck?” Madelyn không nhịn được mà chửi bậy, lớn tiếng chất vấn: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”
Maggie và Ashley đi cùng bà ta cũng mang vẻ mặt kinh ngạc.
The Deep nhìn Madelyn cổ họng nhúc nhích nhưng lại không dám nói gì.
Lúc này nỗi sợ của The Deep đối với Trần Nghiệp còn hơn cả với Homelander.
Cuối cùng vẫn là Trần Nghiệp quay người, nhún vai với vẻ không hề gì, đáp: “Có người không biết tự lượng sức mình, ỷ vào thân phận người có thâm niên của mình muốn ra oai phủ đầu với một người mới, kết quả chính là như vậy!”
Sắc mặt của Madelyn và Ashkey đều hơi khó coi. Thân là cấp cao trong công ty, bọn họ đều không hy vọng nhìn thấy trong công ty xuất hiện cảnh tượng ma cũ bắt nạt ma mới.
“Ronan, ta cần ngươi cho ta một lời giải thích hợp lý!” Madelyn trầm giọng nói.
Trần Nghiệp nghe thế cũng thu lại nụ cười trên mặt: “Lẽ nào lời giải thích vừa rồi của ta chưa đủ sao?”
Cơn giận của Madelyn có lẽ có hiệu quả đối với người khác nhưng đối với Trần Nghiệp mà nói quả thật chỉ là một trò đùa!
Trước không nói nhiệm vụ đã xuất hiện mà Trần Nghiệp hoàn toàn có thể cùi không sợ lở, chỉ riêng hắn sở hữu năng lực khôi phục tuổi trẻ cho người khác đã đủ khiến Madelyn không dám có bất cứ hành động thiếu suy nghĩ gì mới hắn!
Nghe được ngôn từ mang theo gai nhọn của Trần Nghiệp, bản mặt già của Madelyn lạnh như băng, bà ta vẫy tay, kêu đám người Ashley rời đi trước, định một mình đối mặt với Trần Nghiệp, tránh cho lát nữa không dàn xếp được, có người ngoài ở đây sẽ khiến bà ta mất mặt…
Lúc Ashley và Queen Maeve rời đi đều nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp.
Về phần The Deep… hoàn toàn chạy như bỏ trốn.
Rất nhanh trong phòng họp chỉ còn lại Madelyn và Trần Nghiệp, Madelyn dẫn đầu làm khó: “Ronan, là ta giúp ngươi tránh khảo hạch, từ trong tiếng dị nghị của rất nhiều người trực tiếp trở thành thành viên mới của The Seven, nhưng ngươi đã làm gì? Ngươi đang làm khó ta!”
Trần Nghiệp chẳng thèm tin Madelyn nói dễ nghe như vậy, hắn thản nhiên đáp: “Vậy ta nên làm thế nào? Chấp nhận trò vượn của The Deep sao?”
Vừa nhìn thấy thái độ của Trần Nghiệp, Madelyn đã biết đây là một tên ăn mềm không ăn cứng. Bà ta có hơi đau đầu bảo: “Ronan, bây giờ ta đã hơi hối hận khi cho ngươi vào The Seven, tính cách của ngươi như vậy ở lại The Seven sẽ vô cùng nguy hiểm!”
Trần Nghiệp biết đối phương đang nói đến Homelander. Với tính cách và độ nóng nảy của Homelander thật sự có thể sẽ làm ra loại chuyện đánh chết đồng đội.
“Nguy hiểm tới từ Homelander sao?” Trần Nghiệp vừa cười vừa đáp: “Ai nguy hiểm hơn bây giờ vẫn chưa nói trước được đâu.”
Madelyn sững sờ, nghe ý tứ lời này của Trần Nghiệp cứ như hắn có thể chống lại Homelander vậy?
Nhưng Madelyn vẫn cho rằng Trần Nghiệp trẻ tuổi khí thịnh, có hơi tự tin mù quáng về năng lực của mình.
Bà ta biết sự đáng sợ của Homelander chứ!
Bây giờ sự việc đã đến nước này, Trần Nghiệp trở thành thành viên của The Seven đã ầm ĩ đến mức người người đều biết, không dễ thay đổi nữa.
Suy nghĩ duy nhất mà Madelyn có thể nghĩ đến chính là nhắc nhở Homelander đừng hạ độc thủ với Trần Nghiệp… dù sao chủ tịch chân chính vẫn trông mong lợi dụng vào năng lực của Trần Nghiệp để tấn công các cấp cao chính phủ cơ mà!
Nghĩ đến đây, Madelyn bảo: “Ronan, cho dù nói thế nào thì ngươi thân là một người mới cũng không nên tấn công The Deep, sau chuyện nhỏ này ngươi hãy viết mười bản báo cáo tự kiểm điểm cho ta!”
Đây thật ra là một con đường lui cho Trần Nghiệp, đáng tiếc hắn chẳng thèm nhận!
Tuy rằng hắn đã dự định làm cá muối trong nhiệm vụ lần này nhưng chắc chắn vẫn phải để mình sống thoải mái một chút, không thể chấp nhận bất cứ thiệt thòi nào cả!
“Xin lỗi, ta sẽ không viết báo cáo kiểm điểm gì đâu!”
“Ronan, ngươi nghiêm túc đấy sao?” Giọng điệu của Madelyn trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Bà ta thật sự nổi giận rồi.
Phỏng chừng bà ta cũng không ngờ Trần Nghiệp lại không biết thức thời như vậy, cho đường lui lại không muốn nhận?
Trần Nghiệp không nói gì mà chỉ nhìn Madelyn như vậy, bày ra thái độ nghênh ngang ngươi có thể làm gì được ta.
Hai người giằng co một lúc… Cuối cùng vẫn là Madelyn thua trận…
Không có cách nào khác!
Năng lực trên người Trần Nghiệp vẫn còn giá trị lợi dụng rất lớn, bà ta cũng không dám thật sự trở mặt.
Lỡ như ép Trần Nghiệp rời đi vậy cũng không có cách nào giải thích với bên Stan mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận