Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 895. Satan!
“Thần tiên?” Hoàng Phi Hồng nghe câu hỏi của dì thập tam lập tức nhíu mày lại. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là có phải dì thập tam bị người lừa rồi không.
“Dì thập tam, có phải gần đây có người nói gì với ngươi không?”
Hoàng Phi Hồng nói: “Những lời của thần tiên đó đều là giả thần giả quỷ, tuyệt đối đừng tin!”
Dì thập tam không biết nên giải thích thế nào mới phải, cuối cùng vẫn không nói chuyện trong nhóm trò chuyện với Hoàng Phi Hồng.
“Ta biết rồi, Phi Hồng.” Hoàng Phi Hồng gật đầu.
Lúc này, bên ngoài truyền tới rất nhiều tiếng bước chân khiến sắc mặt của hắn ta thay đổi.
“A Khoan, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?”
Đồ đệ của hắn ta Lương Khoan vừa đóng cửa không lâu, lúc này đang ghé lên cửa nhìn qua khe cửa ra bên ngoài. Sau khi nhìn một lúc, Lương Khoan mới vội vàng chạy về nói: “Sư phụ, là một đám người nước ngoài, hình như đang đi bắt ai đó!”
Hoàng Phi Hồng nghe vậy, sắc mặt u ám không nói gì cả.
Lương Khoan mắng: “Mấy tên nước ngoài này chạy đến chỗ chúng ta mà còn khoa trương như vậy, thật sự muốn đánh chết bọn họ quá.”
Đổi thành bình thường nếu như hắn ta nói ra lời thô bạo như vậy, Hoàng Phi Hồng đã sớm dạy dỗ hắn ta rồi. Nhưng lúc này lại không hề phản ứng gì cả.
Rõ ràng, trong lòng Hoàng Phi Hồng cũng vô bùng bất mãn về những người nước ngoài làm xằng làm bậy đó.
Mà dì thập tam nhìn gương mặt tức giận của Hoàng Phi Hồng đột nhiên trong lòng hơi lay chuyển.
Đương nhiên cô ta biết trong lòng Hoàng Phi Hồng nghĩ đến quốc gia này nhưng lại ngại năng lực một người có hạn, không có cách nào làm nên trò trống gì.
Có lẽ, cô ta có thể giống như cô Lý Mộng Điệp đó, mời ngài chủ nhóm tới đây đuổi đám người nước ngoài đi?
Trước đây mỗi ngày cô ta đều điểm danh, điểm đã sớm vượt qua một trăm rồi…
Lúc này, những thành viên khác trong nhóm trò chuyện đều đã xem xong video, đang lên tiếng trò chuyện.
Thất công chúa: “Chủ nhóm đại nhân thật sự quá lợi hại.”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Lẽ nào ngài chủ nhóm thật sự là thiên thần sao? @Đô đốc hải quân.”
Loại vấn đề nhạt nhẽo này, đương nhiên Trần Nghiệp sẽ không trả lời.
Bão tuyết địa ngục: “Có phải chỉ cần có một trăm điểm là có thể mở thông đạo chiều triệu hồi ngài chủ nhóm tới giúp không?”
Lý Mộng Điệp: “Đúng đó.”
Em gái này rất làm tròn bổn phận, vẫn luôn chấp hành mệnh lệnh mà Trần Nghiệp giao cho cô ta, giúp các thành viên nhóm giải đáp nghi vấn.
Bão tuyết địa ngục: “Việc gì cũng có thể sao?”
Lý Mộng Điệp: “Chắc hẳn là được… ngươi có khó khăn gì sao?”
Bão tuyết địa ngục: “Ta thân là tổ trưởng của tổ Fubuki thì có gì khó khăn sao? Ta muốn mời ngài chủ nhóm giúp, giúp ta dạy dỗ một người!”
Lúc này Trần Nghiệp vừa vặn đang tàu ngầm, nhìn thấy câu này của bão tuyết đại ngục cũng lập tức sững sờ,
Em gái này sẽ không định tìm hắn giúp dạy dỗ cô chị lốc xoáy nhỏ của mình đấy chứ?
Theo như hắn biết, mối quan hệ của hai chị em bão tuyết kinh hoàng và lốc xoáy nhỏ này khá mâu thuẫn. Trong lòng lốc xoáy nhỏ vô cùng để ý em gái nhưng bình thường lại không biểu hiện ra ngoài, mà bão tuyết địa ngục thì lại muốn thoát khỏi bóng ma của lốc xoáy nhỏ, coi lốc xoáy nhỏ thành mục tiêu siêu việt cũng chướng mắt bộ dáng kiêu ngạo của cô ta…
Dùng một câu để hình dung: Chính là tương ái tương sát!
Lý Mộng Điệp: “Mời ngài chủ nhóm đại nhân giúp dạy dỗ một người? Không khỏi quá lãng phí, ta kiến nghị ngươi tốt nhất vẫn nên để điểm đến thời khắc nguy hiểm thì hơn.”
Bão tuyết địa ngục không nói thêm gì nữa. Rõ ràng những lời vừa rồi đó chỉ là thăm dò mà thôi.
Thiếu nữ Videl: “Ta đã nói chuyện của các ngươi với cha ta rồi, cha ta nói các ngươi đều là đồ lừa đảo giỏi ảo thuật!”
Lý Mộng Điệp: “…”
Thất công chúa: “…”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “…”
Lý mộng Điệp: “Em gái, nhìn cách nói chuyện của ngươi chắc hẳn tuổi không lớn đâu nhỉ?”
Thiếu nữ Videl: “Ngươi mới không lớn! Ta đã trưởng thành rồi.”
Lý Mộng Điệp: “Được rồi! Liên quan đến việc chúng ta có phải lừa đảo hay không, ngươi có thể kiên trì điểm danh mỗi ngày, đợi đến một trăm điểm triệu hồi chủ nhóm đại nhân để thử, đến khi đó ngươi sẽ biết chúng ta có phải lừa đảo hay không.”
Thiếu nữ Videl: “Hừ! Ta nhất định sẽ vạch trần các ngươi.”
Thời gian trôi qua rất nhanh. Chớp mắt một cái lại là ba ngày qua đi.
Trong ba ngày này, vận may của thiếu nữ Videl bùng nổ, ngày nào cũng điểm danh, số điểm nhận được đều ở khoảng hai mươi điểm. Mới vừa rồi cô ta lại điểm danh tiếp nhận được hai mươi hai điểm, lại thêm số điểm trước đó khiến tổng điểm đã hơn một trăm điểm.
Vì thế…
Thiếu nữ Videl: “Ta đã tích đủ điểm rồi, có thể triệu hồi chủ nhóm chưa?”
Lý Mộng Điệp: “…”
Những người khác đều đang đợi xem trò.
Trần Nghiệp nhìn thấy lời này lại nhíu mày lại.
Đô đốc hải quân: “Thời gian của ta rất quý giá, nếu không phải ngươi đang gặp nguy hiểm mà chỉ đơn thuần là muốn gặp ta, kiến nghị ngươi đừng làm như vậy.”
Nhìn thấy Trần Nghiệp nổi lên, những thành viên nhóm khác đều hăng hái hơn. Ngay cả Lý Mộng điệp cũng không nói gì nữa mà lặng lẽ tàu ngầm, đợi sự phát triển của sự việc.
Thiếu nữ Videl: “Điểm là ta giành được đương nhiên ta muốn dùng thế nào thì dùng như thế, nếu ngươi sợ ta vạch trần ngươi là tên lừa đảo thì có thể không tới.”
Nói xong, cô gái này thật sự mở thông đạo chiều.
[Xin chú ý: Thành viên nhóm “Thiếu nữ Videl” đã mở thông đạo chiều, có chấp nhận không?]
Thông báo nhắc nhở này chỉ có Trần Nghiệp thân là chủ nhóm mới có thể nhìn thấy, hắn có quyền từ chối nhưng nghĩ lại một chút, hắn vẫn chọn đồng ý.
Tránh cho con nhãi này ngày nào cũng nói hắn là đồ lừa đảo…
Gần như ngay khi Trần Nghiệp đưa ra sự lựa chọn, một thông đạo chiều đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, hút hắn vào trong.
Thế giới Dragon Ball.
Thành Satan.
Trong một ngôi nhà vô cùng sang trọng, có một thiếu nữ chừng mười lăm mười sáu tuổi đang chạy loạn trong nhà.
“Tiểu thư Videl xin hãy chậm một chút, chúng ta không thể theo kịp tốc độ của ngươi.” Người hầu vừa đuổi theo phía sau Videl vừa khẩn trương bảo.
Videl dừng chân, liếc mắt nhìn người hầu với vẻ ghét bỏ, nói: “Ta chỉ đi tìm cha, các ngươi theo làm gì?”
Ném lại một câu này xong, cô ta tiếp tục chạy lên tầng, rất nhanh cô ta đã tới bên ngoài cánh cửa phòng.
Videl mặc kệ vệ sĩ ở hai bên, không nói hai lời trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Căn phòng vô cùng rộng rãi giống như một phòng tiệc được trang hoàng xa hoa. Một người đàn ông trung niên có diện mạo thô kệch đang ngồi trên ghế sô pha lớn, đó chính là quán quân đấu võ thế giới: Ngài Satan.
“Ồ! Là Videl của chúng ta về rồi sao? Vội tìm cha như vậy là có chuyện gì sao?”
Videl vội vàng đáp: “Cha ơi, tên lừa đảo mà con đã nói với cha trước đó, hắn sắp tới rồi!”
“Hả? Đang ở đâu?”
“Dám lừa con gái bảo bối của ta, xem cha đánh hắn thế nào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận