Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1110. Đường Ngọc Đình cảm thấy nguy hiểm

Chương 1110. Đường Ngọc Đình cảm thấy nguy hiểm
Mà thiếu nữ nào lại không có giấc mộng xuân của riêng mình cơ chứ?
“Ngọc Đình, ta đi kiểm tra phần thưởng phó bản trước đã, để lát nữa chúng ta về nhà rồi nói chuyện sau nhé.” Tống Lăng Dung muốn kết thúc cuộc nói chuyện nên cố ý làm như mình đang bận.
Giờ Đường Ngọc Đình vẫn đang ở nhà họ Tống.
Đường Ngọc Đình nghe thế thì gật đầu đáp: “Được, tỷ, đây là chuyện vui, ta sẽ về báo trước với ông ngoại, chúng ta ở nhà chờ ngươi đấy!”
Nói xong hai người kết thúc cuộc gọi video.
Tống Lăng Dung giờ mới thở phào một hơi.
Lỡ ngủ với nam nhân của em họ khiến lúc nàng nói chuyện với Đường Ngọc Đình luôn có cảm giác chột dạ...
Sau này phải đối diện với em họ thế nào đây?
Tống Lăng Dung có chút đau đầu.
Nàng không nghĩ về chuyện này nữa mà đi vào kho hàng cá nhân, kiểm tra phần thưởng cùng rương vàng đang để một bên kia.
Sau khi Đường Ngọc Đình kết thúc cuộc gọi với chị họ cũng không offline về nhà luôn.
Nàng mở danh sách liên hệ ra, thấy Trần Nghiệp cũng đang online, nghĩ một lát rồi gọi video qua cho hắn.
Trần Nghiệp kết nối rất nhanh.
Sau đó hai người chuyện trò mấy câu bình thường.
Đường Ngọc Đình rất thông minh, dù có ghen nhưng cũng sẽ không nói thẳng ra mặt.
Dù sao thì Trần Nghiệp không phải một nam nhân tầm thường, nàng cũng không thể dùng thái độ đối đãi với một nam nhân tầm thường để áp dụng với hắn được.
Từ đầu tới cuối Đường Ngọc Đình đều không nhắc tới chuyện đêm nay Trần Nghiệp giúp Tống Lăng Dung cày phó bản.
Nàng chỉ dặn Trần Nghiệp vài câu, phải chú ý an toàn, chú ý thân thể xong liền kết thúc cuộc gọi.
Lúc gọi cho Trần Nghiệp nàng cũng không định tra hỏi gì hắn, mục đích chính của Đường Ngọc Đình chỉ là tạo cảm giác tồn tại mà thôi.
Nhắc nhở Trần Nghiệp đừng quên hắn có bạn gái đàng hoàng rồi đấy.
Sau khi nói chuyện với Đường Ngọc Đình xong Trần Nghiệp lấy tấm thẻ chỉ định phó bản ra, chuẩn bị sử dụng nốt tấm thẻ trong đêm nay luôn.
Mấy tấm ảnh chụp trên núi Wundagore đều bị hắn cầm về không gian luân hồi với danh nghĩa vật phẩm đặc biệt.
Chẳng qua là hiện giờ Trần Nghiệp không hiểu gì về ma pháp cả, thế nên tạm thời hắn cũng không có cách nào nghiên cứu cuốn sách bóng tối Darkhold này, chỉ đành để nguyên đó, đợi khi nào học được ma pháp rồi lại nghiên cứu sau.
Còn việc nghiên cứu cuốn sách bóng tối Darkhold sẽ dẫn tới chuyện bị ăn mòn thần trí Trần Nghiệp lại cảm thấy không đáng ngại.
Tinh thần lực của hắn rất mạnh, ý chí cũng rất kiên định, một khi phát hiện có điều bất thường chắc chắn sẽ tỉnh lại nhanh thôi.
Trước khi sử dụng thẻ phó bản Trần Nghiệp mở bảng thuộc tính cá nhân của mình ra xem xét điểm tích lũy.
ID: Tu La
Số hiệu Luân Hồi: (Khu C) 90086
Sức mạnh pháp tắc: Tầng thứ nhất (Có thể nâng cao)
Thuộc tính cơ bản: Max
Kỹ năng: Tiếng Anh (thuần thục), Điều khiển (nhập môn), Xạ kích (tinh thông), Ngụy trang (tinh thông), Đao pháp cơ bản (tinh thông)
Kỹ năng đặc biệt: Thần uy, Khí phách vũ trang (xuất thần nhập hóa)
Kỹ năng chiến đấu: Bạo ngược va chạm, Như Lai thần chưởng
Dị năng: Niệm lực, Liệt diễm, Bách độc bất xâm (bị động), Tử thần cảm ứng (bị động), Bất diệt ma khu, Tự lành (bị động), Phi hành phản trọng lực
Trái Ác Quỷ: Hệ Paramecia • trái Gura Gura no Mi. Hệ Paramecia • trái Soru Soru no Mi
Hóa thân thứ hai: Đạo đức kim luân
Điểm Luân Hồi: 863.128
Đánh giá tổng hợp: SS
Đây là thuộc tính hiện tại của Trần Nghiệp.
Những thông tin khác không có nhiều thay đổi, chỉ riêng điểm Luân Hồi hiện đã lên tới hơn tám mươi sáu vạn.
Trần Nghiệp không có ý định sử dụng số điểm Luân Hồi này ngay.
Bởi hắn định giữ lại để về sau thăng cấp sức mạnh pháp tắc.
Giờ sức mạnh pháp tắc mới là thứ quan trọng nhất với hắn, hắn rất mong chờ xem sức mạnh này có thể thăng cấp tới mức nào, không biết khi sức mạnh pháp tắc lên tới tầng thứ hai sẽ có thay đổi thế nào đây?
Sau đó Trần Nghiệp gọi tiểu tinh linh ra, sử dụng thẻ chỉ định phó bản.
“Ngài đã sử dụng thẻ chỉ định phó bản, xin vui lòng chọn loại phó bản ngài muốn tới trong các loại sau: Tinh tế, Ma huyễn, Tiên hiệp!”
Trần Nghiệp chọn “Tiên hiệp”.
“Ngài đã chọn phó bản thế giới tiên hiệp, xin hỏi có xác nhận hay không?”
“Xác nhận!”
Ngay sau đó.
Thân ảnh Trần Nghiệp biến mất...
Trong lãnh thổ Đại Lương.
Núi Tử Vân.
“Nghiệp Nhi, tài nguyên của Trần gia có hạn nên không thể cùng lúc bồi dưỡng quá nhiều người được, tư chất của ngươi không tốt nên vi phụ chỉ có thể sắp xếp cho ngươi như thế, hy vọng ngươi có thể gặp được cơ duyên của mình ở núi Tử Vân này, haizz...”
“Các ngươi đều là phó dịch đệ tử, nếu muốn thay đổi vận mệnh thì phải tận lực khai thác mỏ, mỗi ngày khai thác được mười cân linh thạch xong là có thể tự do tu luyện. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày sẽ không có cơm ăn, thậm chí còn bị phạt! Đã nghe rõ chưa.”
“Lão ca ta tới đây sắp mười năm rồi, haizz! Muốn xoay chuyển tình thế, trở thành đệ tử ngoại môn của Hóa Vũ Môn gần như là điều không tưởng, tiểu tử à, nghe ta khuyên đi, nếu có cách gì thì mau lấy ra dùng! Dù có làm phú ông ở phàm thế cũng còn hơn ở đây sống không bằng chết...”
Trong đầu truyền tới rất nhiều ký ức xa lạ.
Làm Trần Nghiệp đang ngủ cũng phải giật mình tỉnh dậy.
Chưa kịp quan sát xung quanh trong đầu hắn đã xuất hiện tiếng nhắc nhở của hệ thống: “Xin hãy chú ý, ngài đã tiến vào loại phó bản cá nhân của thế giới tiên hiệp, trong thế giới phó bản này, để tránh bị ý chí của Thiên Đạo giám sát nên một số năng lực của ngài sẽ bị hạn chế và không thể sử dụng được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận