Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 877. Người tiếp theo chịu chết là ai?
Không thể không nói con người Râu Đen này có thể thành công cũng có vài phần lý lẽ. Tính cách của người này thận trọng, đa nghi, chỉ số thông minh luôn hoạt động, lại thêm tàn nhẫn và vô tình nữa.
Cho dù Jesus Burgess là bạn đồng hành của hắn ta nhưng khi hắn ta muốn bán vẫn sẽ không có áp lực tâm lý gì cả.
Mà đây lại chính là tính cách của một người có dã tâm.
Nói một cách đơn giản thì Râu Đen là một nhân vật có dã tâm danh xứng với thật.
Một lát sau chiến hạm đó cuối cùng cũng lại gần. Đôi bên thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng diện mạo thành viên của đối phương.
Shiryu Mưa nhìn thấy Trần Nghiệp dẫn đầu trên chiến hạm mới lạnh lùng bảo: “Thật sự là một gương mặt xa lạ!”
“Thoạt nhìn hắn rất trẻ!”
Avalo Pizaroo trêu chọc: “Trẻ tuổi như vậy có thể một mình dẫn một chiến hạm đi, lẽ nào hắn chính là con riêng của thủy sư đô đốc Kong sao?”
Ngay cả Râu Đen nhìn thấy gương mặt quá mức trẻ tuổi của Trần Nghiệp cũng nghi ngờ có phải mình đã đoán lầm rồi hay không?
“Hửm?”
Lúc này, Shiryu Mưa dường như phát hiện ra có chỗ không đúng: “Quần áo trên người hắn còn là trang phục của đô đốc kìa! Đô đốc trẻ tuổi như vậy sao? Hải quân đang làm cái quái gì vậy?”
Vốn dĩ người này là một cai ngục của nhà tù dưới biển sâu Impel Down, nên hiển nhiên cũng rất quen thuộc với trang phục trong thể chế hải quân.
“Một đô đốc trẻ tuổi sao? Ha ha ha ha….”
Jesus Burgess lại phát ra tiếng cười điên cuồng: “Con mồi này rất tốt, ta sẽ thu phục hắn!”
Vừa dứt lời, Burgess cũng không còn kiên nhẫn nữa mà trực tiếp tung người nhảy lên bổ nhào về phía chiến hạm của hải quân.
Trên chiến hạm, nhìn thấy Burgess lại dám dẫn đầu tấn công, sắc mặt của vị thuyền trưởng thượng tá lập tức trở nên tức giận, quát một tiếng: “To gan! Đồ hải tặc chết tiệt!”
Nói xong hắn ta đã tiến lên đón địch.
Trần Nghiệp lại nhìn với vẻ mặt bình tĩnh. Với nhãn lực của hắn hiển nhiên nhìn ra được vị thượng tá này còn lâu mới là đối thủ của Burgess,. Hai bên cho dù là tinh, khí hay thần đều không ở cùng một cấp bậc.
Mà sở dĩ Trần Nghiệp thờ ơ tất nhiên là vì hắn đã sớm nhìn ra được trên dưới hải quân trên chiến hạm này đều có hơi không phục một vị đô đốc như hắn. Trong đó, vị thượng tá thuyền trưởng này còn hơn thế.
Một khi đã như vậy Trần Nghiệp cũng không để ý cho vị thuyền trưởng thượng tá này chịu khổ một chút!
Ngay khi thượng tá lên nghênh chiến với Burgess, lúc này mới cảm giác được khí thế của đối phương vượt xa hắn ta quá nhiều. Thượng tá lập tức hiểu ra mình không phải đối thủ của Burgess.
“Tekkai!” Thượng tá hô to một tiếng sử dụng kỹ năng Tekkai – một trong lục thức hải quân dự định dùng toàn bộ sức lực lao tới liều mạng với hải tặc.
Thế nhưng ánh mắt của Burgess nhìn về phía hắn ta lại vô cùng khinh thường.
“Đồ sâu nhỏ, cút ra!” Vừa dứt lời, Burgess đã tung một quyền vào thượng tá đang xông tới.
“Bốp!”
Thượng tá lập tức bị hắn ta đánh bay. Tekkai hoàn toàn không thể phòng được đòn tấn công của Burgess.
“Ụa!” Người ở giữa không trung phun máu.
Sau đó, thượng tá ngã xuống boong tàu, cả người bị thương nặng chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Burgess với ánh mắt hung dữ.
Nhưng Burgess hoàn toàn không coi hắn ta ra gì.
Sau khi Burgess cũng đáp xuống boong tàu, ánh mắt lập tức khóa chặt vào Trần Nghiệp.
“Đô đốc hải quân? Ha ha ha ha… xem đại gia ta bóp nát ngươi đây!” Burgess nói xong đã giơ quyền lên đấm về phía Trần Nghiệp.
Ngay khi nắm đấm của hắn ta lại gần Trần Nghiệp đột nhiên lại dừng lại.
Burgess cảm thấy có một nguồn sức mạnh vô hình nào đó đang trói buộc mình, đừng nói là nắm tay của hắn ta không có cách nào tiến thêm mà cho dù là cả người hắn ta cũng không có cách nào nhúc nhích được một chút.
“Đây là năng lực gì?” Burgess vô cùng hoảng hốt.
Đương nhiên đây là niệm lực của Trần Nghiệp rồi.
Trong rất nhiều năng lực của Trần Nghiệp uy năng của niệm lực đã nằm ở vị trí không thể thấp kém hơn, nhưng dùng để khống chế một nhân vật như Burgess thì vẫn được.
Ngay sau đó, một bàn tay với tới trước mặt hắn ta.
“Ngươi muốn làm gì? Ưm ưm ưm…”
Cùng với bàn tay của Trần Nghiệp bắt đầu dùng lực, Burgess cũng không thể nói ra được lời nào nữa mà chỉ có thể phát ra âm thanh đau đớn.
Sau đó, những tiếng cơ bắp bị thắt chặt phát ra từ trên mặt của Burgess, mà hắn ta cũng phát ra tiếng kêu rên thê thảm…
“Phụt!”
Đột nhiên, toàn bộ gương mặt của Burgess giống như quả dưa hấu nát chia năm xẻ bảy, phần đỏ và trắng chảy đầy trên mặt đất.
Hiển nhiên Trần Nghiệp đã trực tiếp bóp nát đầu hắn ta!
Người này nói muốn bóp nát hắn nhưng không ngờ bản thân mình lại bị người ta bóp nát đầu…
Trên chiến hạm và bờ biển đột nhiên yên lặng. Tất cả mọi người đều bị một màn vừa dọa cho hết hồn, quá máu me, quá khủng khiếp!
Đầu người vốn vô cùng rắn chắc lại thêm Burgess còn biết Haki Busoshoku, tuy rằng cảnh giới không cao siêu cho lắm nhưng cũng đủ để khiến đầu của hắn ta trở nên cứng như sắt.
Nhưng cho dù là vậy thì hắn ta vẫn bị người ta dùng một tay bóp nát đầu, chết đến không thể chết hơn. Từ đó có thể nhìn thấy người bóp nát Burgess có sức mạnh đáng sợ thế nào!
“Này, đưa khăn mặt của ngươi qua đây!” Ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn về một thủy thủ.
Hải quân cấp bậc thượng sĩ đó nghe thấy, lập tức đưa khăn mặt của mình qua theo bản năng.
Trần Nghiệp nhận khăn mặt lau vết máu trên lòng bàn tay mình với vẻ hơi chán ghét, sau đó ném khăn mặt xuống sàn.
Đều tại tên Burgess này đi lên nói muốn bóp nát hắn, cho nên hắn mới ăn miếng trả miếng, làm bẩn tay của mình.
Sau đó, ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn về phía một nhóm người Râu Đen bên bờ biển, cao giọng hỏi: “Này! Ta hỏi mấy người các ngươi định ngây ra đó đến bao giờ nữa? Tên tiếp theo chịu chết là ai?”
Thẳng đến lúc này, đám người Râu Đen mới lấy lại bình tĩnh. Ánh mắt của không ít người nhìn về phía Trần Nghiệp trở nên vô cùng sợ hãi, trong số bọn họ Burgess không thể tính là một tên yếu, vậy mà lại bị Trần Nghiệp bóp nát đầu chết tươi như vậy!
Những người này cũng xem như làm nhiều việc ác nhưng cách chết của hắn ta vẫn dọa sợ bọn họ!
“Burgess!” Râu Đen hô tô một tiếng, trong giọng nói tràn đầy vẻ đau buồn.
Sau đó ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp: “Đồ khốn nhà ngươi lại dám giết bạn của ta, ta nhất định không thể bỏ qua cho ngươi!”
“Vậy vừa vặn!”
Trần Nghiệp lộ ra nụ cười nhạt: “Ta cũng cần đầu ngươi đấy, Teach!”
Râu Đen nghe thấy thế nổi giận đùng đùng định ra tay. Nhưng trên thực tế đây chỉ là biểu hiện giả dối mà hắn ta làm ra. Hắn ta hiểu thuyền viên của mình, biết sẽ có người ngăn mình lại.
Lúc này thứ mà Râu Đen thật sự đang nghĩ trong đầu là nên tìm đường lui thế nào.
Quả nhiên…
Shiryu Mưa vội vàng ngăn Râu Đen lại, thấp giọng nói: “Thuyền trưởng, đừng kích động! Năng lực của đô đốc này có hơi kỳ lạ.”
Râu Đen tức giận đáp: “Cho dù hắn có năng lực của Trái Ác Quỷ gì đó nhưng ở trước mặt ta cũng đã trở nên vô hiệu rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận