Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1039. Kẻ địch mạnh nhất xuất hiện! (2)

Chương 1039. Kẻ địch mạnh nhất xuất hiện! (2)
Không phải hắn ta nổi lòng nhân từ mà là hắn ta phát hiện ra nếu thế giới này không còn những nhân loại khác để bắt nạt nữa, vậy cho dù có thiên hạ vô địch cũng không có ý nghĩa gì cả.
Đương nhiên mấy lời này Adam chắc chắn sẽ không nói với Bái Nguyệt giáo chủ.
“Vậy đại sư, theo ý kiến của ngươi, bây giờ chúng ta nên làm gì?”
“Giáo chủ, suy nghĩ của ta là lấy bất biến ứng vạn biến, để trai cò tranh chấp, chúng ta ngư ông đắc lợi.”
Bái Nguyệt giáo chủ nghĩ ngợi, cũng khá tán đồng với ý kiến này.
Hắn ta cũng có suy nghĩ như thế.
Nếu bây giờ ra tay, cho dù nhắm vào ai cũng không phù hợp với lợi ích của hắn ta, ngược lại sẽ khiến một bên khác được lợi.
“Đại sư, ngươi cảm thấy trong trận chiến giữa bọn họ, ai sẽ có lợi thế hơn.” Bái Nguyệt giáo chủ lại hỏi.
Adam nghĩ ngợi rồi phân tích: “Bàn về thực lực chắc chắn tên ma quỷ đó đáng sợ hơn, nhưng Tu La cũng không phải nhân vật đơn giản, hắn là thiên tài chân chính, nói không chừng sẽ tạo ra kỳ tích...”
Nói đến đây, Adam vội bổ sung: “Giáo chủ, chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng sớm đi, cho dù ai trong bọn họ giành chiến thắng cũng sẽ không chung sống hòa bình với chúng ta đâu, lý tưởng của chúng ta đã định trước phải xung đột với tất cả mọi người rồi.”
Người này là một người thông minh, nhìn sự việc rất thấu đáo, biết cho dù mình thật sự nhận thua nhưng nếu Tu La có cơ hội vẫn sẽ giết chết mình...
“Ngươi nói có lý!”
Thục Sơn, mây đen che lấp mặt trời, màn đêm che phủ trên đầu tất cả mọi người khiến người khó thở. Tia chớp giống như mãng xà không ngừng lóe lên. Giữa không trung có một cánh cửa màu đỏ như máu đứng sừng sững, trông dữ tợn lại chói mắt.
Từ xa nhìn lại, cách ra trận của Đứa con của địa ngục quả thật rất đủ hiệu ứng.
Lại nhìn Thục Sơn, chỉ thấy giữa sườn núi có rất nhiều đệ tử Thục Sơn đang điều khiển phi kiếm chiến đấu với rất nhiều quái vật địa ngục.
Xem ra Đứa con của địa ngục không tới một mình mà dẫn theo một đám lâu la tiểu tốt, đều là thông qua cánh cửa màu đỏ máu đó tới đây.
Tuy rằng là lâu la nhưng tốt xấu gì cũng là ma vật địa ngục, không ít con mà con người bình thường khó có thể đối phó được, càng đừng nói trong rất nhiều ma vật còn có không ít ma thần tồn tại.
Sự tồn tại có thể trở thành ma thần chí ít cũng tương đương với cường giả cấp A trong Không Gian Luân Hồi, ma thần lợi hại hơn một chút thậm chí không kém hơn cường giả cấp S, cho dù đặt trong thế giới Tiên Kiếm cũng là cao thủ tuyệt đỉnh.
Cho nên người của phái Thục Sơn hoàn toàn không phải đối thủ của đám ma vật này. Rất nhiều đệ tử bị giết sau đó bị ma vật đổ xô lao tới chia nhau ăn. Tiếng kêu thảm không ngừng truyền tới.
Chưởng môn Kiếm Thánh của phái Thục Sơn nhìn thấy một màn này hốc mắt như sắp nứt ra, tức giận lao lên.
Thứ mà hắn ta quan tâm nhất chính là cơ nghiệp của phái Thục Sơn. Mà bây giờ đệ tử của phái Thục Sơn sắp bị ma vật giết sạch rồi. Một khi đứt truyền thừa, phái Thục Sơn cũng không còn tồn tại nữa, đây chính là điều mà Thục Sơn Kiếm Thánh tuyệt đối không có cách nào dung thứ được.
“Kiếm Thần!” Thục Sơn Kiếm Thánh quát to một tiếng, trực tiếp mở đại chiêu, triệu hồi hư ảnh Kiếm Thần to lớn như đỉnh núi xuất hiện.
Sau đó rất nhiều phi kiếm linh khí bay ra từ hai lòng lòng tay của hư ảnh Kiếm Thần, tiêu diệt quái vật địa ngục.
Không thể không nói, thực lực của Thục Sơn Kiếm Thánh quả thật rất cao, tuy không phải đối thủ của Trần Nghiệp nhưng cũng là đỉnh cấp ở thế giới này, không phân cao thấp với Bái Nguyệt.
Nếu dựa theo đánh giá trong Không Gian Luân Hồi thì thực lực của Thục Sơn Kiếm Thánh chỉ sợ vô cùng gần với cấp SS.
Hiệu quả mang lại từ một chiêu “Kiếm Thần” này của hắn ta mạnh hơn Lý Tiêu Dao trong tương lai rất nhiều lần!
Lập tức, rất nhiều quái vật địa ngục bị kiếm khí chém giết.
Kiếm khí đáng sợ tung hoành vô địch, càn quét tất cả mọi thứ. Cho dù là mấy ma thần đó nếu như bất cẩn trúng chiêu cũng sẽ bỏ mạng.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thục Sơn biến thành núi thây biển máu.
Khi Trần Nghiệp dẫn Triệu Linh Nhi bay nhanh tới Thục Sơn đã nhìn thấy một màn phát uy này của Kiếm Thánh.
Mấy đệ tử Thục Sơn còn sót lại đó nhìn thấy chưởng môn nhà mình đại phát thần uy đều phát ra tiếng hô kinh ngạc.
Nhưng một tia sáng màu đỏ đột nhiên bắn tới từ phía xa không chỉ đánh tan hư ảnh Kiếm Thần mà còn đánh trúng Thục Sơn Kiếm Thánh. Nếu không phải Thục Sơn Kiếm Thánh đủ nhanh nhẹn, nghiêng người trước một cái thì lần này đã có thể bị chém chết rồi.
Cho dù là thế, hắn ta vẫn bị tia sáng đỏ đó đánh gãy một cánh tay, kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống đất.
Mấy đệ tử Thục Sơn đang mừng rỡ reo hò đó người nào cũng im bặt, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi đến cực điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận