Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 854. Ta sợ ngộ thương các ngươi!

Chương 854. Ta sợ ngộ thương các ngươi!
“Ngài Trần, thầy đã từng nói nếu như vận mệnh bị thay đổi trong phạm vi lớn sẽ có khả năng xuất hiện hậu quả khó lường trước được.” Doctor Strange nhìn Trần Nghiệp với vẻ mặt lo lắng.
“Thậm chí thời không sẽ tự mình chỉnh sửa vận mệnh, nặn lại một thế giới bình thường! Mà thế giới hiện tại của chúng ta sẽ biến thành một nhánh của hỗn độn!”
Sắc mặt Trần Nghiệp trở nên nghiêm túc hơn, mở miệng hỏi: “Giống như vũ trụ song song?””
“Chỉ sợ còn gay go hơn rất nhiều.”
Doctor Strange nói: “Nhánh hỗn độn có xác suất nhất định sẽ đi về phía tử vong, hoặc là không đến bao lâu sẽ xuất hiện một đại thảm họa xưa nay chưa từng có, là sự kết thúc của chúng ta.”
Trần Nghiệp nghe vậy trên mặt lại lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn cảm thấy lời mà Doctor Strange nói vừa vặn phù hợp với nhiệm vụ của hắn.
Lẽ nào, thật sự vì sự xuất hiện của hắn đã ảnh hưởng đến vận mệnh của thế giới này, khiến nó biến thành nhánh hỗn độn, sau đó tương lai sẽ xuất hiện thảm họa toàn cầu?
Nghĩ đến đây, hắn có hơi cạn lời.
Hóa ra toàn bộ nhân quả lại là bản thân hắn.
Đột nhiên trong lòng hắn nổi lên một suy nghĩ to gan. Nếu như bây giờ hắn kéo vận mệnh về đúng quỹ đạo, vậy có phải nhánh hỗn độn sẽ không xuất hiện không?
Với bản lĩnh của hắn muốn thực hiện điểm này cũng rất đơn giản, chỉ cần đưa viên đá Vô Cực cho Thanos để hắn ta búng tay một cái có lẽ vận mệnh có thể về đúng quỹ đạo.
Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện đã lập tức bị hắn phủ nhận. Bởi vì hắn không dám cược mình có là một trong những người may mắn sống sót hay không. Càng không dám cược sau năm năm đám người Tony có tiếp tục thành công giống như trong cốt truyện nguyên tác hay không.
Dù sao hắn quả thật đã tạo ra một vài ảnh hưởng đối với thế giới này. Nguyên nhân chủ yếu nhất chính là hắn chưa bao giờ từng gửi gắm vận mệnh của mình vào trong tay người khác.
“Stephen, lẽ nào thế giới của nhánh hỗn độn không thể phát triển theo chiều hướng tốt được sao? Vừa rồi ngươi cũng nói đi về phía diệt vong cũng chỉ là một xác suất nhất định, đúng chứ?” Trần Nghiệp mở miệng hỏi.
Doctor Strange gật đầu: “Chỉ cần thành công vượt qua nguy cơ nghiêm trọng thì sẽ nghênh đón vận mệnh tốt hơn.”
“Vậy thì tốt, Stephen, chúng ta cùng nhau cố gắng đi!”
Vừa nghe được lời này, Doctor Strange đã biết Trần Nghiệp đã hạ quyết tâm. Hắn ta do dự một lúc, đột nhiên đưa viên đá Thời Gian cho Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp có hơi kinh ngạc, nhìn Doctor Strange với vẻ mặt nghi ngờ.
“Ngài Trần, nếu như vận mệnh tương lai sẽ rơi vào hỗn độn vậy viên đá Vô Cực này tạm thời không có tác dụng quá lớn đối với ta, ta cảm thấy đặt ở chỗ ngươi bảo quản sẽ càng an toàn hơn.” Doctor Strange giải thích.
Sau khi Trần Nghiệp hiểu ý của hắn ta cũng gật đầu, nhận viên đá Thời Gian từ đây.
Trong tay hắn đã có ba viên đá Vô Cực, lần lượt là Linh Hồn, Không Gian và Thời Gian. Viên đá Trí Tuệ ở trên trán Vision, trước mắt đang được gỡ. Sức Mạnh và Thực Tại còn lại thì ở trong tay Thanos, đang đưa tới đây…
“Ầm ầm ầm!”
Điểm đen trên bầu trời biến lớn, cho dù ở trên mặt đất mọi người cũng có thể nhìn thấy rõ ràng đó chính là một phi thuyền vũ trụ. Tiếng động cơ to lớn khiến đám người Wakanda đều nghe được rõ ràng.
Lúc này từ trong phi thuyền vũ trụ đột nhiên có mấy máy bay vận tải cỡ nhỏ nhanh chóng bay xuống, cuối cùng trực tiếp đáp xuống gần Wakanda.
Ngay sau đó trên phi thuyền bắn ra một luồng sáng mạnh.
Đợi ánh sáng mạnh biến mất không còn thấy đâu lại có ba bóng người xuất hiện.
Người đầu tiên có dáng người to lớn, chiều cao cũng gần ba mét, mặc một bộ giáp màu vàng, trên tay trái là găng tay Vô Cực, tay phải lại nắm một thanh đại đao hai lưỡi. Dưới mũ giáp lộ ra một gương mặt màu tím tràn đầy uy phong.
Đó chính là Thanos!
Sau hắn ta hiển nhiên là Corvus Glaive và Proxima Midnight. Về phần Ebony Maw và Black Dwarf đã sớm chết trong tay Trần Nghiệp rồi…
“Mọi người cẩn thận!” Tiến sĩ Banner nhìn thấy bóng người đó trên mặt lộ ra một vẻ sợ hãi: “Hắn chính là Thanos!”
Các siêu anh hùng nghe được lời này, người nào cũng bày thế trận chờ quân địch.
Lúc này giữa đôi bên chỉ cách một màng chắn năng lượng. Thanos nhìn xuyên qua màn chắn liếc mắt nhìn mọi người với vẻ mặt rất bình tĩnh, sau đó ánh mắt rơi lên người Trần Nghiệp bên trong đám người.
Hắn ta có thể cảm giác được trên người đối phương có ba viên đá Vô Cực.
“Người địa cầu, giao viên đá ra đây có lẽ ta có thể nổi lòng từ bi tránh cho các ngươi một kiếp nạn.”
Giọng nói của Thanos bình tĩnh và trầm thấp, lại có lực xuyên thấu rất mạnh, tràn đầy uy nghiêm, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Trần Nghiệp.
Mà Trần Nghiệp đối diện với lời đe dọa của hắn ta lại chỉ cười nhạt. Hắn lấy ra ba viên đá giống như làm ảo thuật chơi trong lòng bàn tay mình, sau đó ngoắc ngón tay với Thanos: “Muốn viên đá Vô Cực chứ gì? Qua đây mà lấy!”
Thanos kinh ngạc, sắc mặt trở nên nặng nề.
Viên đá Vô Cực cũng không phải có thể tùy tiện đụng vào. Nhân loại bình thường trực tiếp chạm vào viên đá Vô Cực hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Viên đá Sức Mạnh có thể khiến cơ thể người sụp đổ, viên đá Linh Hồn có thể hút linh hồn của người ta, viên đá Trí Tuệ có thể khiến tinh thần người hỗn loạn, phóng đại dục vọng trong lòng… Mỗi một viên đá đều có hiệu quả khác nhau, cho nên khi viên đá xuất hiện đều có một lớp vỏ ngoài, ví dụ như khối lập phương vũ trụ của viên đá Không Gian…
Nhưng Trần Nghiệp lại cầm ba viên đá Vô Cực chơi đùa mà không hề sụp đổ, thậm chí trông có vẻ rất bình an vô sự, điều này đã đủ chứng minh sự mạnh mẽ của cơ thể hắn. Ít nhất cũng không yếu hơn Thanos.
Thanos biết Trần Nghiệp là một cường giả, cũng biết hắn không có khả năng dễ dàng đầu hàng nên không nhiều lời nữa.
Hắn ta vung chiến đao trong tay, chỉ về phía đám người và phát lệnh tấn công.
Trận chiến mở ra cùng với mệnh lệnh của Thanos phát xuống. Những cánh cửa lớn của khoang vận chuyển chậm rãi mở ra, lập tức có vô số sinh vật đáng sợ từ bên trong tràn ra, lao về phía Wankanda, đội quân quái vật đông như biển này dường như vô cùng vô tận.
Mọi người nhìn thấy mà da dầu hơi tê.
Lúc này, đột nhiên Trần Nghiệp bước lên phía trước, đồng thời mở miệng nói: “Các người đều lùi lại hết đi!”
Lời này khiến không ít siêu anh hùng sững sờ, mọi người còn tưởng Trần Nghiệp muốn một mình đối đầu với kẻ địch.
Captain không nhịn được mà nói: “Trần, đây không phải chuyện của một mình ngươi, chúng ta cũng nên bảo vệ Trái Đất.”
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn hắn ta: “Ta sợ các ngươi vướng tay vướng chân, lát nữa sẽ làm ngộ thương các ngươi!”
Captain: “…”
“Thùng!”
“Thùng!”
“Thùng!”
Những lính quái vật dữ tợn đó đã xông tới bên rìa rào chắn năng lượng của Wakanda. Một tốp quái vật đầu tiên sau khi đụng lên màng chắn năng lượng lập tức bị nhiệt độ của màng chắn thiêu bị thương thậm chí là chết.
Nhưng lính quái vật phía sau đông hơn lại giống như không nhìn thấy, tiếp tục người trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Dũng mãnh không sợ cái chết!
Số lượng của đám lính này đông đúc, nhiều như biển không đếm xuể.
Đám người Wakanda nhìn một màn này trong lòng nghiêm túc, sắc mặt có hơi khó coi. Chiến đấu với những quái vật dũng cảm không sợ chết này khiến mọi người cảm giác được sự tuyệt vọng.
Tất cả chỉ có Trần Nghiệp là thờ ơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận