Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 991. Di Hình Hoán Ảnh!
“Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao ta không cử động được?”
“Tiểu tử, ngươi đã dùng yêu pháp gì với chúng ta?”
“Mau thả chúng ta ra! Dám đối đầu với Bái Nguyệt giáo chúng ta, ngươi sẽ không được yên thân đâu.”
Sau khi mấy giáo đồ Bái Nguyệt giáo này trải qua cơn kinh hoàng mới đầu đều nhao nhao tức giận chửi rủa Trần Nghiệp.
Không thể không nói Bái Nguyệt giáo chủ thật sự có chút bản lĩnh, chí ít thì bản lĩnh tẩy não người ta cũng vô cùng lợi hại.
Mỗi một giáo chúng của Bái Nguyệt giáo đều trung thành tận tụy với giáo chủ. Cho dù Trần Nghiệp đã chế phục bọn chúng thì bọn chúng vẫn không hề sợ hãi chút nào.
Đương nhiên rồi, đối với những thứ đã bị tẩy não độ sâu, gian ngoan không thay đổi này, Trần Nghiệp cũng không có hứng thú lãng phí nước bọt với bọn họ.
“Linh Nhi, nhìn thấy chưa? Lần sau gặp chuyện không thể xử lý được cứ giao cho ta!” Trần Nghiệp vừa cười vừa bảo.
Triệu Linh Nhi vỗ tay hào hứng, đáp: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi thật lợi hại!”
Bà ngoại cũng nở nụ cười, gọi: “Cháu rể, Linh Nhi, mau qua đây.”
“Bà ngoại!” Triệu Linh Nhi bước nhanh tới bên cạnh bà ngoại, lại phát hiện ra sắc mặt của bà ta tái nhợt, miệng xanh tím, lập tức sợ bay màu.
Cô ta chỉ đơn thuần chứ không ngu, bình thường bà ngoại cũng chỉ dạy cô ta rất nhiều kiến thức, loại bệnh trạng giống như của bà ngoại rõ ràng là đã trúng độc rồi.
Ánh mắt của Triệu Linh Nhi nhìn lên vết thương trên người bà ta, kinh hãi hô: “Trên đao của bọn họ có độc.”
Lúc này trên vết thương của bà ngoại đã chảy máu mang màu xanh đen.
Cái này không chỉ độc thôi đâu mà là kịch độc.
Triệu Linh Nhi lập tức hoang mang. “Bà ngoại, bà ngoại, ngươi sao rồi? Ta, ta đi lấy giải dược.”
Nói xong cô ta định chạy đi lấy thuốc.
Bà ngoại lại kéo cô ta về: “Linh Nhi, đừng phí công vô ích nữa, loại độc này là kich độc của Miêu Cương, đan dược giải độc không được đâu…”
Giáo đồ Bái Nguyệt dẫn đầu trước đó bị Trần Nghiệp đả thương, lúc này giãy dụa bò dậy, cười gằn nói: “Ha ha, lão yêu bà cũng hiểu biết đấy, qua một lúc nữa ngươi sẽ chảy máu ở thất khiếu mà chết!”
Triệu Linh Nhi quát: “Các ngươi giao giải dược ra mau, ta… ta sẽ để các người đi…”
Triệu Linh Nhi lần đầu gặp loại tình huống này rõ ràng có hơi hoảng loạn nên lúc này mới nói ra lời ấu trĩ như thế.
Thủ lĩnh cười khinh thường: “Độc này là bí pháp độc môn của Hương chủ chúng ta, trên đời này không có thuốc nào giải được đâu!”
Nghe được lời này, gương mặt xinh đẹp của Triệu Linh Nhi trở nên vô cùng nhợt nhạt.
Trần Nghiệp thản nhiên đáp: “Nếu đã vậy ngươi sống cũng vô dụng.”
Vừa dứt lời.
“Rắc!”
Cổ của thủ lĩnh đó bị vặn thành trạng thái dây thưng, chết đến không thể chết hơn.
“Bà ngoại! Ta không muốn ngươi chết!” Triệu Linh Nhi khóc lóc nhào vào lòng bà ngoại, nghĩ đến bà ngoại sắp chết là vô cùng đau lòng.
“Đứa trẻ ngốc, không cần quá đau lòng, đây là số của bà ngoại rồi, từ lúc dẫn ngươi rời khỏi nước Nam Chiếu bà ngoại biết sẽ có một ngày này mà.”
An ủi Triệu Linh Nhi xong, bà ngoại nhìn về phía Trần Nghiệp. “Cháu rể, Linh Nhi gửi gắm cho ngươi đấy, hy vọng ngươi có thể tốt với con bé…”
Thấy bộ dáng ủy thác của bà ngoại, Trần Nghiệp lại nở nụ cười. “Bà ngoại, trước đừng vội để lại di ngôn, ta có thể chữa khỏi cho ngươi.”
Bà ngoại nghe vậy cũng sững sờ. Mà Triệu Linh Nhi nghe được lời này lập tức ngẩng đầu, mừng rỡ hỏi: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi thật sự có cách chữa khỏi cho bà ngoại sao?”
“Đương nhiên, ta sẽ không lừa Linh Nhi đâu.”
Lúc này, lỗ tai bà ngoài đã bắt đầu từ từ chảy máu. Trần Nghiệp cũng không chậm trễ mà lấy hai lá bùa ra. Hai lá bùa một đỏ một trắng, bên trên vẽ hoa văn thần bí.
Đây là Di Hình Hoán Ảnh phù!
Hai lá bùa này là vật phẩm Trần Nghiệp có được từ phó bản thử luyện, có thể thay đổi trạng thái cơ thể của hai người, lúc này vừa vặn có thể dùng tới.
Hắn dán lá bùa chính màu đỏ lên người bà ngoại, tiếp đó chọn một tên có cơ thể mạnh nhất trong đám giáo đồ Bái Nguyệt giáo còn sống này, dùng niệm lực túm hắn ta tới, sau đó dán lá bùa phụ lên người hắn ta.
“Đừng nằm mơ nữa, độc này không có thuốc giải đâu, bất cứ linh đan diệu dược gì cũng vô dụng, các ngươi chỉ có thể trơ mắt nhìn bà ta chết thôi.” Giáo đồ đó còn đang mạnh miệng không sợ chết.
Ngay sau đó, chỉ thấy lá bùa màu đỏ trên người bà ngoại bắt đầu từ từ rút bớt màu sắc, mà lá bùa màu trắng trên người giáo đồ Bái Nguyệt giáo thì lại đang dần biến đỏ.
Một màn này khiến tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Ngoại trừ sự thay đổi về màu sắc ra, bà ngoại cũng cảm giác được sự thay đổi trên cơ thể. Cảm giác suy yếu và đau đớn sau khi trúng độc dần biến mất, sức lực lại quay trở về với cơ thể của bà ngoại, thậm chí bà ta còn cảm thấy cơ thể mình tốt hơn cả lúc khỏe mạnh trước đây rất nhiều, giống như quay trở về thời trẻ trung ấy, mà dung mạo của bà ta cũng quả thật đang trở nên trẻ hơn… mái tóc vốn đã có hơi bạc của bà ta lúc này đã hoàn toàn đen nanh.
“Bà ngoại, ngươi… ngươi trông trẻ hơn kìa.” Triệu Linh Nhi kinh ngạc hô lên.
“Á!” Đột nhiên, giáo đồ của Bái Nguyệt giáo đó kêu lên một tiếng thảm thiết, chỉ thấy người này đã hoàn toàn thay đổi rồi.
Giáo đồ Bái Nguyệt giáo vừa rồi vẫn còn trẻ trung cường tráng, lúc này lại tóc bạc trắng, khí huyết suy bại, hơn nữa độc chạy vào tim, thất khiếu đang chảy máu. Rất nhanh, giáo đồ của Bái Nguyệt giáo này đã phun máu tươi đầm đìa, sau đó chết không kịp ngáp.
Mà lá bùa màu trắng trên người hắn ta đã hoàn toàn biến thành màu đỏ. Lại nhìn bà ngoại, trông đã hoàn toàn hồi phục sức khỏe, thậm chí trẻ ra ít nhất hai mươi tuổi.
“Ta… ta là…” Bà ngoại lại đứng dậy, vẻ mặt cực kỳ khó tin.
“Tốt quá rồi!” Triệu Linh Nhi tâm tư đơn thuần, không quản nhiều như thế mà mừng rỡ nói:
“Tiểu Bạch ca ca, bà ngoại khỏe lại rồi.”
“Ừm.” Trần Nghiệp vừa cười vừa gật đầu, vô cùng hài lòng về Di Hình Hóa Ảnh phù.
Hắn cố tình thả cho giáo đồ của Bái Nguyệt giáo lên đảo làm loạn, một mặt là để thể hiện bản thân trước mặt bà ngoại, tiện cho bà ngoại yên tâm để hắn sắp xếp số phận của Triệu Linh Nhi. Một mặt khác cũng là muốn thử Di Hình Hoán Ảnh phù này có lợi hay không.
Hiệu quả tốt ngoài mong đợi!
Sau đó, Trần Nghiệp phẩy tay, mấy giáo đồ Bái Nguyệt giáo còn lại đều bị niệm lực của hắn bẻ gãy cổ.
Triệu Linh Nhi có hơi không đành lòng.
Ngược lại vẻ mặt của bà ngoại vẫn như thường. Dù sao bà ta cũng không đơn thuần như Triệu Linh Nhi, sẽ không phản đối Trần Nghiệp giết mấy người Bái Nguyệt giáo này.
Trong mắt bà ta, Bái Nguyệt Giáo hại nước Nam Chiếu chính là tà giáo!
…
Một lúc sau, quanh sân được dọn dẹp sạch sẽ. Mấy thi thể của giáo đồ Bái Nguyệt giáo đều bị chôn vùi.
“Cháu rể, lần này thật may mà có ngươi.” Bà ngoại mở miệng nói.
Trần Nghiệp đang nghịch hai lá bùa Di Hình Hoán Ảnh nghe vậy cũng mở miệng đáp: “Đều là người một nhà, không cần như vậy.”
Bà ngoại mỉm cười gật đầu, càng lúc càng hài lòng về hắn.
Ánh mắt của Triệu Linh Nhi thì lại bị Di Hình Hoán Ảnh phù trong tay Trần Nghiệp thu hút. Dù sao thì vừa rồi cô ta cũng đã được tận mắt chứng kiến sự thần kỳ của hai lá bùa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận