Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 924. Trần Nghiệp ra tay!

Chương 924. Trần Nghiệp ra tay!
Chỉ có bản thân Piccolo và Kaioshin biết là tình huống gì cho nên sau khi Piccolo trở về, vẻ mặt rất bình thường.
Ồ, đúng.
Trần Nghiệp biết cốt truyện nguyên tác cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
“Piccolo!” Nhìn thấy hắn ta trở về, Son Goku mở miệng hỏi: “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Người đó thật sự đáng sợ như vậy sao?”
Piccolo không trả lời chính diện mà chỉ lắc đầu đáp: “Son, chuyện này để sau hãy nói, thi đấu trước đi!”
Thấy hắn ta không muốn nói chuyện cho lắm, Son Goku cũng không hỏi nhiều như vậy.
Trận đấu tiếp theo đến phiên Videl lên sâu, mà đối thủ của cô ta lại giống như trong nguyên tác chính là tên “Spopovich” đó, con rối thuộc hạ của phù thủy tà ác “Babidi.”
Cơ bắp của người này vô cùng phát triển, nhô thành từng ụ như cục đá, trên đầu còn có một ký hiệu “M.”
Người có ký hiệu này đều là con rối bị phù thủy Babidi khống chế.
Dựa theo cốt truyện nguyên tác, không lâu nữa Vegeta cũng sẽ bị Babidi khống chế, nhưng Vegeta là tự nguyện, hắn ta thông qua ma pháp của Babidi khiến mình đột phá cực hạn, đạt đến siêu Saiyan cấp hai.
Cuối cùng Vegeta cũng có được thành công giống như ý nguyện.
Chỉ đáng tiếc, từ lúc này trở đi, siêu Saiyan cấp hai đã không còn đủ nhắc đến trong thế giới Dragon Ball nữa.
Vegeta vẫn là Vegeta bất hạnh đó như cũ…
“Videl, cẩn thận đối thủ của ngươi!”
Nhìn thấy bộ dáng nóng lòng muốn thử của cô ta, Trần Nghiệp mở miệng nhắc nhở: “Thực lực của đối thủ cũng không yếu, tuyệt đối đừng coi thường.”
Videl siết hai nắm tay, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ tự tin: “Anh Trần Nghiệp, ngươi yên tâm đi, ta đã không còn là Videl lúc trước nữa rồi.”
Vừa dứt lời, cô gái này đi lên lôi đài tới trước mặt đối thủ.
Trong hội trường lập tức phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt. Thân là con gái của Satan, Videl vốn có danh tiếng không nhỏ.
Cùng với trọng tài ra lệnh một tiếng, trận đấu chính thức bắt đầu.
“Vút!”
Tiếng xé gió vang lên.
Videl dẫn đầu tấn công, phát ra uy áp mãnh liệt về phía Spopovich.
“Vù! Vù! Vù!”
Chỉ tháy hai tay của cô ta gần như hóa thành tàn ảnh, những tiếng quyền cước đấm đá không ngừng vang lên trên lôi đài.
Mà đối thủ của Videl lại bị đánh đến trở tay không kịp, lập tức rơi vào thế hạ phong, liên tiếp bị đánh trúng, chỉ trong phút chốc đã bị đánh đến đứng không vững.
Vô số khán giả ngồi trên lôi đài vô cùng chấn động.
Đột nhiên bọn họ phát hiện ra con gái của Satan thật sự lợi hại hơn cha rột của cô ta.
Trần Nghiệp cũng có hơi ngạc nhiên, thiên phú của Videl quả thật rất không tồi, mới theo Piccolo tu luyện vài tháng mà sở hữu thực lực như vậy là đã vô cùng khó rồi.
Trận đấu tiếp theo càng ngày càng ác liệt.
Trong thời gian này, Videl đã sử dụng các năng lực dùng khí như đạn khí công, thuật ngự khí bay lên, có thể nói là giải phóng kỹ năng cả người, mà cô ta vẫn luôn ở thế thượng phong.
Thậm chí có vài lần vừa nguy vừa hiểm ép đối thủ suýt rơi xuống khỏi lôi đài.
Người bình thường bị cô ta tấn công như vũ bão như vậy đã sớm bị đánh chết rồi. Nhưng tên “Spopovich” này quả thật giống như con gián đập mãi không chết, cho dù Videl có tấn công hắn ta ở mức độ nào cũng không có cách nào đá đối thủ khỏi lôi đài.
Spopovich cũng biết thuật ngự không.
Lúc này, xương cốt của người này đã bị đánh gãy nhưng vẫn có thể cười được, như thể không cảm thấy đau.
“Cô gái này gặp nguy hiểm rồi!” Son Goku đang quan sát trận chiến đột nhiên mở miệng nói.
Thật ra không cần hắn ta nhắc nhở Trần Nghiệp cũng có thể nhìn ra được, trải qua vài phút chiến đấu cường độ cao, thể lực của Videl đã bắt đầu sụt giảm. Một khi thể lực của cô ta không chống đỡ được nữa cũng chính là lúc cô ta thua.
“Cha! Videl sao ạ? Bây giờ không phải cô ấy đang chiếm thế thượng phong sao?” Son Gohan tò mò hỏi.
Vegeta quở trách một cách không hề khách sáo: “Đồ ngu, để ý quan sát khí của hai người đi.”
Son Gohan vừa nghe đã vội vàng cảm giác khí của hai người trên lôi đài.
Trong cảm giác của hắn ta, khí của Videl càng ngày càng yếu, mà khí của đối thủ ngược lại đang từ từ trở nên mạnh hơn…
Hành động nguy hiểm như vậy khiến Son Gohan vô cùng ngạc nhiên.
Sắc mặt của hắn nặng nề, nhìn Videl với vẻ lo lắng, sau đó nhìn chằm chằm vào Spopovich trên lôi đài, cắn răng nói: “Rốt cuộc người đó là ai?”
Trận đấu bắt đầu xoay ngược lại.
Cùng với thể lực của Videl không chống đỡ nổi nữa, dần dần không có cách nào áp chế được đối thủ. Cô ta biết cứ như vậy không phải là cách, cho nên chọn nhảy ra kéo dài khoảng cách, muốn nghỉ ngơi một lúc khôi phục thể lực.
Thấy hành động của cô ta, đối thủ của cô ta cười dữ tợn: “Sao thế? Hết sức rồi sao? Vậy đến phiên ta!”
Vừa dứt lời, người này hoàn toàn không cho cô ta cơ hội nghỉ ngơi mà lao thẳng về phía cô ta, vung hai nắm đấm với khí thế hùng hổ, bắt đầu tấn công cô ta.
Gương mặt xinh đẹp của Videl tái nhợt.
Có thế nào cô ta cũng không ngờ đối thủ vòng đầu của mình lại là một tên quái vật có thể lực vô hạn này.
Nhưng muốn kêu cô ta dễ dàng chịu thua vậy không có khả năng, nhất là khi bên dưới lôi đài có anh Trần Nghiệp và sư phụ Piccolo đang nhìn nữa!
Nghĩ đến đây, Videl nghiến răng nghiến lợi giơ tay cánh tay chặn trước mặt, dự định đỡ đòn tấn công của đối phương.
Ngay đúng lúc này, Spopovich đột nhiên kêu thảm một tiếng giống như chịu một đòn nặng nề nào đó, còn chưa kịp lại gần Videl thì cả người đã lập tức bay ngược ra sau, hai mắt trắng dã, trực tiếp hôn mê, rớt khỏi khỏi lôi đài.
Trọng tài vội vàng hô lớn tiếng: “Tuyển thủ Spopovich ngã khỏi sân, người chiến thắng là Videl!”
Lập tức, toàn bộ hội trường bùng phát tiếng hoan hô cực lớn.
Dù sao so với một người đàn ông xấu xí như Spopovich này, mọi người càng thích thấy Videl thắng hơn. Hơn nữa biểu hiện chiến đấu của cô ta vô cùng xuất sắc, đáng để mọi người hoan hô vì cô ta.
“Videl giỏi quá.”
“Thật quá lợi hại!”
“Không hổ là con gái của ngài Satan!” Nghe tiếng hoan hô của mọi người, trên gương mặt xinh đẹp của Videl trên lôi đài tràn đầy vẻ mơ hồ, cô ta hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tại sao đối thủ quái vật đánh kiểu gì cũng không chết đó đột nhiên bị trọng thương hôn mê?
Lẽ nào đối thủ cố tình nhường cô ta sao?
Đương nhiên không có khả năng.
Nguyên nhân chân chính là Trần Nghiệp không muốn cô ta thảm như trong cốt truyện nguyên tác cho nên mới ra tay.
Chỉ cần một đại bác không khí nhỏ đã có thể dễ dàng giải quyết được Spopovich mà không để lại chút dấu vết gì.
Không thể không nói, “đại bác không khí” mà Trần Nghiệp nghiên cứu ra vô cùng hữu dụng.
Tính che giấu cao, lực phá hoại cũng không yếu, còn có thể bắn trong nháy mắt, khiến người không kịp đề phòng, cho dù là Kakarot có thể biết trước tương lai cũng rất khó tránh được năng lực này của hắn.
Khuyết điểm duy nhất có khả năng là không khí không có cách nào truyền quá nhiều sức mạnh khiến lực phá hoại của đại bác không khí có hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận