Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 966. Hắn là thần!
“Bịch!” Homelander ngã xuống đất.
Hắn ta nhìn cái thứ màu cam trói buộc người mình với vẻ mặt kinh hoàng, nhưng vẫn cứng miệng kêu to: “Ngươi cho rằng thứ quỷ quái này có thể trói được ta sao? Cút ra cho ta!”
Vừa dứt lời, Homelander quát to một tiếng, dùng hết toàn bộ sức mình giãy dụa, muốn phá vỡ sự trói buộc của Đạo Đức Kim Luân.
Nhưng nỗ lực vùng vẫy của hắn ta chẳng qua chỉ tốn công vô tích mà thôi.
Đạo Đức Kim Luân kế thừa sức mạnh của Manji Buu, một chiêu này ngay cả siêu Saiyan cấp hai còn không giãy thoát được huống chi là Homelander. Hơn nữa, Đạo Đức Kim Luân thấy Homelander phản kháng lập tức càng co chặt lại, đồng thời còn phóng cả điện ra.
Homelander lập tức rên rỉ một tiếng, bị điện giật tóc dựng hết lên…
Nhưng người này đúng thật là một cường giả, dòng điện mạnh như vậy đổi lại là đám người Maggie đã sớm không chống đỡ được mà hôn mê rồi. Nhưng Homelander ngoại trừ mới đầu rên rỉ vài tiếng ra, rất nhanh đã thích ứng được, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp.
“Đồ khốn! Có bản lĩnh thì thả ta ra, đường đường chính chính đánh với ta một trận đi!”
Trần Nghiệp vẫy tay, Đạo Đức Kim Luân và hắn tâm ý tương thông, lập tức kéo Homelander tới trước mặt hắn.
Trước mắt Đạo Đức Kim Luân chỉ có thể trói Homelander, còn muốn đả thương hắn ta thì lại chưa có cách nào cả.
Dù sao siêu phòng thủ của Homelander cũng không phải trò đùa.
“Đường đường chính chính đánh một trận à?”
Trần Nghiệp chợt bật cười: “Được chứ, nhưng ta tuyệt đối sẽ không ra tay nương tình đâu, ta sẽ không do dự gì mà giết chết ngươi… Bây giờ, ngươi còn kiên trì với quyết định vừa rồi không?”
Nghe được lời này, Homelander lập tức sững sờ, vừa rồi hắn ta chỉ mạnh miệng vì lâm vào thế bí mà thôi, chứ hắn ta cũng không muốn chết.
Bây giờ hắn ta hoàn toàn không cho rằng thực lực của mình có thể sánh ngang được với Trần Nghiệp.
Người đàn ông trước mắt này quả thật sâu không lường được.
Không! Nói một cách chính xác thì người đàn ông trước mắt rất có khả năng chính là thần trong truyền thuyết.
Cho nên Homelander không dám nói.
Thấy hắn ta nhận thua, Trần Nghiệp cười nhạt: “Sự lựa chọn thông minh đấy, ngươi yên tâm, ta quả thật không có ý định giết chết ngươi, nhưng vì ngươi đã khiêu khích ta nên ngươi phải chấp nhận trừng phạt!”
Vừa dứt lời Trần Nghiệp giơ một ngón tay lên, trên ngón tay hắn nhanh chóng ngưng tụ một màng khí màu trắng to cỡ một quả táo.
Đó chính là năng lực của trái Gura Gura!
Sau đó hắn nhấn ngón tay lên cánh tay của Homelander.
“Rắc!”
Toàn bộ tòa nhà đột nhiên chấn động.
“Á!”
Homelander chợt phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt. nhìn cánh tay của mình đã mềm oặt rũ xuống.
Đây chính là lần đầu tiên Homelander bị thương từ lúc còn nhỏ cho đến giờ, cũng là lần đầu tiên cảm thấy đau như thế.
Cơn đau dữ dội khiến hắn ta không ngừng kêu rên…
Nhưng so với cơn đau nhức trên cánh tay thì lúc này nội tâm của hắn ta còn sợ hãi hơn thế.
Hắn ta không ngờ siêu phòng thủ mà mình vẫn luôn tự hào lại yếu đến mức không chịu nổi một đòn trước mặt người đàn ông này. Đối phương chỉ dùng một ngón tay nhấn một cái lên cánh tay hắn ta lại có thể khiến xương cánh tay của hắn ta vỡ nát vụn!
Thương thế như vậy cho dù là với thể chất mạnh mẽ của Homelander chỉ sợ cũng phải rất lâu mới có thể hồi phục được.
Nói cách khác, tiếp theo đây Homelander có khả năng cần bó thạch cao cánh tay và quấn băng đeo…
Sau đó, Trần Nghiệp nổi lên suy nghĩ, Đạo Đức Kim Luân thả Homelander ra, trở về sau đầu hắn và biến mất không còn thấy nữa, thần uy đáng sợ trên người hắn cũng theo đó mà biến mất.
Lúc này hắn thoạt nhìn giống như một người bình thường không có gì khác lạ.
Thế nhưng, ánh mắt của ba người trong phòng họp nhìn về phía hắn lại tràn đầy sự sợ hãi!
Trần Nghiệp lại từ trên cao nhìn xuống, nhìn Homelander ngồi bệt trên đất, lạnh lùng nói: “Sau ba tháng ta sẽ rời đi, nhớ kỹ, trong ba tháng này đừng tới quấy rầy ta, bằng không lần sau ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu!”
Vất lại câu này, Trần Nghiệp rời khỏi phòng họp.
Ba người còn lại vô cùng lúng túng…
…
Rất lâu sau, Maggie về được phòng trọ của mình lập tức nói lại cho Madelyn biết một màn vừa xảy ra trong phòng họp.
“What? Homelander còn không đánh trả nổi một đòn á? Maggie, ngươi đang đùa sao?”
“Ta rất nghiêm túc đấy, phó chủ tịch Madelyn.”
Maggie nghiêm túc bảo: “Ta nghi ngờ Ronan có khả năng chính là một vị thần, một vị thiên thần chân chính ấy! Người có cùng suy nghĩ với ta còn có những thành viên The Seven khác nữa… Madelyn… ngươi không có cách nào tưởng tượng ra được sự đáng sợ của Ronan đâu!”
“Thần?”
Madelyn ở đầu bên kia điện thoại nghe được lời này lại rơi vào trầm tư rất lâu.
…
Chuyện xảy ra hôm nay rất nhanh đã lan truyền khắp nội bộ công ty Vought.
Đến ngày hôm sau gần như toàn bộ quản lý cấp cao đều biết hết.
Homelander muốn giấu cũng không giấu được… vì cánh tay của hắn ta còn đang bị nẹp cố định đây!
Bác sĩ nói thương thế như vậy với người bình thường nửa năm chưa chắc đã có thể khỏi. Thể chất của Homelander mạnh, có khả năng sẽ nhanh hơn một chút, nhưng ít nhất cũng phải tĩnh dưỡng một tháng, không thể động tay tiếp được nữa.
Những người khác cũng đâu phải người mù, thấy thương thế trên cánh tay của hắn ta đều kinh ngạc không thôi, vì siêu anh hùng mạnh nhất “Homelander” đã bị thương rồi.
Đây vốn là một tin mới cực lớn!
Đối phương sở hữu siêu phòng thủ, cho dù là đạn bắn lên người hắn ta cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi. Cơ thể của hắn ta là cơ thể sắt thép, làm sao có thể bị thương được?
Cho nên những người khác chỉ cần vừa hỏi thăm đã biết hôm qua xảy ra chuyện gì… Dù sao người có mặt ở hiện trường khi ấy cũng không chỉ có mình Trần Nghiệp và Homelander.
Cái tên “Ronan” này cũng trở thành cấm kỵ trong công ty Vought.
Thái độ của mọi người đối với hắn đều vô cùng cung kính.
…
Rất nhiều ngày liên tiếp sau đó, Homelander đều không lộ mặt lần nào nữa. Hắn ta giam mình trong căn phòng trọ tầng trên cùng không biết đang làm gì.
Điều khiến Trần Nghiệp có hơi bất ngờ là nhiều ngày như vậy rồi, Madelyn cũng chưa từng tới tìm hắn. Hắn vốn tưởng mình đã đánh bại Homelander thì bà ta sẽ càng tiến một bước duy trì quan hệ với hắn chứ.
Thế nhưng không phải.
Xem ra biểu hiện ngày đó của hắn đến ngay cả Madelyn cũng bị dọa sợ chết khiếp rồi?
Nếu đã không ai tới tìm hắn vậy Trần Nghiệp cũng không sao cả.
Ngày tháng tiếp theo hắn sống ở công ty Vought rất thoải mái, vì toàn bộ công ty từ trên xuống dưới đều coi hắn như ông tổ!
Sau ba tháng, Trần Nghiệp lặng lẽ rời khỏi thế giới này, trở về Không Gian Luân Hồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận