Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1051. Thiên tai chấn động toàn quốc!

Chương 1051. Thiên tai chấn động toàn quốc!
Người đầu tiên gọi tới là một dãy số lạ tới từ phía nam.
Trần Nghiệp nhận máy với vẻ nghi ngờ.
Đầu bên kia lập tức truyền tới một giọng nói già nua: “Là ngài Trần phải không? Kẻ hèn này là Lý Nam Sơn giàu nhất Giang Nam! Chỉ cần ngài Trần bằng lòng hồi sinh con trai ta thì ta xin tặng một tỷ…”
“Tút!”
Trần Nghiệp cũng không đợi nghe xong đã trực tiếp chọn cúp máy.
Sau đó, hắn nhíu chặt mày lại vì lại có một dãy số lại mới gọi tới…
Hắn nhận máy lần nữa, lần này là một vị thư ký của người đứng đầu tỉnh nào đó, điện thoại gọi tới mục đích cũng y như thế, muốn hắn giúp hồi sinh một người, điều kiện tùy vào hắn đưa ra.
Lần này Trần Nghiệp cũng không khách sáo nữa mà trực tiếp nói lời tàn nhẫn: “Tỉnh Tân Nam đúng không? Các ngươi còn dám gọi điện thoại tới làm phiền ta kiểu này nữa thì ta sẽ lập tức đi giết các ngươi!”
Nghe được câu này của Trần Nghiệp, thư ký tỉnh ủy ở đầu dây bên kia bị dọa sợ hết hồn, phỏng chừng không ngờ chỉ là mời người giúp một chuyện lại dẫn tới cơn giận lớn như thế cho Trần Nghiệp.
Người có thể làm thư ký của người đứng đầu tỉnh hiển nhiên cũng là một người khôn khéo.
Đợi sau khi phản ứng lại, hắn ta lập tức đáp: “Xin lỗi, ngài Trần, ta hiểu rồi.”
Nếu người khác dám uy hiếp một vị thư ký tỉnh ủy như vậy chắc chắn không có khả năng xin lỗi, nói không chừng còn vượt tỉnh đi xử lý ngươi!
Nhưng Trần Nghiệp thì lại khác.
Vị này chính là chân thần!
Nói xong, hắn ta vội vàng cúp máy.
Cũng chính nhờ sự thức thời của đối phương mới tránh được một kiếp nạn lớn, bằng không Trần Nghiệp thật sự sẽ đi giết người.
Hắn ghét nhất là điện thoại quấy rầy…
Chẳng qua, điện thoại vừa cúp lại có một dãy số lạ khác gọi tới.
Trần Nghiệp nhíu chặt mày, chọn không nghe.
Không cần đoán cũng biết chắc chắn lại là một người nào đó tới nhờ hắn giúp hồi sinh người chết.
Đối với mấy người thần thông quảng đại biết số điện thoại của hắn này, Trần Nghiệp cũng không ngạc nhiên gì.
Thân phận của hắn đã sớm ở trạng thái bán công khai rồi, chẳng qua người bình thường không biết mà thôi.
Người hơi có chút thế lực muốn điều tra số điện thoại của hắn cũng không khó.
Nhưng… trước khi những tên ngu ngốc này gọi điện thoại tới lẽ nào không biết quyền hạn phục sinh của hắn chỉ có thể sử dụng một năm một lần thôi sao?
Bây giờ nhìn thấy Tống Lăng Dung sống lại rồi nên đều chạy tới làm phiền hắn?
“Anh hai, ngươi về rồi sao?”
Trần Vi Vi (Skynet) dường như đã phát hiện ra Trần Nghiệp, lập tức chạy tới hỏi: “Sao lại trông không vui thế kia? Có phải đã gặp chuyện gì rồi không? Có cần ta giúp không?”
Ngôi nhà này đến đâu cũng lắp camera, hơn nữa nút điều khiển camera còn nằm trong tay Trần Vi Vi, cho nên cô ta có thể phát hiện ra Trần Nghiệp là chuyện rất bình thường.
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn cô ta, đáp: “Ngươi tới vừa lúc, giúp di động của ta cài đặt trạng thái toàn bộ số lạ không thể gọi tới được đi.”
“Chuyện nhỏ như con thỏ! Cứ giao cho ta, xong ngay thôi!”
Chỉ thấy Trần Vi Vi nhận di động, thao tác bên trên một lượt sau đó trả cho Trần Nghiệp.
“Xong rồi, số lạ không thể gọi tới được nữa đâu.”
Thân là Skynet, muốn chặn số lạ quả thật không thể đơn giản hơn.
Trần Nghiệp gật đầu hài lòng.
“Ta đi ngủ một lúc, có chuyện thì gọi ta.”
“Được.”
Sau đó, Trần Nghiệp trở về phòng ngủ trưa.
Sua hai tiếng hắn tỉnh dậy, bắt đầu nằm chơi điện thoại.
Vẫn như thường lệ hắn mở bảng tìm kiếm hàng đầu ra trước, phát hiện bảng tìm kiếm trở nên vô cùng lớn!
Từ khóa xếp đầu bảng không còn là Mộ Dung Xuy Tuyết trở về nữa mà là một thiên tai!
“Phía bắc có thêm thêm một thành phố xảy ra lũ lụt vô cùng lớn!”
Chủ đề nóng hổi này đã bùng nổ, không chỉ xếp vị trí đầu bảng mà còn vượt xa vị trí thứ hai rất nhiều lần.
Trần Nghiệp sững sờ, lập tức nhấn mở liên kết xem sao.
Hóa ra gần đây phía bắc không ngừng đổ mưa lớn, đã liên tiếp mưa vài ngày rồi, lượng mưa tăng lên rất nhiều.
Trước đó đã có tin tức về trận lũ bất ngờ, chẳng qua cũng không làm lớn chuyện gì.
Mà mới một tiếng trước, đột nhiên một chỗ nào đó ở Hoàng Hà sụt đê, nước lũ cuồn cuộn thuận dòng chảy vào, hủy hoại vô số thôn trang và thành phố…
Trước mắt đã có bảy thành phố bị nước lũ nhấn chìm.
Nghiêm trọng nhất trong đó chính là thành phố Nam Châu đã có rất nhiều người mất tích.
Vì thành phố Nam Châu là một thành phố thuộc tỉnh, nhân khẩu vốn nhiều, địa thế lại hơi thấp, nước lại chảy xuống chỗ thấp cho nên thành phố Nam Châu chịu thiệt hại nặng nề nhất.
Ngoại trừ người mất tích ra còn có rất nhiều quần chúng mắc kẹt ở đó!
“Đậu má! Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Mẹ nó, bây giờ Hoàng Hà còn có thể vỡ đê nữa sao?”
“Chiều muộn rồi mà vẫn có tin tức bùng nổ xuất hiện?”
“Không phải năm nào cũng tốn rất nhiều tiền để tu sửa hay sao? Tại sao lại vỡ đê?”
“Cái này còn cần hỏi nữa à? Tiền đều vào túi bọn tham quan cả rồi! Tu sửa? Chỉ làm cho có mà thôi!”
“Tức quá! Vì một chút tư lợi mà hại chết bao nhiêu người? Nhất định phải truy cứu!”
“Bây giờ không phải lúc thảo luận truy cứu trách nhiệm mà phải cứu người nhanh nhất có thể! Chậm một giây cũng có người sẽ chết đó…”
“Vừa mới xem ảnh gặp thiên tai ở thành phố Nam Châu, mẹ nó chứ, nhìn mà nhói hết cả lòng, gần như nhìn đâu cũng thấy đại dương mênh mông.”
“Đệt đệt đệt… thành phố Nam Châu là quê ta mà!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận