Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 929. Suy đoán của Kaioshin, tự biên tự diễn là đáng sợ nhất!
Trần Nghiệp cố tình nói những lời đó với Vegeta thật ra chính là muốn quấy rối hắn ta như trong cốt truyện nguyên tác để thả Manji Buu ra.
Linh hồn của Manji Buu là mục tiêu chuyến đi này của hắn, Trần Nghiệp quyết chí phải có được.
Về phần sau khi thả Manji Buu ra, Trần Nghiệp có lật xe hay không, không thể giải quyết được Manji Buu thì sao?
Trần Nghiệp cảm thấy loại khả năng này vô cùng nhỏ, nếu như lấy siêu Saiyan để tham khảo, trước đó Trần Nghiệp còn chưa đột phá cấp Bán Thần, với thực lực tổng hợp của hắn dưới tình huống mở đại chiêu đại khái cũng tương tự với siêu Saiyan cấp hai.
Thế nhưng sau khi đột phá cấp Bán Thần, tuy Trần Nghiệp của hiện tại vẫn chưa có uy năng của thần nhưng thực lực hoàn toàn đã gia tăng một cách long trời lở đất.
Cho dù hắn chỉ ở dưới trạng thái bình thường vẫn có thể dễ dàng sống sót hơn siêu Saiyna cấp ba.
Nếu Trần Nghiệp chọn mở đại chiêu vậy cũng không biết thực lực của mình giới hạn ở đâu nữa!
Về phần Manji Buu, khi vừa ra sân thực lực cũng tương đương với siêu Saiyan cấp ba.
Muốn thu phục đối thủ như vậy đối với Trần Nghiệp mà nói hoàn toàn không tồn tại khả năng lật xe.
Có lẽ Manji Buu khó có thể hoàn toàn bị giết chết, đối với người khác mà nói đây là một vấn đề khó giải quyết. Nhưng điều này đối với Trần Nghiệp mà nói lại hoàn toàn không tính là gì cả.
Đợi hắn rút linh hồn của Manji Buu ra rồi, hắn ta sẽ biến thành Homie chỉ nghe theo mệnh lệnh của Trần Nghiệp.
Tiếp theo đó, hai cha con Son Goku và Vegeta đều đã tiến vào trong căn cứ của Babidi. Những người khác thì lại đợi ở bên ngoài.
Trần Nghiệp đoán phải đợi rất lâu cho nên tìm một chỗ hơi yên tĩnh ngả người ở đó.
Videl niềm nở chạy tới mát xa đầu cho hắn.
“Anh Trần, lực đã được chưa?
“Ừm… được rồi.”
Thấy hắn híp mắt hưởng thụ, Videl càng ra sức mát xa hơn.
Lúc này, Piccolo bày ra vẻ mặt khó ở, đột nhiên đi qua quấy rầy chuyện tốt của cô ta. Videl lập tức có hơi không vui, nhưng Piccolo là sư phụ của cô ta, cô ta cũng không dám tỏ vẻ bất mãn…
Mà Piccolo cũng không để ý ánh mắt oán trách đó của đồ đệ, tầm mắt nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp, mở miệng hỏi: “Này, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ta có thể cảm giác được ngươi không hề lo lắng chút nào về Manji Buu?”
Trần Nghiệp mở mắt liếc mắt nhìn Piccolo, đáp với vẻ lười biếng: “Manji Buu đối với các ngươi mà nói quả thật là một cường địch, nhưng đối với ta mà nói hắn ta thậm chí còn không thể tính là đối thủ, cho dù hắn ta thật sự sống lại, ta vẫn có thể dễ dàng giải quyết hắn ta nên tại sao phải lo lắng?”
Kaioshin Shin đang ở bên cạnh nghe lén, nghe được lời này của Trần Nghiệp, hắn ta vô cùng ngạc nhiên, không nhịn được mà nhảy ra nói: “Ngươi quá coi thường Manji Buu rồi, hắn còn khủng khiếp hơn Dabura…”
Nói đến đây, đột nhiên hắn ta nhớ ra gì đó, vừa rồi Trần Nghiệp người ta chỉ cần một ngón tay đã đánh Dabura hồn phi phách tán, ngay cả cặn bã cũng chẳng để lại…
Trần Nghiệp chẳng muốn để ý đến Kaioshin Shin.
Người này cũng chỉ khi vừa mới ra trận trông có vẻ lợi hại một chút mà thôi. Sau này Old Kai xuất hiện, hắn ta sẽ trở thành một tiểu lâu la có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
“Cho dù không có ta, Son Goku cũng có cách giải quyết Manji Buu.” Trần Nghiệp lạnh lùng đáp.
Piccolo nghe thế, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ sau đó lại trông có vẻ rất mất mác: “Son… hắn đã mạnh như vậy rồi sao?”
Thật ra, Piccolo cũng có một trái tim tranh cường háo thắng. Mục tiêu của hắn cũng giống như Vegeta là vượt qua Son Goku! Bình thường khổ cực tu luyện không ít hơn Vegeta chút nào. Chẳng qua tính cách của Piccolo kín đáo khó hiểu, không dễ thể hiện ra ngoài mà thôi.
Ngay khi hắn ta phát hiện ra cho dù mình có cố gắng tu luyện thế nào cũng không có cách nào vượt qua những người Saiyan đó, khó tránh khỏi xuất hiện chút cảm giác vô lực.
Nhưng cứ cố tình thiên phú của chủng tộc là thứ khó giải nhất.
Một lúc sau, Piccolo hít một hơi thật sâu, lại mở miệng hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy đám người Gohan có thể thành công ngăn cản Babidi được không?”
“Chỉ cần có ta ở đây, bọn họ thành công hay thất bại cũng không có gì khác biệt!” Trần Nghiệp không trả lời trực diện về câu hỏi này vì một khi nói ra sẽ dễ dàng bại lộ dã tâm muốn phục sinh Manji Buu của mình.
Tuy rằng hắn không để ý cách nhìn của mấy người này đối với mình, nhưng không thể không cân nhắc đến thành viên nhóm Videl này.
“Yên tâm đi Piccolo, Manji Buu chắc chắn sẽ không tạo thành bất cứ thiệt hại nào đâu.” Trần Nghiệp đảm bảo.
Nghe lời đảm bảo của hắn, Piccolo thở phào nhẹ nhõm một hơi, rồi đi qua một bên nghỉ ngơi.
Kaioshin Shin vốn còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy Trần Nghiệp nhắm mắt hưởng thụ mát xa, lời muốn nói lại nuốt về.
Hắn ta không nhìn thấu được Trần Nghiệp.
Điều càng đáng sợ hơn là khí thế mà Trần Nghiệp thể hiện ra trước đó khiến hắn ta nhìn thấy thần tính mạnh mẽ trên người Trần Nghiệp.
Trong mắt Kaioshin Shin, lúc này Trần Nghiệp vô cùng thần bí.
Căn cứ theo thực hiện mà Trần Nghiệp đã thể hiện ra khi giết chết Dabura trong vòng một giây đó Trần Nghiệp, Kaioshin thậm chí còn nghi ngờ hắn rất có khả năng là một vị thần viễn cổ nào đó.
Cũng chính vì suy đoán này mới dẫn đến việc Kaioshin Shin có hơi sợ hãi Trần Nghiệp…
Kaioshin Shin nghĩ lầm Trần Nghiệp là thần linh viễn cổ nên không dám chọc giận hắn.
Nhưng một vị thần địa cầu ngày trước như Piccolo lại không được hắn ta để mắt đến.
Vì thế Kaioshin Shin đi tới bên cạnh Piccolo.
“Kaioshin đại nhân.”
Nhìn thấy hắn ta đi tới, Piccolo vội vàng chào hỏi một cách cung kính.
Kaioshin Shin gật đầu, trực tiếp mở miệng hỏi: “Ngươi hiểu nhân loại này được bao nhiêu, hắn thật sự là con người sao?”
Piccolo biết người mà Kaioshin nói là Trần Nghiệp, nghe thế hắn ta nhíu mày, sau khi nghĩ một lúc mới đáp: “Hắn rất thần bí, cứ như đột nhiên xuất hiện vậy, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt ta đã dễ dàng đánh bại Vegeta rồi, sau đó hắn biến mất một khoảng thời gian. Lần này xuất hiện cảm giác hắn đã mạnh hơn.”
“Tuy rằng hắn tự nhận mình là con người nhưng ta cảm thấy cũng không phải như vậy!”
Nghe được lời này, Kaioshin Shin càng thêm khẳng định suy đoán của mình.
“Hóa ra là vậy, xem ra ta đoán không lầm…”
Piccolo vội vàng hỏi: “Kaioshin đại nhân, ngươi biết thân phận thật sự của hắn sao?”
Kaioshin Shin đáp một cách thần bí khó lường: “Nếu ta đoán không lầm thì hắn chắc hẳn là một vị thần ở thời đại viễn cổ!”
“Thần?”
Piccolo mang vẻ mặt khiếp sợ, sau đó tự động bổ sung: “Lẽ nào sự xuất hiện của hắn cũng là vì Manji Buu?”
Kaioshin Shin nghe vậy, trong lòng chấn động, nói: “Rất có khả năng là như vậy.”
“Kaioshin đại nhân, vậy tiếp theo đây chúng ta nên làm thế nào đây?” Piccolo hỏi.
Thật ra hắn ta biết rõ Videl chắc hẳn sẽ biết nhiều về Trần Nghiệp hơn một chút, nhưng bây giờ Videl là đồ đệ của hắn ta, tính cách của hắn ta vẫn khá bao che khuyết điểm nên không nói ra.
“Tiếp theo, chúng ta cứ yên lặng quan sát sự thay đổi đi!”
Kaioshin Shin liếc mắt nhìn về phía Trần Nghiệp, tiếp tục nói: “Cố hết sức đừng… xung đột với vị đó.”
Piccolo gật đầu với vẻ đã hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận