Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 1012. Ngươi thật sự là đại ca của ta sao?
Vừa rồi Trần Nghiệp và Bái Nguyệt giáo chủ đọ sức một phen nhưng cũng không phân ra được người thắng, kết quả cuối cùng là Bái Nguyệt chuồn mất, Trần Nghiệp cũng không chọn đuổi theo.
Xét từ điểm này, Trần Nghiệp vẫn hơn một bậc.
Quả thật bàn về lực phá hoại hắn có thể bỏ xa Bái Nguyệt giáo chủ mấy con phố. Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể dễ dàng hủy diệt thế giới này.
Nhưng dù sao hắn và Bái Nguyệt cũng mang hai hệ thống sức mạnh khác nhau. Bái Nguyệt có thiên phú kinh người, một thân pháp lực thông thiên triệt địa, sánh ngang với thần linh, các loại độn thuật, huyễn thuật, pháp thuật đều đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa. Chỉ cần Bái Nguyệt hạ quyết tâm muốn chạy, Trần Nghiệp muốn giết hắn ta cũng rất khó, vì hắn không tinh thông pháp thuật cho lắm.
Trừ phi hắn cùi không sợ lở, thật sự chọn hủy diệt thế giới này, khiến Bái Nguyệt không còn đường có trốn mới có thể hoàn toàn giết chết hắn ta.
Loại tình huống này đương nhiên không có khả năng xuất hiện rồi. Nếu thật sự đi đến bước đường đó, toàn bộ người ở thế giới này đều chết hết vậy nhiệm vụ của hắn cũng không thể hoàn thành được.
Hơn nữa, nếu hắn làm như thế, nói không chừng sẽ kinh động tới thần phật chân chính ra tay với hắn.
Mất nhiều hơn được.
…
Suy nghĩ một lúc, Trần Nghiệp vẫn quyết định làm theo kế hoạch ban đầu của mình.
“Tiểu Bạch ca ca!” Lúc này, Triệu Linh Nhi hô một tiếng đánh thức hắn.
Cho đến tận lúc này, Trần Nghiệp mới nhớ ra mình vẫn còn đang lơ lửng giữa không trung, Đạo Đức Kim Luân sau đầu vẫn chưa thu lại, chỉ là ẩn thần uy đi mà thôi, thoạt nhìn vẫn vô cùng đáng sợ như cũ.
“Linh Nhi.”
Trần Nghiệp bay xuống khỏi không trung, Đạo Đức Kim Luân sau đầu cũng biến mất không thấy đâu nữa.
“Các ngươi không bị thương chứ?”
Đám người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đều lắc đầu.
Về phần Lưu Tấn Nguyên còn đang hôn mê chưa tỉnh…
“Anh họ ta, hắn…” Lâm Nguyệt Như có hơi lo lắng.
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn Lưu Tấn Nguyên, bảo: “Hắn không sao, chỉ là hôn mê thôi, chắc hẳn sẽ tỉnh lại sớm thôi.”
“Đại ca…” Lý Tiêu Dao lắp bắp hỏi: “Ngươi thật sự là đại ca của ta sao? Ý ta là vừa rồi ngươi mạnh cứ như thần tiên thật sự ấy, không! Thần tiên cũng không mạnh như ngươi!”
Lâm Nguyệt Như ở bên cạnh gật đầu lia lịa, ánh mắt nhìn về phía Trần Nghiệp tràn đầy vẻ kính sợ và tôn sùng.
“Đương nhiên ta là đại ca của ngươi rồi!” Trần Nghiệp cười đáp: “Tiêu Dao, thiên phú của ngươi không thấp hơn ta, chỉ cần ngươi chuyên tâm tu luyện sớm muộn gì cũng có một ngày có thể sở hữu thực lực giống như ta.”
“Thật sao?” Lý Tiêu Dao nghe thế vẻ mặt lập tức mừng rỡ, đôi mắt sáng ngời.
“Đại ca sẽ không lừa ngươi, trước đây khi ngươi đấu võ với Nguyệt Như ở Lâm gia, kiếm pháp của Lâm gia ngươi cũng vừa học là biết, đủ để chứng minh thiên phú của ngươi xuất chúng rồi.”
Nghe được lời này, Lý Tieu Dao lập tức phổng mũi, bảo: “Hình như là thật này! Nói như vậy chẳng phải ta chính là thiên tài hay sao?”
Thấy Lý Tiêu Dao có hơi lên chín tầng mây rồi, Trần Nghiệp lập tức hừ lạnh, nói: “Thiên phú có giỏi đến đâu nếu không đủ nỗ lực thì vẫn vô dụng.”
Nếu nói trước đây Lý Tiêu Dao chỉ kính sợ vị đại ca Trần Nghiệp này, vậy thì Lý Tiêu Dao vừa rồi đã được chứng kiến thực lực của hắn lại có hơi sợ hãi. Vừa nghe Trần Nghiệp mắng, hắn ta đã theo bản năng rụt cổ lại, nhưng nghĩ đến người trước mắt là đại ca của mình, theo lý sẽ không hại mình đâu, lá gan của Lý tiêu Dao lại to lên, cười khà khà bảo: “Đại ca, ta cũng muốn cố gắng lắm nhưng ngự kiếm thuật của ta đã sớm học xong rồi… hay là đại ca dạy ta tuyệt chiêu mới được không?”
Nói đến khúc sau, ngay cả Lâm Nguyệt Như cũng nhìn Trần Nghiệp với ánh mắt thèm khát.
Thực lực mà Trần Nghiệp thể hiện ra trước đó thật sự quá khủng khiếp.
Cô ta cũng muốn học!
Trần Nghiệp lắc đầu, đáp: “Năng lực của ta không phù hợp với ngươi, Tiêu Dao, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ tìm một sư phụ tốt cho ngươi.”
Lý Tiêu Dao nghe thế lại hơi thất vọng.
Trần Nghiệp không để ý đến hắn ta mà nhìn về phía Lâm Nguyệt Như, nói: “Nguyệt Như, bắt đầu từ ngay mai ngươi dạy Tiêu Dao kiếm pháp của Lâm gia đi.”
“Hả?”
Lâm Nguyệt Như vốn muốn nói kiếm pháp của Lâm gia không thể truyền ra ngoài, nhưng vừa nghĩ đến uy nghiêm của Trần Nghiệp là cô ta lại không dám, cuối cùng chỉ im lặng.
Trần Nghiệp lại nói với Lý Tiêu Dao: “Thân là đền đáp, ngươi cũng truyền ngự kiếm thuật cho Nguyệt Như đi.”
Lần này Lâm Nguyệt Như lại càng không nói gì hơn, trực tiếp ngầm thừa nhận. Cô ta cũng không phải kẻ ngu, đương nhiên nhìn ra được ngự kiếm thuật mà Lý Tiêu Dao học cao minh hơn kiếm pháp của Lâm gia cô ta rất nhiều lần.
“Đại ca, thế không công bằng, kiếm pháp của Lâm gia ta đã không được không ít rồi.” Lý Tiêu Dao hét lên.
Trần Nghiệp lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn ta, lập tức khiến hắn ta không dám nói thêm gì nữa.
“Người tới gây sự trước đó, các ngươi đã nhìn thấy cả rồi chứ? Người này có dã tâm lớn, dự định tiêu diệt toàn bộ thế giới, một khi hắn ta thành công, toàn bộ người trên thế giới này đều không có cách nào may mắn thoát khỏi.”
Những lời này khiến cho đám người có mặt ở đây đều giật nảy mình.
Trần Nghiệp nói tiếp: “Cho nên Tiêu Dao, Nguyệt Như, các ngươi đều phải cố gắng tu luyện, tương lai trọng trách ngăn cản người này có khả năng sẽ giao lại lên người các ngươi.”
Lý Tiêu Dao hỏi trong sự khó hiểu: “Nhưng… đại ca, vừa rồi không phải ngươi đã đánh hắn bỏ chạy hay sao? Ta nhìn ra được tuy rằng người đó lợi hại nhưng cũng không phải đối thủ của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể ngăn cản hắn mà!”
“Bây giờ ta quả thật có thể ngăn cản hắn, nhưng sau này lại không chắc.”
Trần Nghiệp nói: “Thế giới này có một vài thứ sở hữu sức mạnh to lớn thay đổi trời đất, cho dù là ta ở trước mặt loại sức mạnh này cũng không thể làm được gì, bây giờ người này đang tìm kiếm mấy thứ đó, một khi để hắn thành công sẽ là tai họa cho toàn bộ nhân gian!”
Thứ mà hắn nhắc đến hiển nhiên chính là Ngũ Linh Châu!
Đối với Trần Nghiệp biết cốt truyện nguyên tác mà nói đương nhiên cũng biết rõ về Ngũ Linh Châu rồi.
Năm viên Linh Châu hàm chứa pháp lực vô tận, một khi tập hợp lại có thể bùng phát ra sức mạnh kinh thiên động địa, dễ dàng hủy diệt thế giới này.
Có hơi giống với viên đá vô cực trong thế giới Marvel!
…
Nghe được Trần Nghiệp nói như thế, sắc mặt của Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đều nặng nề hẳn đi.
Trần Nghiệp lại bảo: “Thời gian đã không còn sớm, Tiêu Dao, Nguyệt Như, hai người các ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Hai người không dám phản kháng mệnh lệnh của Trần Nghiệp, ngoan ngoãn đỡ Lâm Tấn Nguyên dậy, đưa vào trong nhà gỗ nghỉ ngơi.
Đuổi hai người đi xong, lúc này Trần Nghiệp mới nhìn về phía Triệu Linh Nhi. Hắn biết, cô ta chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói với mình.
“Tiểu Bạch ca ca, người vừa rồi đó… ta nhớ hắn, hắn là giáo chủ của Bái Nguyệt giáo!”
“Đúng là hắn.”
“Chính hắn đã thả Thủy Ma Thú ra hại mẹ ta sao?”
Trần Nghiệp gật đầu.
Triệu Linh Nhi không biết nên nói gì, mở miệng bảo: “Tiểu Bạch ca ca, bây giờ đầu ta hơi loạn…”
Trần Nghiệp thở dài một tiếng, ôm cô ta vào trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận