Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 914. Đánh giá thực lực mới: SS!

Chương 914. Đánh giá thực lực mới: SS!
Bán Thần là một cảnh giới chuyển tiếp thông qua thần linh.
Tuy rằng chỉ là một cảnh giới chuyển tiếp nhưng đã có một vài đặc điểm mà thần linh cũng không thể nhìn thẳng. Ví dụ như vừa rồi, khi Luân Hồi giả trẻ tuổi nhìn vào đôi mắt như vực sâu của Trần Nghiệp, tinh thần lực nhanh chóng suy kiệt, suýt chút nữa thì ngất xỉu.
Đổi thành người bình thường chỉ sợ đầu óc đã sớm sụp đổ, biến thành đần độn.
Đương nhiên, vừa rồi là trạng thái vẫn chưa hoàn toàn giấu hết của Trần Nghiệp.
Bây giờ hắn thoạt nhìn không khác gì người bình thường.
Sau đó hắn mở giao diện thuộc tính của mình ra.
[Họ tên: Tu La.
Số hiệu Luân Hồi: Khu C 90086.
Sức mạnh pháp tắc: Tầng một. Thuộc tính cơ bản: Max.
Kỹ năng: Tiếng Anh (thành thạo ), điều khiển (nhập môn), bắn (tinh thông), ngụy trang (tinh thông), đao pháp cơ bản (tinh thông).
Kỹ năng đặc biệt: Haki Haoshoku (tông sư), Haki Busoshoku (xuất thần nhập hóa).
Kỹ năng chiến đấu: Dã Man Húc, Như Lai Thần Chưởng.
Dị năng: Niệm lực, liệt diễm, bách độc bất xâm (bị động), tử thần cảm ứng (bị động), Thân Ma Bất Diệt, tự lành (bị động), bay chống trọng lực.
Trái Ác Quỷ: Trái Gura Gura hệ Paramecia.
Điểm Luân Hồi: 542 628.
Đánh giá tổng hợp: SS.]
Có thể phát hiện ra bây giờ giao diện thuộc tính của hắn đã thay đổi nhiều.
Bốn mục thuộc tính trước đó đã không còn mà tổng hợp lại biến thành thuộc tính cơ bản, mà chữ Max phía sau thuộc tính cơ bản chắc hẳn là viết tắt của từ đơn tiếng Anh “Maximum,” thường được sử dụng trong trò chơi, ý chỉ: Hoàn toàn, triệt để, giới hạn cao nhất, lượng lớn nhất, số lớn nhất.
Ngoài ra, trên giao diện thuộc tính có thêm một dòng “Sức mạnh pháp tắc,” hơn nữa được đặt trong ô thuộc tính cơ bản. Vị trí này trước đây là của bốn thuộc tính cơ bản.
Mà trong Không Gian Luân Hồi, bốn mục thuộc tính này vô cùng quan trọng, rất nhiều dị năng hoặc là năng lực thiên phú mạnh mẽ của hắn đều cần dựa vào bốn thuộc tính này để nâng cao uy lực.
Từ đó có thể thấy địa vị của sức mạnh pháp tắc trong giao diện thuộc tính.
Ngoại trừ những thay đổi này ra, đánh giá thực lực tổng hợp của hắn đã từ “S” ban đầu biến thành “SS!”
Một chữ S thêm vào này thực lực cũng không còn giống như trước nữa. Bây giờ cho dù là hai cường giả cấp S tới vây công hắn, hắn vẫn có tự tin lập tức đánh bại bọn họ.
Ngay sau đó, Trần Nghiệp cuối cùng cũng hồi phục lại từ trong trạng thái của bản thân, ánh mắt nhìn về phía Luân Hồi giả trẻ tuổi trước mặt này.
Không thể không nói, chiếc nhẫn mà đối phương cống hiến qủa thật đã giúp mình.
Trước đó hắn ở trong thế giới của Lý Mộng Điệp săn giết thú vương, vất vả bao lâu mới chỉ khiến tiến độ dung hợp sức mạnh pháp tức của mình đạt đến tám mươi tư phần trăm. Mà sau khi năng lượng bên trong chiếc nhẫn được người này cống hiến bị hấp thụ, lại trực tiếp khiến mình dung hợp hoàn tất!
Nếu đối phương đã giúp đỡ vậy Trần Nghiệp cũng không phải người không biết nói lý.
“Nhẫn của ngươi không tệ, trong đó vừa vặn có năng lượng mà ta cần… cho nên mạng của ngươi coi như được bảo toàn.”
Nghe được lời này, Luân Hồi giả trẻ tuổi thở phào nhẹ nhõm: “Cảm tạ ơn không giết của đại lão Tu La!”
Lời này nói ra rất nghẹn uất.
Người ta không giết ngươi lại còn có ơn?
Nhưng trong Không Gian Luân Hồi chính là như vậy.
Một khi các Luân Hồi giả gặp nhau trong thế giới phó bản, hơn nữa thực lực của đôi bên không tương đương, chắc chắn sẽ bùng phát trận chiến ngươi chết ta sống.
Trong Không Gian Luân Hồi, khái niệm mỗi một bước đi đều phải tranh giành đã khắc sâu vào trong xương cốt của tất cả mọi người.
“Đúng rồi, trước mắt chuyện liên quan đến thân phận của ta vẫn là bí mật trong Không Gian Luân Hồi, việc ngươi gặp ta cũng đừng nói lung tung!” Trần Nghiệp tùy tiện nhắc nhở.
Thật ra cho dù người này thật sự tiết lộ thì hắn cũng mang thái độ không sao cả. Trước đó trong “chiến tranh thế giới” với quốc gia trên đảo đã có không ít người từng thấy mặt thật của hắn.
Ngoài ra, với thực lực của Trần Nghiệp hiện tại, hắn đã không cần cố gắng che giấu thân phận của mình nữa.
“Yên tâm đi! Đại lão Tu La, chuyện này chỉ có ta và ngươi biết, chắc hẳn sẽ không có người thứ ba biết.” Luân Hồi giả trẻ tuổi vội vàng đảm bảo.
“Tốt lắm.”
Trần Nghiệp gật đầu, đột nhiên lại hỏi: “Nhiệm vụ của ngươi còn lại bao nhiêu thời gian?”
“Đại khái còn lại chín tháng nữa.” Thanh niên đáp một câu, vẻ mặt lại có hơi nghi ngờ, không rõ đại lão Tu La hỏi chuyện này làm gì.
Trần Nghiệp đáp: “Vậy ngươi đi theo ta, tiếp theo ngươi cứ lấy thân phận đệ tử của ta phụ trách giúp đỡ nước Đại Minh… nói một cách chính xác là hỗ trợ thất công chúa Đại Minh!”
“Thất công chúa?” Luân Hồi giả trẻ tuổi kinh ngạc nói: “Chính là vị công chúa được xưng là đệ nhất minh châu ở Đại Minh sao?”
Trần Nghiệp vẫn chưa biết vậy mà thất công chúa còn có ngoại hiệu này. Nhưng với tướng mạo của cô ta quả thật được gọi là như vậy cũng đúng.
“Đúng vậy, ta có thể tới thế giới này là nhờ lợi triệu hồi của Thất công chúa… hiện tại trên danh nghĩa cô ta cũng là đệ tử của ta.”
Trần Nghiệp giải thích đơn giản một câu, sau đó bảo: “Ngươi có thể đi hỗ trợ cô ta, nếu như cô ta có dã tâm thì giúp cô ta đăng cơ hoàng vị, còn nếu như cô ta không đủ dã tâm vậy giúp nước Đại Minh càng mạnh hơn!”
Đây không phải Trần Nghiệp đang nói lung tung. Trước đó khi hắn gặp được thất công chúa, tuy rằng cô ta đã che giấu rất tốt nhưng hắn vẫn có thể nhìn ra được dã tâm của con nhóc này quả thật không nhỏ.
Nghĩ lại cũng đúng thôi, nếu thất công chúa thật sự không có dã tâm sao lại có thể triệu hồi Trần Nghiệp tới đây, phản kháng lại mệnh lệnh?
“Hiểu rồi, đại lão, ta nhất định sẽ làm tốt!” Luân Hồi giả trẻ tuổi đảm bảo.
Ngay khi Trần Nghiệp dẫn hắn ta quay trở về hoàng cung nước Đại Minh, đã nhìn thấy đương kim bệ hạ dẫn quần thần quỳ xuống đón tiếp hắn!
Chuyện lớn Tây Vực gần như bị diệt quốc này đã như cơn gió truyền khắp toàn bộ nước Đại Minh. Mà Trần Nghiệp thì lại được vô số người gọi là thần linh!
Lúc này, trên có hoàng đế, dưới có văn võ bá quan, cho dù trong lòng nghĩ thế nào thì ngoài mặt vẫn cực kỳ ra sức bày tỏ sự thần phục đối với Trần Nghiệp.
Vì phàm nhân làm sao có thể chống đội lại thần?
Trần Nghiệp cũng nhìn thấy thất công chúa đó.
Đối phương cũng không hề quỳ lạy hắn mà chỉ đứng từ xa, vẫy tay với hắn một cách hưng phấn, thoạt nhìn có vẻ vô cùng đơn thuần, không có tâm cơ.
Trần Nghiệp cười nhạt, trong lòng hiểu rõ, biết phán đoán của mình về con nhãi này cũng không hề sai. Chỉ có hạng người có dã tâm mới không dễ dàng thần phục người khác!
Cùng lúc đó, hắn nhận được nhắc nhở của hệ thống: [Chúc mừng! Bạn đã thành công giúp thành viên nhóm “Thất công chúa” giải quyết phiền não hôn ước, nhận được phần thưởng: 1000 điểm nhóm.]
[Xin chú ý: Bạn không có cách nào ở lại thế giới này quá lâu, sau mười sẽ phút cưỡng chế rời khỏi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận