Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 910. Không tiến cống! Không hòa thân! Không chia đất! Không xưng thần!

Chương 910. Không tiến cống! Không hòa thân! Không chia đất! Không xưng thần!
“Nguyên soái, phế bỏ Thất Vũ Hải phải cân nhắc đến sự bằng lòng của bên chính phủ thế giới chứ?” Một vị phó đô đốc mở miệng nói.
Bộ hải quân quả thật không có quyền lực phế bỏ Thất Vũ Hải.
Akainu thản nhiên đáp: “Bây giờ chúng ta nghị quyết nội bộ, nếu thông qua ta sẽ xin chính phủ thế giới.”
Nghe được lời này không ai lên tiếng nữa.
Thấy không người nào mở miệng nói chuyện, Akainu nói tiếp: “Vậy có người nào tán thành đề nghị này không?”
Nghe được lời này, ánh mắt của mọi người nhao nhao nhìn về phía mấy vị đô đốc, trong đó người nhìn Trần Nghiệp là nhiều nhất.
Trần Nghiệp nở nụ cười, giơ tay lên một cách sảng khoái, người thứ hai giơ tay là Fujitora. Kizaru vừa nhìn thấy cũng giơ tay theo với vẻ không để tâm. Chỉ có Bò Xanh là vẫn mang bộ dáng thờ ơ như thể chẳng muốn giơ tay.
Mà những phó đô đốc đó vừa nhìn thấy ba đô đốc đều đã giơ tay, nào còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì nữa? Tất cả đều giơ tay tán thành.
Thật ra, đối với những tướng lĩnh cấp cao trong hải quân này mà nói, bon họ đều tán thành việc phế bỏ Thất Vũ Hải, tránh cho một đám hải tặc còn có thể ngang vai ngang vế với bọn họ, kêu bọn họ làm sao tâm phục được?
“Tốt lắm!” Thấy nhiều người giơ tay như vậy, Akainu nở nụ cười.
“Nếu đã như vậy, mọi người về chuẩn bị sẵn sàng tuyên chiến với những hải tặc đó đi!”
Cướp đoạt thân phận của những Thất Vũ Hải khá chắc chắn sẽ dẫn tới sự bất mãn của người khác, nói không chừng sẽ phát động chiến tranh.
Mà suy nghĩ của Akainu lại càng cực đoan hơn!
Cho dù những hải tặc đó không tới gây sự nhưng hắn ta cũng phải đuổi cùng giết tận những hải tặc đó, trả lại sự yên bình cho vùng biển này!
Sau khi cuộc họp kết thúc, Trần Nghiệp trở về văn phòng.
Hắn biết, nếu đề nghị của Akainu được bên chính phủ thế giới đó thông qua, tiếp theo đây chính là thời khắc hải quân ra tay với đám người Thất Vũ Hải ban đầu đó.
Trước mắt Thất Vũ Hải còn lại chỉ có bốn vị, lần lượt là Dracule Mihawk, Boa, Buggy, và vị tự xưng là Râu Trắng đời thứ hai - Edward Weevil!
Tên hề Buggy và Edward Weevil đều là sau trận chiến đỉnh cao được phong làm Thất Vũ Hải.
Trong bốn người, Trần Nghiệp chỉ cảm thấy hứng thú với Dracule Mihawk và Edward Weevil!
Dracule Mihawk thì không cần nói nhiều nữa, kiếm hào số một thế giới được công nhân, thực lực sâu không lường được.
Về phần vị “Râu Trắng đời thế hai” cũng không thể coi thường.
Kizaru từng đánh giá, sức mạnh của hắn ta có thể xưng là ngang với Râu Trắng khi còn trẻ!
Ngoài ra còn có một tin đồn nữa, nói cánh tay phải của Zephyr là do Edward Weevil chặt đứt.
Đủ loại dấu hiệu khác nhau có thể chứng minh tên mập giống người quái dị đó sở hữu thực lực không tầm thường!
Trần Nghiệp chưa từng đọ sức một phen với Râu Trắng cũng coi là một tiếng nuối, cho nên hắn rất tò mò người tự xưng là con trai của Râu Trắng có thực lực ngang với Râu Trắng hay không.
Ngay khi hắn đang nghĩ ngợi lung tung thì đột nhiên nhóm trò chuyện trong đầu truyền tới động tĩnh. Nói một cách chính xác thì cùng với nhân số trong nhóm trò chuyện tăng lên, mỗi ngày đều có người đang nói chuyện, động tĩnh vừa rồi là có người đang @Trần Nghiệp.
Thất công chúa: “@Đô đốc hải quân, ngài chủ nhóm có ở đây không?”
Vị thất công chúa này chính là một tốp người gia nhập vào nhóm trò chuyện sớm nhất nhưng vẫn luôn không tìm kiếm sự giúp đỡ của Trần Nghiệp, ngày thường khi nói chuyện cũng ít nhảy ra.
Hôm nay cuối cùng cô ta cũng không nhịn được mà cần sự trợ giúp của hắn, xem chừng là gặp phải vấn đề vô cùng khó giải quyết rồi.
Hoàng Dung: “Công chúa muội muội, ngươi gặp phải phiền phức gì sao?”
Thấy công chúa: “Nước Saha Tây Vực đang phái binh quyền tới đánh Đại Minh ta, phụ hoàng muốn gả ta đến Tây Vực xa xôi trở thành thị thiếp của vương tử nước Saha để đổi lấy hòa bình, ta không muốn gả đâu!”
Bão tuyết địa ngục: “Vậy mà lại dùng phụ nữ để đạt được mục đích hòa thân? Thật đúng là một tên quân vương hèn nhát!”
Dì thập tam: “Công chúa muội muội, ngươi có thể chạy trốn!”
Thất công chúa: “Nếu ta chạy trốn chỉ sợ nước Saha càng không chịu từ bỏ hơn.”
Hoa Mộc Lan: “Thực lực quân sự ở nước các ngươi yếu như vậy sao? Một Tây Vực nhỏ nhoi cũng không đánh lại được?”
Thất công chúa: “Vốn Tây Vực vẫn luôn là bại tướng dưới tay chúng ta, nếu không phải vì các tướng sĩ không quen với khí hậu Tây Vực thì Tây Vực đã sớm bị diệt rồi… nhưng vài năm gần đây, Tây Vực xuất hiện một đại tư tế vô cùng lợi hại, hắn có thể chúc phúc cho các tướng sĩ Tây Vực khiến các tướng sĩ Tây Vực có được sức mạnh khủng khiếp mà người phàm không so sánh được, cuối cùng đánh bại tướng sĩ của chúng ta!”
Đọc đến đây, Trần Nghiệp hơi sững sờ, không nhịn được mà đưa ra câu hỏi.
Đô đốc hải quân: “@Thất công chúa, trong thế giới của ngươi có ma pháp tồn tại sao?”
Thiếu nữ Videl: “Á! Anh chủ nhóm xuất hiện rồi.”
Dì thập tam: “Chào ngài chủ nhóm!”
Lý Mộng Điệp: “Chào ngài chủ nhóm!”
Hoàng Dung: “Chào anh chủ nhóm!”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Chào chủ nhóm đại nhân!”
Hoa Mộc Lan: “Chào ngài chủ nhóm!”
Bão tuyết địa ngục: “Chào ngài chủ nhóm!”
Nhìn thấy máy đọc lại chào hỏi trong nhóm này, Trần Nghiệp có hơi đau đầu…
Đô đốc hải quân: “Không cần chào hỏi, cũng không cần lặp lại, chuyện chính cấp bách hơn.” Lúc này moi người mới không nói chuyện nữa.
Thất công chúa: “Ngài chủ nhóm, ở chỗ chúng ta không có ma pháp, cũng không có những sức mạnh siêu phàm kỳ quái khác, nếu như không phải đại tư tế Tây Vực xuất hiện thì chỗ chúng ta chỉ là một thế giưới bình thường thôi.”
“Hả?” Trần Nghiệp có hơi hứng thú.
Xem chừng trên người đại tư tế này có bí mật lớn!
Đô đốc hải quân: “Bây giờ ta đang rảnh, ngươi mở thông đạo không gian triệu hồi ta đi!”
Vị thấy công chúa này điểm danh lâu như vậy, điểm chắc chắn không chỉ có một trăm, nhất định đủ để triệu hồi hắn.
Thất công chúa: “Được.”
Sau đó hắn nhận được lời mời triệu hồi tới từ thành viên nhóm “Thất công chúa,” trực tiếp chọn đồng ý.
Lập tức, thông đạo không gian xuất hiện dẫn hắn rời đi.
Ngay khi Trần Nghiệp lại hồi phục tầm nhìn và nhìn thấy người trước mắt, hắn lập tức sững sờ, thật ra là vì em gái trước mặt này lớn lên quá xinh đẹp.
Đó là một loại đẹp hoàn toàn không có cách nào hình dung.
Mấy từ như chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa… này đều không đủ để hình dung vẻ đẹp của cô gái trước mặt đây.
Chỉ có thể dùng hoàn hảo không tỳ vết để hình dung.
Trần Nghiệp cũng đã từng thấy không ít người đẹp nhưng bàn về dung mạo, thất công chúa trước mặt này chắc chắn là người xinh đẹp nhất.
Nhưng bây giờ hắn cũng không phải người bình thường, đạo tâm vô cùng cứng rắn, chỉ là ngây người trong chốc lát đã lấy lại tinh thần.
“Ngươi là thất công chúa?”
Thất công chúa thoạt nhìn khoảng mười sáu mười bảy tuổi, nghe được lập tức gật đầu ngại ngùng, sau đó hành lễ với Trần Nghiệp.
“Chào chủ nhóm đại nhân!”
Trần Nghiệp quan sát cô ta một phen, không khỏi cảm thán, lẽ nào phụ hoàng của cô gái này cho rằng gả cô ta đi có thể đổi được hòa bình.
Loại hồng nhan họa thủy này quả thật khiến toàn bộ đàn ông đều rung động vì cô ta.
Thông qua y phục trên người đối phương, hắn có thể xác định đây chắc hẳn là thế giới cổ đại. Nếu đã là thế giới cổ đại vậy cũng dễ xử thôi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận