Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 931. Trần Nghiệp ra tay, chấn động tất cả!

Chương 931. Trần Nghiệp ra tay, chấn động tất cả!
anji Buu sắp ra ngoài rồi.
Kaioshin chỉ cần nghĩ đến chuyện này, trên mặt đã tràn đầy vẻ tuyệt vọng!
Lúc này, trên bầu trời cách xa có người bay tới, chính là Vegeta.
Còn về phần hai cha con Son Goku thì lại không thấy tung tích đâu.
Sau khi thấy Vegeta đáp xuống đất, mọi người chắc hẳn đều phát hiện ra sự thay đổi của hắn ta, mái tóc hoàn toàn biến vàng, hơn nữa toàn bộ đều dựng đứng hết lên, trên người thoáng xuất hiện tia chớp. Sự thay đổi lớn nhất không thể nghi ngờ chính là khí trên người hắn ta quả thật đã mạnh hơn trước vài lần. Rõ ràng, Vegeta đã đột phá giới hạn siêu Saiyan, thành công biến thành siêu Saiyan cấp hai.
“Vegeta!”
Sắc mặt của Piccolo cực kỳ kinh ngạc: “Ngươi, tại sao khi… khí tức của ngươi… lại trở nên mạnh như vậy?”
Krillin hỏi: “Vegeta, sao ngươi lại bay qua từ bên đó? Gohan và Goku đâu?”
Vẫn là Kaioshin nhìn ra được khác thường, vội vàng nhắc nhở: “Cẩn thận! Các ngươi để ý trên trán hắn mà xem, đó là ký hiệu đã bị Babidi khống chế, bây giờ hắn… hắn đã trở thành con rối của Babidi rồi!”
Lời này vừa nói ra, Piccolo và Krillin đều sợ hết hồn.
Vegeta thì lại liếc mắt nhìn Babidi với vẻ lạnh lùng, sau đó đáp với vẻ kiêu ngạo: “Chỉ dựa vào cái thứ đó cũng xứng khống chế ta?”
Babidi đang đợi sự xuất hiện của Manji Buu, nghe được lời này tức giận quay đầu lại, lớn tiếng quát: “Này! Vegeta, ta nghe thấy lời ngươi vừa mới nói rồi đấy nhé, nếu ngươi dám bất kính với ta nũa, ta sẽ giết chết ngươi.”
“Hửm?” Trên mặt Vegeta lộ ra nụ cười dữ tợn: “Thằng lùn thối tha, có bản lĩnh ngươi có thể thử xem!”
Babidi vừa kinh ngạc vừa tức giận.
Hắn ta không ngờ được, rõ ràng Vegeta đã hấp thụ năng lượng tà ác của mình, tại sao lại không bị mình khống chế?
Cho dù là cường giả như Dabura hấp thụ năng lượng tà ác của hắn ta cũng chỉ biến thành một con chó nghe lời.
Đợi Babidi thử dùng ma pháp khống chế Vegeta, phát hiện ra thật sự không thể khống chế được hắn ta.
“Đã… đã xảy ra chuyện gì?” Babidi lộ ra vẻ mặt khó tin.
Hắn ta chưa từng nghĩ ma pháp của mình còn có lúc mất hiệu quả.
“Vì khi ngươi đang dùng năng lượng xâm chiếm ta đã bị ta biết rồi!”
Vegeta hung dữ nói: “Chẳng qua ta chỉ mượn năng lượng của ngươi giúp ta đột phá giới hạn mà thôi, ta chính là hoàng tử của người Saiyan, là chiến sĩ cao cấp, làm sao có khả năng bị cái thứ xấu xí như ngươi khống chế được?”
Babidi ngây người, hỏi trong sự ngạc nhiên: “Cho nên khi ấy ngươi cố tình để ta khống chế?”
Vegeta cười lạnh một tiếng. Tuy không trả lời nhưng đáp án đã rất rõ ràng rồi.
Babidi lập tức nổi trận lôi đình nói: “Ngươi đợi đó, đợi sau kh Manji Buu của ta xuất hiện, ta sẽ moi tim ngươi ra!”
Vừa dứt lồi, quả trứng to đã nứt vỏ, nhưng bên trong lại trống rỗng, chẳng có gì cả.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Babidi kinh hoàng, vội vàng tìm kiếm khắp nơi.
Kaioshin Shin và đám người Piccolo cũng ngây người, không hiểu đã xảy ra tình huống gì.
Krillin hỏi: “Kaioshin đại nhân, Manji Buu đâu? Sao bên trong không có?”
Kaioshin Shin cũng mang vẻ mặt mơ hồ: “Ta cũng không rõ.”
Đột nhiên, sắc mặt của Piccolo lại trở nên nặng nề, nói: “Không đúng, luồng khí tà ác đó vẫn chưa biến mất, hình như nó đang trở nên mạnh hơn!”
Có được lời nhắc nhở của Piccolo, đám người lập tức cảm ứng khí của Manji Buu, quả thật có thể cảm giác được một luồng khí tà ác rõ ràng vẫn còn đang tồn tại.
“Trong đống sương mù đó!” Krillin hô lên.
Không cần hắn ta nhắc nhở, mọi người đều đã sớm biết được thể khí màu đỏ nhạt mà quả trứng to đó vừa mới tản ra vô cùng khác thường.
Sau đó, thể khí từ từ tản đi.
Giữa không trung xuất hiện một cục thịt, cục thịt này còn đang sống và đang nhúc nhích.
Ngay sau đó: “Vù!”
Cục thịt lập tức bung ra cái đầu và tứ chi, tiếp đó nhanh chóng biến ra làn da, hốc mắt…
Chỉ trong nháy mắt, một tên béo mắt híp mặc áo choàng màu tím đã xuất hiện trước mắt mọi người.
Manji Buu cuối cùng cũng xuất hiện.
Chỉ là… ai mà ngờ Manji Buu được Kaioshin hình dung giống như quái vật lại có bộ dạng như thế.
“Đây… đây là Manji Buu á?” Krillin lắp bắp nói: “Hắn… có hơi khác so với ta tưởng.”
Piccolo lại nghiêm túc bảo: “Chú ý cảm nhận khí của hắn, loại khí tà ác này sẽ không lừa người.”
Kaioshin Shin cũng nói theo: “Không sai, tuyệt đối đừng để bị vẻ ngoài của hắn đánh lừa, hắn là sinh vật giết chóc cực kỳ hung ác, không có lý tính, chỉ biết phá hoại!”
Nói đến cuối cùng, giọng điệu của hắn ta run lên vì sợ…
Vegeta cũng ở bên cạnh nhìn, ngay khi hắn cảm giác được khí của Manji Buu, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc hơn.
“Các ngươi đi cả đi!”
Vegeta bình tĩnh nói: “Tên này là ta thả ra, cứ để ta đối phó với hắn!”
Mọi người nhìn hắn ta với vẻ ngạc nhiên.
Ngay lúc Piccolo đang định hỏi đã xảy ra chuyện gì thì Trần Nghiệp vẫn luôn xem trò đột nhiên đứng lên.
“Vegeta, chúc mừng ngươi! Cuối cùng ngươi cũng đột phá giới hạn của người Saiyan, có được sức mạnh mà mình tha thiết mơ ước.”
“Về phần Manji Buu, đó là con mồi của ta!”
Tuy Trần Nghiệp vừa cười vừa nói câu này, nhưng vẻ chân thật trong giọng điệu của hắn đến tên ngốc cũng nghe ra được.
Hơn nữa, lúc này hắn không hề che giấu khí thế của mình. Khí tức mạnh đến cực điểm khiến hắn lập tức trở thành trung tâm ở nơi này, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, thậm chí hắn còn cố tình giải phóng Haki Haoshoku ra!
Lập tức, một luồng khí thế khủng khiếp phun trào ra từ trên người hắn, tia chớp màu đỏ hiện ra đầy trời.
Krillin có thực lực khá yếu lập tức sắc mặt nhợt nhạt, suýt chút nữa thì hôn mê. Piccolo theo bản năng bùng phát khí để ngăn cản khí thế mà Trần Nghiệp đang phát ra.
Kaioshin Shin cũng không tốt được đến đâu, kinh ngạc liên tục lùi lại, mặt cắt không còn giọt máu.
“Ngươi…”
Vegeta chỉ nói được một chữ, sau đó cũng không nói tiếp được nữa. Hắn ta biết Trần Nghiệp rất mạnh, chỉ riêng khí tức tản ra đã mạnh đến mức khủng khiếp như thế rồi, vượt qua phạm vi lý giải của hắn ta.
Đây cũng không phải khí mà hắn ta biết, mà là khí thế rất đơn thuần!
Chỉ có Videl ở dưới sự quan tâm cố ý của Trần Nghiệp là chịu ảnh hưởng không lớn, bằng không rất có khả năng cô ta sẽ trực tiếp hôn mê, thạm chí tổn thương đầu óc mà chết.
Bên cạnh căn cứ, Babidi đang mừng rỡ vô cùng và Manji Buu đang làm quen với thế giới này cảm giác được khí thế mà Trần Nghiệp bùng phát ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cùng nhìn về phía hắn.
“Người này…” Babidi vô cùng kinh hãi.
Hắn ta có cảm giác nhân loại này hình như còn đáng sợ hơn cả Manji Buu nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận