Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 922. Son Goku, Kaioshin, đại hội võ đạo!

Chương 922. Son Goku, Kaioshin, đại hội võ đạo!
Sau một ngày, trong nhóm trò chuyện.
Thiếu nữ Videl: “@Đô đốc hải quân, anh chủ nhóm, hôm nay đại hội võ đạo bắt đầu rồi, bây giờ ngươi qua đây không? Ta đã kêu cha báo danh cho ngươi rồi!”
Trần Nghiệp đang ở trong văn phòng ngủ, đọc được tin nhắn lập tức có lại chút tinh thần.
Đô đốc hải quân: “Được, ngươi mở thông đạo không gian đi!”
Bão tuyết địa ngục: “@Thiếu nữ Videl nhớ quay video đấy!”
Thất công chúa: “+1.”
Hoa Mộc Lan: “+1.”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “+1.”
Scarlet: “+1.”
Tsunade: “+1.”
Một lúc sau, Trần Nghiệp mặc thường phục xuyên đến thế giới Dragon Ball, nơi này hình như là một căn phòng, chỉ có một mình Videl đang đợi hắn ở đây.
“Anh chủ nhóm!” Videl nhìn thấy hắn, vui vẻ gọi to một tiếng, trực tiếp nhào tới phía hắn chui vào trong lòng Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp vừa cười vừa vỗ đầu cô gái nhỏ, nói: “Đã lâu không gặp, Videl, ngươi theo Piccolo tu hành thế nào rồi?”
Nhắc tới Piccolo, Videl lập tức chu môi, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ không vui.
“Sư phụ Piccolo quá nghiêm khắc, đã vài tháng rồi ta chưa về nhà, nhưng mà…”
Nói đến đây, cô ta lại lộ ra nụ cười mừng rỡ: “Trải qua sự nỗ lực tu hành của ta, bây giờ ta đã trở lên mạnh hơn rồi! Anh chủ nhóm, đại hội võ đạo lần này ta cũng tham gia đấy! Đợi khi ta lên sân ngươi cũng đừng kinh ngạc nha.”
“Hửm?”
Trong lòng Trần Nghiệp có hơi buồn cười, nhưng ngoài miệng vẫn cổ vũ: “Vạy được, ta mỏi mắt mong chờ.”
“Đúng rồi anh chủ nhóm.”
Đột nhiên Videl hỏi: “Ngươi có tên không? Ta có thể biết tên của ngươi được không?”
Trần Nghiệp gật đầu: “Đương nhiên có, ta họ Trần, tên Trần Nghiệp.”
“Được, ta nhớ rồi.” Videl trông có vẻ rất vui.
Trần Nghiệp hỏi: “Sư phụ Piccolo của ngươi và mọi người đâu?”
“Đều tới rồi, đang ở phòng nghỉ bên ngoài!”
“Vậy chúng ta cũng đi qua đó đi.”
Dưới sự dẫn đường của Videl, Trần Nghiệp gặp được nhóm người Piccolo và Vegeta trong phòng nghỉ, ngoài ra hắn còn nhìn thấy Kakarot trên đầu có vòng sáng cũng chính là Son Goku!
Sau khi Trần Nghiệp xuất hiện, đám người Son Gohan và Piccolo đang nói chuyện phiếm lập tức im miệng hết.
Vegeta, Piccolo và Son Gohan… đều nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ mặt nặng nề.
Đặc biệt là Vegeta thậm chí còn có hơi nghiến răng nghiến lợi.
Rõ ràng, lần trước khi Trần Nghiệp tới đây mở đại chiêu đối với hắn ta đã khiến hắn ta cảm thấy nhục nhã không hề nhẹ.
Thấy bộ dáng như lâm đại địch của Vegeta, Son Goku lập tức nổi lên hứng thú, quan sát Trần Nghiệp với vẻ tò mò.
“Sao thế Vegeta, ngươi quen hắn sao?” Vegeta hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo không nói gì cả.
Son Gohan nhỏ giọng nói bên tai Son Goku: “Cha, lần trước chú Vegeta bị thương là do bị người đó đánh bại, hắn là một cường giả vô cùng lợi hại, ta cũng không phải đối thủ của hắn.”
“Hửm?”
Son Goku nghe thế sắc mặt cũng thay đổi, nhìn Trần Nghiệp với vẻ nghiêm túc, nhưng rất nhanh trên mặt hắn ta lại xuất hiện vẻ nghi ngờ.
Vì trong cảm nhận của hắn ta, khí tức của Trần Nghiệp rất bình thường giống như người bình thường vậy.
“Chào mọi người!” Trần Nghiệp chủ động chào hỏi mọi người.
Sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía Son Goku, nói: “Son Goku, chào ngươi.”
Son Goku có hơi ngạc nhiên: “Ngươi biết ta sao?”
“Đương nhiên! Ta biết sự tích của ngươi, ngươi là anh hùng đã cứu vớt Trái Đất.”
Trần Nghiệp nói đến đây, đột nhiên mở miệng: “Xem ra bây giờ ngài Son Goku đã có thể thuận lợi biến thân thành siêu Saiyan cấp ba rồi nhỉ?”
Mọi người nghe thế đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, cùng nhìn về phía Son Goku.
Vegeta lại càng khó tin hơn.
Mà Son Goku thì lại thay đổi sắc mặt, nhìn Trần Nghiệp với vẻ mặt lộ ra sự nghiêm túc và nặng nề chân chính: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Trần Nghiệp phất tay, nhẹ nhàng đáp: “Ta cũng là người Trái Đất, sẽ không trở thành kẻ địch của ngươi, chỉ muốn tìm cơ hội luận bàn với ngươi thôi.”
Son Goku nghĩ đến lời con trai vừa nói, đối phương có thể đánh bại Vegeta vậy thực lực chắc chắn không yếu.
Chiến đấu với một cường giả như thế hắn ta cũng rất có hứng thú, vì thế lập tức đồng ý.
“Được!”
Videl lặng lẽ đi tới bên cạnh Son Gohan, mở miệng hỏi: “Này, Gohan, người này là cha ngươi sao?”
Khi Videl tu hành cùng Piccolo, Son Gohan thường tìm cớ tới thăm Piccolo, nhiều lần qua lại nên bây giờ hai người cũng khá thân quen, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Son Gohan muốn tiến thêm một bước phát tiển lại gần như không có khả năng, vì trong lòng Videl đã có hình bóng của người khác.
“Đúng vậy, Videl, cha của ta chính là cường giả rất lợi hại!” Son Gohan đáp.
Videl lại lộ ra vẻ mặt khinh thường: “Có lợi hại bằng anh Trần Nghiệp của ta không?”
Tuy rằng Son Gohan không biết tên của Trần Nghiệp nhưng hắn biết lời này chắc chắn là nói người đàn ông đang đứng nói chuyện trước mặt cha đây.
Ở trước mặt Videl, hắn chính là một tên nịnh nọt, không dám phản bác cô ta, chỉ đành nói: “Cái này cũng không nói trước được…”
Đúng lúc này, đột nhiên có hai người tiến vào phòng nghỉ.
Hai người này một cao một thấp, tai hơi nhọn, tóc màu bạc.
Người thấp kia vừa gầy vừa nhỏ, thoạt nhìn yếu đuối.
Mà người cao đó thì lại vừa cao vừa cường tráng, vẻ mặt có hơi hưng dữ, thoạt nhìn đã biết là người không dễ chọc.
Điều kỳ quái là trong hai người hình như là người lùn kia cầm đầu, còn người cường tráng thoạt nhìn lại càng giống người hầu của người thấp bé kia hơn.
Trang phục mà hai người mặc cũng có sự khác biệt lớn với quần áo của người trên địa cầu, nếu nhìn kỹ có thể nhìn ra trên tai của hai người còn mang khuyên tai.
Ngay khi hai người tiến vào phòng nghỉ, đám cao thủ như Piccolo, Vegeta, Son Goku đều hơi thay đổi sắc mặt. Đặc biệt là Piccolo, trên trán toàn mồ hôi, giống như nhìn thấy thiên địch vậy.
Krillin vừa vặn đứng bên cạnh hắn ta, để ý thấy sự khác thường của Piccolo, lập tức lo lắng hỏi: “Piccolo, ngươi sao thế? Sao sắc mặt trông lại kém thế kia?”
Đám người Son Gohan và Videl nghe thế đều nhìn về phía Piccolo, lúc này mới phát hiện ra gương mặt xanh đen đó của hắn ta đã biến thành hơi trắng.
“Ta…”
Đột nhiên Piccolo không biết nên nói gì mới phải, nói hắn ta không sao?
Chắc chắn là lừa người, mọi người cũng không phải đồ ngu. Nhưng nói hắn có chuyện?
Bị hai người có thân phận không rõ dọa sợ thành như vậy cũng quá mất mặt rồi…
Cho nên hắn ta dứt khoát nhắm mắt, không nói chuyện.
Nhưng khí của Piccolo vẫn luôn thăm dò hai người kia.
Tất cả những người ở đây chỉ có Trần Nghiệp là biết thân phận của hai người đó…
Bạn cần đăng nhập để bình luận