Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 896. Cha! Vừa rồi ngươi cũng không nói như vậy!
Thời không nghịch chuyển, ngay khi Trần Nghiệp lại khôi phục tầm nhìn hắn đã đứng trong một căn phòng rộng rãi và sang trọng.
Trước mắt có một nam một nữ đang nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên.
Người đàn ông để râu, tuy rằng dáng người không tính là cao nhưng toàn thân đều cơ bắp, thoạt nhìn vẫn rất dọa người.
Cô gái chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi, tóc ngắn, trông có vẻ rất hoạt bát, thuân xuân trẻ đẹp.
Trần Nghiệp nhìn thấy hai người này, vừa liếc mắt đã nhận ra thân phận của đối phương.
Là Satan và con gái của hắn ta Videl!
Trần Nghiệp mang nụ cười trên mặt, chào hỏi hai cha con.
“Ngươi… ngươi chính là… ngài chủ nhóm?” Videl lắp bắp hỏi.
Cô gái này đã bị dọa cho ngu người rồi.
Cô ta hoàn toàn không ngờ cách ra sân của Trần Nghiệp lại kỳ lạ như thế, trực tiếp từ trong một con đường đen sì đột nhiên chui ra…
Điều này đã phá vỡ nhận thức của cô ta.
Ngược lại Satan còn đỡ một chút, sau khi kinh ngạc ban đầu qua đi bây giờ đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh. Đặc biệt là khi Son Goku còn biết dịch chuyển tức thời, cho nên Satan biết trên đời này vẫn tồn tại những kỳ nhân dị sự.
“Không sai, ta chính là chủ nhóm của các ngươi!”
Trần Nghiệp thấy con nhãi cố chấp như Videl này đột nhiên nổi lên suy nghĩ đùa dai, mới vừa cười vừa bảo: “Không phải ngươi luôn muốn gặp ta sao? Bây giờ gặp được ta rồi có gì muốn nói?”
Sau đó hắn lại chuyển tầm mắt nhìn về phía Satan: “Videl, đây chính là cha ngươi? Quán quân võ đấu thế giới? Xem ra cha ngươi cũng không thể dọa ta sợ phát khóc được rồi.”
Videl đã không biết nên nói gì mới phải…
Cô ta không ngờ chỉ anh hùng bàn phím vài câu lại có người thuận theo dây mạng qua đây gây sự.
“Khụ khụ!”
Satan ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Quý ngài đây, Videl còn nhỏ tuổi có hơi không hiểu chuyện, nếu con bé có chỗ nào mạo phạm vẫn mong ngươi bỏ quá cho.”
Người này biết mình có bản lĩnh thế nào. Đừng thấy hắn ta ở trước mặt truyền thông nói đám người Son Goku là gánh xiếc, nhưng trên thực tế hắn ta biết đám người Saiyan như Son Goku mạnh đến mức nào.
Mà người đàn ông thần bí trước mặt này phỏng chừng cũng có lai lịch tương tự với đám người Son Goku, trên cơ bản danh hiệu quán quân thế giới của mình không lọt được vào trong mắt người này.
Nghe được lời của Satan, Videl liếc mắt nhìn cha mình với vẻ ngạc nhiên.
Cha! Vừa rồi ngươi cũng không nói như vậy!
Nhưng bị ngắt lời như vậy, trái tim vốn căng thẳng và sợ hãi của Videl lập tức tốt hơn rất nhiều.
Con nhãi này trời sinh to gan, sau khi luyện qua vài chiêu công phu mèo phào với Satan, ngày nào cũng ra ngoài hành hiệp trượng nghĩa, không giống một cô gái chút nào.
Cô ta nghĩ đến video mà Lý Mộng Điệp tải lên, biểu hiện của ngài chủ nhóm trước mắt trong video giống như thiên thần…
Đôi mắt của Videl lập tức sáng ngời, quan sát Trần Nghiệp với ánh mắt sáng rực như thể đã phát hiện ra một đại lục mới.
Ngay sau đó, cô ta chạy tới tước mặt hắn, hỏi với vẻ mong chờ: “Ngài chủ nhóm, video mà người đó gửi thật sự là ngươi sao? Ngươi có thể giết chết những quái vật mạnh mẽ đó sao?”
Trần Nghiệp gật đầu: “Là ta.”
Lập tức, thái độ của Videl biến thành cực kỳ niềm nở: “Chủ nhóm ca ca, ngươi có thể dạy võ công cho ta được không?”
Hay thật!
Phát triển quan hệ đủ nhanh đó! Thật sự gọi anh trai luôn.
Nhưng cô gái này quả thật rất thích luyện võ.
Trong cót truyện nguyên tác, cô ta quấn lấy Son Gohan đòi học khí công và vũ không thuật với hắn ta.
“Sợ là không được!”
Trần Nghiệp đáp: “Ta không có cách nào dừng lại ở thế giới của ngươi quá lâu.”
Videl chẳng quan tâm đến những thứ này.
Cô ta ôm cánh tay của Trần Nghiệp, làm nũng: “Vậy dạy ta vài thứ đơn giản trước đi! Được không! Chủ nhóm ca ca?”
Lần đầu tiên Trần Nghiệp gặp trường hợp này hắn bắt đầu thấy đau đầu.
Thiếu nữ trước mặt là thành viên nhóm của hắn, hắn cũng không tiện đối xử lạnh nhạt! Huống chi năng lực của hắn hoàn toàn không có cách nào dạy người khác được…
Đột nhiên trong đầu hắn nổi lên suy nghĩ.
“Tuy ta không thể dạy ngươi, nhưng ta có thể tìm một sư phụ thích hợp cho ngươi.”
Videl sững sờ, hỏi theo bản năng: “Là ai? Hắn có thể lợi hại như ngươi không?”
“Chắc cũng tương tự đi!”
Trần Nghiệp cũng chưa từng đánh một trận chân chính với siêu Saiyan, nhưng hắn cảm thấy với thực lực trước mắt của hắn đụng phải siêu Saiyan cấp hai chắc hẳn vẫn có ưu thế.
Tuy rằng lực phá hoại của siêu Saiyan cấp hai mạnh nhưng thủ đoạn tấn công khá đơn nhất, mà Trần Nghiệp lại nhiều năng lực, khó lòng phòng bị được.
Ngoài ra với thể chất hiện tại của hắn, thêm năng lực tự lành và Haki Busoshoku đều khá mạnh, cho dù là bom nguyên tử cũng không thể nổ chết được hắn, nên ngăn đòn tấn công của siêu Saiyan cấp hai chắc hẳn không thành vấn dề.
Sau khi xác định kế hoạch xong, Trần Nghiệp một tay túm Videl trực tiếp bay ra khỏi khu nhà cao cấp, để lại Satan với vẻ mặt ngơ ngác…
Trên trời cao.
“Oa! Đây chính là bay sao? Thật giỏi quá!” Videl lần đầu tiên được trải nghiệm bay kêu lên kinh ngạc không ngừng, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ hưng phấn.
Trần Nghiệp vừa cười vừa hỏi: “Saito có một công ty dược nổi tiếng, ngươi chắc hẳn biết nó ở đâu chứ?”
“Biết, ở ngay bên đó kìa!” Videl chỉ về một hướng.
Trần Nghiệp dẫn cô ta bay về phía Saito.
Hắn cố tình khống chế tốc độ tránh cho bay quá nhanh dẫn đến việc cơ thể của cô gái này không có cách nào chấp nhận được. Nhưng cho dù là như thế, Trần Nghiệp cũng chỉ dùng chưa đến nửa tiếng đã tìm được nhà Bulma, chủ yếu là vì thành Satan cách Saito cũng khá gần.
Ngay khi hắn dẫn Videl tới bầu trời nhà Bulma, cô ta đang đuổi theo một đứa trẻ nghịch ngợm trên bãi cỏ.
“Trunks, đừng chạy lung tung! Mau về ngay…” Bulma vừa đuổi vừa kêu to.
Lúc này Trunks chỉ lớn khoảng bốn năm tuổi đang là lúc nghịch nhất, nghe thấy tiếng hô hào của mẹ, hắn ta không chỉ không dừng ngược lại còn chạy nhanh hơn. Bởi vì là người Saiyan, nên dù tuổi nhỏ Trunks đã thể hiện ra tố chất cơ thể của người Saiyan.
Bulma hoàn toàn không thể đuổi kịp.
Ngoài ra, khả năng cảm nhận của Trunks cũng rất mạnh. Trần Nghiệp đến chưa bao lâu mà Trunks đã phát hiện ra hắn, dừng lại khỏi cuộc rượt đuổi, chỉ vào không trung nói với Bulma: “Mẹ ơi, trên trời có hai người biết bay kìa!”
Bulma lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Trần Nghiệp ôm Videl trong lòng lập tức kinh hãi. Cô ta đã thành phụ nữ sớm không còn là đại tiểu thư vô tri bạo dạn đó nữa. Theo quan điểm của cô ta người có thể bay đều là nhân vật nguy hiểm.
“Các ngươi là ai, tới đây làm gì?” Bulma vừa nói vừa ôm Trunks vào trong lòng, nhìn Trần Nghiệp trên trời với vẻ cảnh giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận