Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1066. Ta nói ta là đại tông sư gì đó khi nào?!

Chương 1066. Ta nói ta là đại tông sư gì đó khi nào?!
Nói thật trực tiếp.
Trực tiếp đến khiến Triệu vương không biết nên nói tiếp như thế nào…
“Tiên sinh thật sự thẳng thắn trung thực.”
Triệu vương cười khổ một tiếng, sau đó nghiêm túc nói: “Trước mắt đến xem, binh lực bổn vương nắm giữ đã hơn xa binh lực kinh thành, các đạo nhân mã khác, bổn vương cũng đã chuẩn bị mượn sức, nếu như khởi sự, bổn vương có tin tưởng một trận chiến thắng!”
“Nhưng mà kể từ khi lập triều cho đến nay, trong hoàng cung luôn luôn bí mật nuôi dưỡng một đám cao thủ đại nội, mỗi người đều là cường giả tiên thiên. Đặc biệt là đại cung phụng, không phải đại tông sư không thể đảm nhiệm! Đây là vương bài lớn nhất của hoàng thất, nếu như không thể phá giải, mặc dù bổn vương phái binh vây hoàng thành, thất bại cũng chỉ trong nháy mắt…”
Trần Nghiệp hỏi: “Có phải chỉ cần giải quyết những cao thủ đại nội này là không thành vấn đề đúng không?”
Triệu vương nghĩ một chút, chậm rãi gật đầu nói: “Đúng thế!”
“Được!”
Trần Nghiệp đứng lên nói: “Hiện giờ ta đi bắt lấy bọn họ, ngươi nhanh chóng chuẩn bị tạo phản đi! Đừng chậm trễ thời gian.”
Nói xong Trần Nghiệp chuẩn bị rời đi.
Triệu vương quá sợ hãi, vội vàng nói: “Tiên sinh đừng vội!”
“Tiên sinh, có thể vừa rồi bổn vương đã nói không rõ ràng, cao thủ đại nội hiện giờ có tổng cộng một trăm hai mươi mốt người, trong đó một trăm người là cao thủ tiên thiên, hai mươi người là cao thủ cấp tông sư, đại cung phụng đó là cấp đại tông sư, thực lực sâu không lường được!”
“Thế lực như vậy, kể cả tông môn võ học lớn nhất cũng không thể đánh đồng. Mặc dù tiên sinh ngươi cũng là đại tông sư, định lấy thực lực của bản thân đối phó với nhiều cao thủ như vậy, cũng là… cơ hội xa vời.”
Triệu vương vốn định nói là Trần Nghiệp không có khả năng làm được.
Nhưng mà lời nói này có phần đắc tội với người, cho nên mới nói cơ hội xa vời.
Trần Nghiệp kỳ quái nhìn thoáng qua Triệu vương.
“Ta nói ta là đại tông sư gì đó khi nào?”
Bỏ lại câu này, Trần Nghiệp rời khỏi đình hóng mát, chậm rãi lên không.
Triệu vương tỏ vẻ nghi hoặc.
Trần Nghiệp không phải đại tông sư?
Không thể nào! Chỉ với năng lực phi hành như vậy, đại tông sư bình thường đều không làm được!
Ngay sau đó…
“Rầm!”
Âm thanh tiếng nổ siêu thanh vĩ đại đột nhiên nổ tung, vang vọng trên không toàn bộ Tương Dương thành.
Triệu vương bị sợ nhảy dựng lên, lập tức ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy Trần tông sư trong miệng hắn, giờ phút này đang lấy một tốc độ vô cùng kinh người, phá không mà đi, ở bên cạnh quanh thân còn tạo thành sóng khí vĩ đại…
Đó là tiếng nổ siêu thanh được hình thành từ là tốc độ siêu âm!
Là một người cổ đại, Triệu vương rất may mắn khi được nhìn thấy một kỳ quan vật lý này.
Bởi vì kinh thành cách bên này khá xa, chừng hơn ngàn dặm, do đó một lần phi hành này, Trần Nghiệp lấy ra một phần thực lực, do đó sinh ra tiếng nổ siêu thanh.
Tốc độ càng nhanh, tiếng nổ siêu thanh càng lớn! Một màn lại đã hù sợ vô số người.
Giờ phút này.
Toàn bộ dân chúng của Tương Dương thành gần như đều nghe thấy tiếng nổ siêu thanh âm thanh vĩ đại, cũng tận mắt nhìn thấy một nhân loại mang theo sóng khí vĩ đại, phá không mà qua.
Các bách tính kiến thức nông cạn, lập tức coi Trần Nghiệp thành thần tiên vừa đi ngang qua, ào ào quỳ xuống dập đầu.
Triệu vương trong vương phủ cũng trợn tròn mắt.
Phía trước Năng lực phi hành của Trần Nghiệp, hắn còn có thể coi thành cường giả cấp bậc đại tông sư, ngự không phi hành.
Dù sao có vài đại tông sư am hiểu khinh công thật sự có thể làm được điểm ấy.
Lúc này Trần Nghiệp đột nhiên bày ra phi hành phá tốc độ âm thanh, lập tức phá nát tam quan của Triệu vương.
Hắn không thể lý giải, tốc độ phi hành như vậy, rốt cuộc là võ công như thế nào.
Rốt cuộc là cao thủ cảnh giới như thế nào mới có thể làm ra được tốc độ phi hành kinh người như thế?
Ước chừng qua hồi lâu.
Lúc này Triệu vương chậm rãi thu hồi ánh mắt, rơi vào trầm tư.
Một lát sau, Triệu vương bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Gia Cát tiên sinh, ngươi kiến thức uyên bác, có từng gặp phi hành nhanh chóng như thế không?”
Ở sau lưng Triệu vương, không biết từ khi nào xuất hiện một người trung niên nho nhã.
Gia Cát tiên sinh này lắc đầu nói: “Nghe những điều chưa hề nghe.”
Triệu vương nhíu mày, không biết đang nghĩ cái gì.
Gia Cát tiên sinh nói: “Vương gia, người này bản lĩnh lớn mạnh, là chuyện tốt đối với ngươi, nói không chừng người này thật sự có thể hoàn thành đại sự, giải quyết họa lớn trong lòng ngươi.”
“Hả? Gia Cát tiên sinh cho rằng Trần Nghiệp thật sự có thể làm được hành động vĩ đại trước đó chưa từng có ai làm được?”
“Vương gia, Trần Nghiệp người này, ta không nhìn thấu, cũng chưa từng gặp nhân vật như vậy, nhưng mà dựa vào một tay phi hành này của hắn còn hơn xa các cường giả cấp đại tông sư này, kể cả bốn đại tông sư thành danh đã lâu cũng còn kém xa hắn. Đại nội hoàng cung, tuy rằng đầm rồng hang hổ, Trần Nghiệp người này chưa chắc đã không thể là rồng qua sông.”
Nói đến đây, Gia Cát tiên sinh đổi giọng, lại nói: “Cho dù hắn thất bại, cũng không có ảnh hưởng gì đến kế lớn của vương gia cả.”
Triệu vương nghe xong, lại trầm mặc nói: “Nếu như hắn thật sự thành công thì sao?”
Gia Cát tiên sinh sửng sốt.
Trong lòng tự nhủ như vậy chẳng phải chuyện tốt sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận