Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 902. Kẻ địch tới cửa, mời Trần Nghiệp!

Chương 902. Kẻ địch tới cửa, mời Trần Nghiệp!
Vài ngày sau, thế giới võ đạo, phái Hoa Sơn.
Sáng sớm, sau khi thiếu chưởng môn đó rời giường, vẫn giống như ngày trước, đầu tiên tới đài luyện công bắt đầu bài học buổi sáng của mình.
Sau một tiếng đồng hồ, Thẩm Linh Vận mới kết thúc bài học sáng của mình, tới đại điện chưởng môn trước bắt đầu xử lý sự vụ trong môn phái.
Thật ra cũng không có chuyện gì cả.
Trong khoảng thời gian này, người trong môn phái gần như đã đi hết tám phần.
Bây giờ trên dưới môn phái tổng cộng chỉ còn chưa đến một trăm người. Tuy rằng ít đi một chút nhưng người có thể ở lại đều là người trung thành tận tâm với môn phái.
Thẩm Linh Vận tin rằng chỉ cần vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt, với thiên phú của sư tỷ Lục Tuyết Hiện của cô ta, đợi Lục Tuyết Hiện trưởng thành phái Hoa Sơn chắc chắn sẽ có một ngày khôi phục lại đỉnh cao.
Về phần tại sao Thẩm Linh Vận là chưởng môn mà không phải sư tỷ của cô ta?
Đương nhiên là vì sự khiêm nhường của sư tỷ.
Mà Thẩm Linh Vận vừa vặn cũng là con gái ruột của chưởng môn đời trước.
Ngay khi Thẩm Linh Vận đang đối chiếu chi tiêu mỗi ngày của môn phái, đột nhiên một nữ đệ tử vội vàng lao vào trong.
“Chưởng môn, không ổn rồi, người của phái Hắc Y đánh tới cửa rồi.”
Nghe được lời này, gương mặt xinh đẹp của Thẩm Linh Vận thay đổi.
Phái Hắc Y chính là kẻ thù lớn nhất của bọn họ, mẹ ruột mình cũng chết trong tay chưởng môn phái Hắc Y.
Thẩm Linh Vận biết cửa ải khó khăn nhất của môn phái đã tới rồi…
Cô ta lập tức nói: “Ngươi đi thông báo cho sư tỷ đi.”
Ném lại một câu này, Thẩm Linh Vận cầm kiếm lên đi ra khỏi đại điện.
Cô ta cũng không đi xuống núi mà tới một nơi bí mật, vừa đi cô ta vừa lén mở nhóm trò chuyện ra.
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Ngài nhóm chủ có ở đây không? @Đô đốc hải quân!”
Thế giới One Piece.
Trần Nghiệp vừa mới quẹt thẻ đi làm, đang nằm trong văn phòng của mình chuẩn bị ngủ bù.
Đột nhiên hắn nghe thấy trong nhóm trò chuyện có người nhắc tới mình mới mở ra xem, phát hiện là vị Thiếu chưởng môn Hoa Sơn đó, hắn định hỏi lại.
Đô đốc hải quân: “Có chuyện gì sao?”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Có ác đồ tới cửa khiêu chiến, không biết ngài chủ nhóm có rảnh không, có thể giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn này?”
Đô đốc hải quan: “Ồ? Được, ngươi mở không gian triệu hồi đi!”
Sau khi gửi xong tin nhắn này, Trần Nghiệp ở trong văn phòng ngồi trên ghế duỗi thắt lưng một cái.
Sau đó, hắn nhận được lời mời triệu hồi tới từ Thiếu chưởng môn Hoa Sơn.
Hiển nhiên Trần Nghiệp chọn đồng ý.
Ngay sau đó, con đường không gian xuất hiện truyền tống hắn rời đi.
Thế giới võ đạo.
Trần Nghiệp khôi phục tầm nhìn đã trông thấy một loli cổ trang khoảng mười bốn mười lăm tuổi đang nhìn hắn với vẻ mặt tò mò.
“Ờm… ngươi chính là Thiếu chưởng môn Hoa Sơn?”
“Chính là tại hạ!”
Loli ôm quyền hành lễ với Trần Nghiệp một cách nghiêm túc: “Ngài chủ nhóm vạn an, ơn trợ giúp này tại hạ vô cùng biết ơn!”
Cổ trang trên người cô ta là loại phục sức bó sát người, ngược lại cũng lộ ra dáng người yêu kiều duyên dáng.
Nhưng ở trong mắt Trần Nghiệp, trên gương mặt của loli trước mắt lại có vẻ ưu sầu không hợp với tuổi tác, có thêm vài phần già dặn, thiếu đi vài phần phấn chấn.
Videl ở thế giới Dragon Ball và thiếu chưởng môn này tuổi cũng ngang nhau, nhưng khí chất và trạng thái của hai người lại hoàn toàn khác nhau.
“Đều là người cùng một nhóm, không cần khách sáo như vậy.”
Trần Nghiệp vừa cười vừa đáp một câu, sau đó hỏi: “Kẻ địch đang ở đâu?”
“Phỏng chừng đã đến sơn môn rồi.” Nhắc đến kẻ địch, trên gương mặt nhỏ của Thẩm Linh Vận lộ ra vẻ thù hận.
Thù giết mẹ, không đội trời chung!
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn cô gái trẻ, trong lòng đã có tính toán, nói: “Vậy chúng ta đi! Ngươi đi trước dẫn đường đi.”
“Được!”
Khi hai người tới sơn môn đã nhìn thấy có hai đám người đang giằng co.
Một bên là các ông chú trung niên hung thần ác sát, bọn họ đều mặc đồ đen, khí thế hùng hổ. Một bên còn lại thì toàn là các cô gái trẻ yểu điệu, nhìn quần áo trên người cũng hơi tương tự với Thẩm Linh Vận.
Rất dễ nhận thấy, mấy cô gái này đều là sư tỷ muội đồng môn với cô ta.
Phái Hoa Sơn này cực có khả năng là một môn phái chỉ thu nhận nữ giới.
Từ xa, Trần Nghiệp đã nghe thấy tiếng tranh luận của hai nhóm người: “… Khu vực Hoa Sơn này đã bị chưởng môn nhà ta nhìn trúng, sớm đã thông báo cho mấy đứa con gái các ngươi chuyển đi rồi, vậy mà lại kéo dài đến tận bây giờ còn không chịu rời đi, hừ! Lá gan của các ngươi cũng không nhỏ nhỉ.”
“Sư huynh! Lẽ nào mấy cô gái này đang đợi phái Hắc Y chúng ta, muốn chúng ta thu nhận bọn họ?”
“Ồ? Hóa ra là thế! Nhưng mấy cô gái yếu đuối như bọn họ, phái Hắc Y chúng ta cũng không nhìn trúng.”
“Sư huynh, thật ra bọn họ vẫn có tác dụng, vừa vặn trong môn có không ít huynh đệ vẫn chưa từng nếm thử mùi vị của nữ nhân, để mấy cô gái trẻ này qua đó, bình thường bưng trò rót nước cho các huynh đệ, buổi tối lại làm ấm chăn, cũng rất tốt đấy chứ.”
“Ha ha ha, tam sư huynh nói có lý!”
“Khinh người quá đáng… phái Hoa Sơn nghe lệnh, liều mạng với mấy tên súc sinh này!”
Mắt thấy hai bên sắp đại chiến hết sức căng thẳng, cuối cùng Thẩm Linh Vận cũng chạy tới, cô ta vội vàng hô một câu: “Sư tỷ! Chậm đã!”
Một cô gái trẻ tuổi quay đầu nhìn thấy Thẩm Linh Vận, đôi mày thanh tú của Lục Tuyết Hiện nhíu chặt, nói lời xin lỗi: “Chưởng môn…”
Sau đó, cô ta bước nhanh tới bên cạnh Thẩm Linh Vận, thấp giọng bảo: “Không phải ta đã cho người truyền tin cho ngươi, kêu ngươi rời khỏi nơi này rồi sao? Sao còn về đây?”
Thẩm Linh Vận cũng không gặp được người truyền tin nào cả, nghe vậy gương mặt nhỏ căng lên: “Sư tỷ, Hoa Sơn gặp nạn, thân là chưởng môn sao ta có thể rời đi được?”
Lục Tuyết Hiện nhíu đôi mày thanh tú, không nhịn được mà nói: “Sư muội, ngươi hồ đồ quá! Còn ở núi xanh không sợ không có củi đốt, ngươi mang võ công chính tông của Hoa Sơn trong người, là ngòi lửa của phái Hoa Sơn chúng ta, chỉ cần ngươi có thể thoát khỏi, phái Hoa Sơn vẫn còn hy vọng…”
Nói đến đây, Lục Tuyết Hiện đã ý thức được bây giờ có nói thêm mấy lời này cũng hơi muộn rồi, chỉ đành thở dài một tiếng.
Sau đó, cô ta mới để ý thấy Trần Nghiệp ở phía sau Thẩm Linh Vận, cũng hơi sững sờ, mở miệng hỏi: “Chưởng môn sư muội, người này là ai?”
Thẩm Linh Vận vốn định phản bác lại sư tỷ mình, nghe được câu hỏi này lập tức niềm nở giới thiệu: “Sư tỷ, vị này là ngài chủ nhóm, hắn chính là cao nhân mà ta đã nói!”
“Ngài chủ nhóm?” Lục Tuyết Hiện hơi sững sờ.
Cô ta cảm thấy cái tên này khá kỳ cục!
Ngoài ra, cô ta quan sát Trần Nghiệp lại phát hiện ra quần áo mặc trên người hắn hoàn toàn khác với của bọn họ.
Nhưng Lục Tuyết Hiện vẫn còn lễ nghi, vội vàng ôm quyền hành lễ với Trần Nghiệp: “Tại hạ là Lục Tuyết hiện, xin chào tiên sinh.”
Cô ta là người tập võ, hơn nữa còn là nữ hiệp có danh tiếng nhỏ trên giang hồ, hiển nhiên không có khả năng hành lễ giống như khuê nữ người ta.
Trần Nghiệp sớm đã phát hiện ra vị Lục Tuyết hiện này là một người đẹp hiếm có.
Nhưng hắn đã thấy nhiều người đẹp rồi nên không chút động lòng.
Nhìn thấy Lục Tuyết Hiện hành lễ với mình, hắn nở nụ cười: “Chào ngươi!”
Sắc mặt của Lục Tuyết Hiện càng thêm khó hiểu.
Cách chào hỏi này… thật mới mẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận