Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 1013. Tranh giành Ngũ Linh Châu
Ngày hôm sau, mọi người tiếp tục lên đường.
Lần này sắc mặt của mọi người đã nghêm túc hơn một chút, hiển nhiên cũng thiếu mất chút không khí hoạt bát, ngay cả Lâm Nguyệt Như và Lý Tiêu Dao cũng không đấu võ mồm nữa.
“Đại ca, tiếp theo chúng ta đi đâu đây?” Lý Tiêu Dao mở miệng hỏi.
“Đi tìm Ngũ Linh Châu!”
“Ngũ Linh Châu?”
Cái tên này thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Bọn họ đều nhìn hắn chằm chằm, đợi lời giải thích của hắn.
Trần Nghiệp nghĩ một chút rồi đáp: “Tương truyền ở thời thượng cổ, Nữ Oa nương nương vì trấn áp chúng ma đã tập trung linh khí của phong, lôi, thủy, hỏa, thổ trong thiên địa luyện thành năm viên Linh Châu, một khi Ngũ Linh Châu tập hợp, sức mạnh mà nó sinh ra đủ để chấn động tam giới.”
“Ta nghi ngờ tiếp theo đây Bái Nguyệt vì dã tâm của bản thân chắc chắn sẽ đi tìm và thu thập Ngũ Linh Châu, cho nên chúng ta phải chặn đường hắn ta, tìm được Ngũ Linh Châu trước.”
Mọi người nghe thế đều gật đầu.
“Không ngờ thế gian cũng có thứ như Ngũ Linh Châu này?” Lý Tiêu dao cảm thán bảo.
“Nếu thật sự là như vậy, tuyệt đối không thể để tên Bái Nguyệt đó có được Ngũ Linh Châu!” Lâm Nguyệt Như nói.
Triệu Linh Nhi nghĩ ngợi rồi mở miệng hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi có biết Ngũ Linh Châu ở đâu không?”
Trần Nghiệp gật đầu: “Có phương hướng đại khái rồi.”
“Vậy tốt quá rồi.” Lý Tiêu Dao vội vội vàng vàng bảo: “Sự việc không thể chậm trễ, chúng ta mau đi tìm thôi!”
Trần Nghiệp bắt đầu nhớ lại tình tiết cốt truyện.
Hắn vẫn còn nhớ quá trình Lý Tiêu Dao có được năm viên Linh Châu trong cốt truyện nguyên tác.
Đánh chết Xích Quỷ Vương có thể lấy được Thổ Linh Châu.
Lôi Linh Châu là giết chết nhện tinh nổ ra.
Phong Linh Châu thì lại có được ở chỗ phượng hoàng, cũng coi là Nữ Oa nương nương tặng cho Lý Tiêu Dao.
Hỏa Linh Châu thì đang ở chỗ kỳ lân.
Năm viên Linh Châu có Thổ Linh Châu, Lôi Linh Châu và Hỏa Linh Châu đều rất dễ lấy. Phong Linh Châu và Thủy Linh Châu thì lại hơi phiền phức vì hai viên Linh Châu này đều cần Nữ Oa nương nương hỗ trợ mới có thể lấy được.
Trong cốt truyện nguyên tác, Lý Tiêu Dao là đứa con của thiên mệnh nên Nữ Oa nương nương mới giúp hắn ta. Bây giờ đến lượt Trần Nghiệp đi tìm, chưa chắc thái độ của Nữ Oa nương nương đã khách sáo đối với một người phá hỏng vận mệnh này như hắn…
Nhưng, Trần Nghiệp cũng không nhất thiết cứ phải gom đủ năm viên Linh Châu, có thể có được ba viên đã đủ để hắn đứng ở thế bất bại rồi.
Nghĩ đến đây, Trần Nghiệp mở miệng hỏi: “Trong các ngươi có ai biết Ngọc Phật tự ở đâu không?”
Trong Ngọc Phật tự có một viên Phật châu tu luyện thành tinh, hắn biết Xích Quỷ Vương đang trốn ở đó.
Nghe được lời này, đám ngươi đều im lặng không nói gì cả. Rõ ràng bọn họ đều chưa từng nghe nói tới Ngọc Phật tự.
Trần Nghiệp nhíu mày, lại hỏi: “Hoặc là các ngươi có ai biết thôn Bạch Hà không?”
Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đưa mắt nhìn nhau, vẫn không biết.
Triệu Linh Nhi lại càng không cần nói, một cô gái quanh năm ở nhà.
Cuối cùng, vẫn là Lưu Tấn Nguyên nhíu mày bảo: “Ngược lại ta biết có một thôn Bạch Hà cách nơi này cũng không xa cho lắm…”
Thân là trạng nguyên lang, Lưu Tấn Nguyên đúng là thấy nhiều hiểu rộng, biết thế giới bên ngoài hơn đám người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như nhiều.
“Ồ?” Trần Nghiệp lập tức nói: “Tấn Nguyên, vậy ngươi chỉ đường đi.”
Vừa dứt lời, Trần Nghiệp đã vung tay lên, niệm lực khởi động nâng tất cả mọi người bay lên.
“Oa!” Lý Tiêu Dao hô to gọi nhỏ: “Ta biết bay này!”
Lâm Nguyệt Như cũng rất hào hứng, lộ ra vẻ mặt khẩn trương và kích động, nhưng cô ta vẫn chướng mắt bộ dáng đắc ý của Lý Tiêu Dao mới mở miệng đả kích: “Đây rõ ràng là pháp lực của Tiểu Bạch ca nhé, chỉ dựa vào ngươi cũng chỉ xứng bò trên đất thôi!”
Lý Tiêu Dao tức giận: “Ê khoai lang lùn, bớt coi thường người khác đi, đại ca ta cũng nói ta là thiên tài, sớm muộn gì cũng có một ngày ta cũng có thể giống như đại ca ta, dựa vào bản lĩnh của ta bay lên chín tầng mây nhé.”
Lâm Nguyệt Như có hơi nghẹn họng, vì cô ta cũng không thể không thừa nhận thiên phú của Lý Tiêu Dao quả thật vô cùng khác thường.
Nhưng cô ta cũng không dễ dàng nhận thua như vậy.
“Hừ! Nói khoác thì ai chẳng biết? Đợi ngươi làm được thật đi đã rồi hãy nói!”
Lý Tiêu Dao tức giận hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Lâm Nguyệt Như nữa.
Trần Nghiệp chẳng muốn để tâm đến đôi hoan hỉ oan gia này đấu võ mồm mà hỏi Lưu Tấn Nguyên: “Tấn Nguyên, ở đâu?”
Lưu Tấn Nguyên nghĩ ngợi một chút rồi chỉ vào phía tây, bảo: “Chắc là bên đó.”
Tần Nghiệp ôm Triệu Linh Nhi, dùng niệm lực dẫn ba người còn lại nhanh chóng bay về phái tây.
Sau một lúc, mọi người đã nhìn thấy phía xa xuất hiện một thôn xóm.
“Đó chắc hẳn là thôn Bạch Hà.” Lưu Tấn Nguyên nói.
Trần Nghiệp gật đầu, không nói hai lời dẫn mọi người trực tiếp đáp xuống thôn.
“Cảm giác bay thật tốt quá!” Lý Tiêu Dao đáp xuống cuối cùng rõ ràng vẫn chưa được thỏa mãn cho lắm.
Lâm Nguyệt Như cũng như vậy: “Thoải mái hơn đi đường nhiều.”
Lúc này, có rất nhiều thôn dân từ xa vây tới nhưng không dám lại gần mọi người, ánh mắt nhìn về phía bọn họ cũng mang theo vẻ kính sợ. Vừa rồi cũng có không ít người đã nhìn thấy mấy người này bay tới đây.
Ở trong mắt những thôn dân này người có thể bay tới không phải tiên nhân thì chính là yêu quái.
Trần Nghiệp không có hứng thú nói chuyện với mấy thôn dân này, biết được Adam ở bên cạnh Bái Nguyệt, hắn cũng có hơi gấp gáp.
Trông thấy thôn dân trốn ở phía xa quan sát, Trần Nghiệp trực tiếp mở miệng cao giọng hỏi: “Xin hỏi ai là Hàn Y Tiên?”
Các thôn dân đều sững sờ, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía một lão già.
Trần Nghiệp lập tức khóa chặt mục tiêu, đi về phía Hàn Y Tiên: “Ngươi là Hàn Y Tiên?”
Lão già nghe thế, chắp tay đáp với vẻ mặt khổ sở: “Tại hạ đúng là họ Hàn, lại thêm là thôn trưởng của thôn Bạch Hà hiểu biết chút y thuật mà thôi, cái tên Y Tiên này hoàn toàn không dám nhận.”
“Không biết mấy vị cao nhân tới thôn Bạch Hà tìm Hàn mỗ nhân có chuyện gì sao?”
Trần Nghiệp thản nhiên đáp: “Ta nghe nói trong thôn các ngươi có cương thi nên đặc biệt tới đây hàng yêu trừ ma.”
Nghe được lời này, đôi mắt của Hàn Y Tiên lập tức sáng ngời.
“Hóa ra máy vị đều là hiệp sĩ, vậy thật sự tốt quá rồi!”
Thái độ của Hàn Y Tiên lập tức trở nên nhiệt tình hơn hẳn, mời bọn họ: “Vậy vị hiệp sĩ từ xa tới đây chắc chắn đã mệt rồi, không bằng tới tệ xá nghỉ chân trước đã?”
Trần Nghiệp phất tay, đáp: “Không cần đâu, ngươi có biết Ngọc Phật tự ở đâu không?”
“Ngọc Phật tự?” Hàn Y Tiên gật đầu: “Biết, ở trên ngọn núi bên đó.”
“Được, dẫn chúng ta đi!”
Trong cốt truyện nguyên tác, Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như tới thôn Bạch Hà nghe nói ở đây có cương thi làm loạn nên giúp Hàn Y Tiên giải quyết tai họa cương thi, nhưng hiệu quả không lớn. Sau đó nghe Hàn Y Tiên nói trụ trì trong Ngọc Phật tự có thể giải độc cương thi mới quyết định tới Ngọc Phật tự.
Ở Ngọc Phật tự, mọi người phát hiện ra vị trụ trì này là do linh khí từ Phật châu biến hóa mà thành, Triệu Linh Nhi ép nó lộ chân thân, Phật châu này cam lòng nhận cô ta làm chủ nhân, cũng dẫn mọi người tìm nguồn gốc của cương thi là Xích Quỷ Vương, cuối cùng đánh chết Xích Quỷ Vương có được Thổ Linh Châu.
Trần Nghiệp nói mình tới giúp diệt trừ cương thi cũng không hẳn là sai…
Bạn cần đăng nhập để bình luận