Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 838. Pháp sư Cổ Nhất nhất định phải chết!
“Chào mừng ngươi, người tới từ xứ sở khác!”
Pháp sư Cổ Nhất vừa cười vừa nói: “Mời dùng trà!”
Ngay cả cách gọi Trần Nghiệp cũng giống y như ở phó bản lần trước. Chỉ có thể nói cùng là một người phong cách quả thực rất tương đồng.
Đối với việc Cổ Nhất biết mình không phải người của Trái Đất này, Trần Nghiệp cũng không cảm thấy bất ngờ. Tuy rằng trình độ về thể thuật và ở phương diện vật lý của Cổ Nhất chẳng ra làm sao, nhưng tu vi của bà ta ở mặt ma pháp có thể nói là sâu không lường được!
Điều quan trọng nhất là bà ta có viên đá Thời Gian có thể nhìn thấy quá khứ và tương lai.
Trần Nghiệp ngồi xuống uống một hớp trà, lập tức cảm nhận được mùi thơm thoang thoảng mê hoặc lòng người, không nhịn được mà khen: “Trà ngon!”
Cổ Nhất mỉm cười, đột nhiên hỏi với vẻ nghi ngờ: “Ta cảm giác được khí tức quen thuộc từ trên người ngươi, có phải trước đây chúng ta đã từng gặp nhau rồi phải không?”
“Quả thật đã từng gặp.”
Trần Nghiệp gật đầu đáp: “Còn không chỉ một lần, nhưng đó chắc hẳn là ở vũ trụ song song.”
“Hửm?” Trên mặt Cổ Nhất lộ ra một vẻ đã hiểu.
Đương nhiên bà ta biết sự tồn tại của vũ trụ song song.
Cuối cùng Cổ Nhất lại vừa cười vừa bảo: “Xem ra, ta ở một thời không khác chắc hẳn rất coi trọng ngươi.”
Trần Nghiệp không trả lời câu hỏi này mà hỏi: “Pháp sư, ta tới nơi này là hy vọng có thể mượn nhờ viên đá Thời Gian của ngươi giúp ta nhìn tương lai.”
Cổ Nhất nghe được lời này sắc mặt vẫn bình tĩnh, rõ ràng không hề bất ngờ.
“Trên thực tế, ta đã biết ý định tới đây của ngươi…”
Cổ Nhất uống một hợp trà rồi nói tiếp: “Ta đã từng quan sát qua vô sô tương lai nhưng đều không có sự tồn tại của ngươi, sự xuất hiện của ngươi khiến tương lai trở thành một mớ hỗn loạn, chỉ sợ ta của hiện tại không có cách nào cho ngươi đáp án mà ngươi muốn.”
Trần Nghiệp nghe vậy, đôi mày lập tức nhíu lại.
Hắn rất tin tưởng vào nhân phẩm của Cổ Nhất, biết bà ta sẽ không nói dối lừa hắn. Mà trên thực tế, Cổ Nhất cũng không cần thiết phải làm vậy.
Nghĩ đến nguy cơ trong tương lai trong lòng Trần Nghiệp lại chấn động, hắn nhắc nhở: “Pháp sư, ta ở một thế giới khác đã biết tương lai liên quan đến thế giới này của các ngươi, qua vài năm nữa sẽ có một người tộc Titans tập trung sáu viên đá Vô Cực hủy diệt một nửa sinh mệnh trong vũ trụ…
“Nguy cơ như thế đã được tính là vô cùng nghiêm trọng rồi.”
“Nhưng trên thực tế đối với ta mà nói tộc nhân Titans đó cũng không phải mối đe dọa! Ta tới thế giới này nhận được một nhiệm nhiệm vụ sứ mệnh là ngăn cản thảm họa toàn cầu của nhân loại!”
“Vốn dĩ ta muốn nhờ ngươi giúp ta xem rốt cuộc là thảm họa gì mới có thể dẫn đến toàn nhân loại diệt vong, nếu bây giờ ngươi đã không thể giúp được… pháp sư, ta cho rằng một vài dự định của ngươi có thể tạm hoãn lại!”
“Dự định” trong miệng Trần Nghiệp hiển nhiên là chỉ chuyện pháp sư tối cao vì thành toàn cho Stephen đã chọn cái chết trong [Doctor Strange] này.
Sở dĩ phải nói như vậy là vì hắn cảm thấy pháp sư tối ca Cổ Nhất có pháp lực mạnh mẽ, nếu như nguy cơ trong tương lai xuất hiện có lẽ pháp sư Cổ Nhất là một trợ thủ vô cùng đáng tin.
Trần Nghiệp tin rằng Cổ Nhất có thể nghe hiểu mình đang nói gì.
“Xem ra ngươi quả thật biết được không ít thứ.”
Cổ Nhất nở nụ cười, sau đó đáp với vẻ bình tĩnh: “Ta tin trong tương lai không xa Stephen có thể giúp đỡ ngươi, hắn sẽ là phù thủy tối thượng ưu tú nhất trong tất cả chúng ta.”
Trần Nghiệp nghe vậy lập tức nhíu mày.
Cổ Nhất nói lời này chứng minh bà ta không dự định thay đổi ý định.
Hắn thừa nhận Doctor Strange trong tương lai rất ưu tú, là một phù thủy tối thượng đủ tiêu chuẩn. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, trình độ về ma pháp của Doctor Strange không có khả năng đạt đến trình độ như Cổ Nhất.
Nói một cách đơn giản đối với nhiệm vụ của mình, Trần Nghiệp càng coi trọng Cổ Nhất có thể gúp hắn hơn.
“Pháp sư, có lẽ ngươi nên cân nhắc lại?”
Trần Nghiệp khuyên nhủ: “Tuy rằng ta không rõ Trái Đất sẽ đối mặt với thảm họa gì, nhưng có thể khẳng định rằng muốn vượt qua kiếp nạn này chắc chắn không dễ dàng!”
Pháp sư Cổ Nhất im lặng rất lâu rồi thản nhiên đáp: “Nếu ngươi đã biết một phần tương lai, vậy ngươi chắc hẳn cũng biết sức mạnh của ta tới từ nơi nào chứ.”
“Để đối phó với Dormammu, ta không thể không mượn dùng sức mạnh của Dark Dimension, việc này nhất định phải trả giá! Có lẽ không bao lâu nữa ta sẽ mất đi bản thân và biến thành một Dormammu mới, trở thành con rối của Dark Dimension…”
Trần Nghiệp vô cùng ngạc nhiên.
Lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu được tại sao pháp sư Cổ Nhất lại chọn chết trong [Doctor Strange]… Hóa ra bà ta đã hút năng lượng ở Dark Dimension và phải chịu tác dụng phụ khổng lồ, hiện tại sắp không chống đỡ được nữa.
Trần Nghiệp biết pháp sư Cổ Nhất không nói dối và cũng không cần thiết phải nói dối.
Trong cốt truyện nguyên tác ở [Doctor Strange], pháp sư Cổ Nhất quả thực đã tiết lộ việc mình sử dụng ma pháp hắc ám.
Dormammu vô cùng mạnh mẽ, để ngăn cản nó xâm lược Trái Đất pháp sư Cổ Nhất chỉ có thể không ngừng mượn dùng sức mạnh của Dark Dimension.
Cái này cũng gióng như uống rượu độc giải khát, lại vì bất đắc dĩ không thể không làm như vậy.
Thiết nghĩ, nếu không phải vì đợi sự xuất hiện của Doctor Strange thì Cổ Nhất đã sớm chọn tự sát rồi…
Tuy rằng hiểu rõ những điều này nhưng trong lòng Trần Nghiệp vẫn có hơi không muốn. Hắn vẫn rất có hảo cảm với pháp sư Cổ Nhất.
Trong phó bản Marvel hai lần trước, Cổ Nhất đều mang tới sự trợ giúp cho hắn.
Nghĩ đến đây, hắn mở miệng nói: “Pháp sư, có chuyện gì ta có thể giúp được không?”
Cổ Nhất lắc đầu, vừa cười vừa đáp: “Trần Nghiệp, ta biết ngươi rất mạnh, gần như có thể sánh ngang với thần linh, ít nhất thì ta chưa từng nhìn thấy một nhân loại nào mạnh giống như ngươi… nhưng liên quan đến phương diện ma pháp này ngươi cũng không hiểu sâu, không có cách nào giải quyết được tình cảnh khó khăn của ta.”
“Ngoài ra đây cũng là vận mệnh của ta, ta chắc hẳn nên bình tĩnh chấp nhận nó!”
Trần Nghiệp cũng không nói thêm gì nữa. Hắn biết pháp sư Cổ Nhất đã hạ quyết tâm rồi, có thể nói với hắn nhiều như vậy cũng đã chứng tỏ pháp sư Cổ Nhất coi trọng hắn.
Trần Nghiệp ngồi ở Kamar-Taj được một lúc rồi định đi.
Trước khi đi, Cổ Nhất đích thân tiễn hắn ra ngoài cửa cũng giới thiệu Stephen cho hắn biết. Hiển nhiên Stephen chẳng hiểu gì cả nhưng Trần Nghiệp lại biết suy nghĩ của pháp sư Cổ Nhất.
Hơn nữa, pháp sư Cổ Nhất còn hứa với hắn nếu như tương lai thật sự gặp phải nguy cơ không có cách nào giải quyết có thể tới Kamar-Taj tìm Stephen mượn dùng viên đá Thời Gian!
Lời này khiến trước mắt hắn sáng lên.
Pháp sư Cổ Nhất đang nhắc nhở hắn có thể tập trung viên đá Vô Cực.
Nếu như hắn có thể tập trung đủ sáu viên đá Vô Cực, có lẽ một cái búng tay có thể giải quyết được nguy cơ.
Đương nhiên việc này cũng không dễ dàng đến vậy.
Những viên đá Vô Cực khác còn dễ nói chứ viên đá Linh Hồn thì hắn lại không xử được. Điều kiện tiên quyết để có được viên đá Linh Hồn là phải hy sinh người mình yêu thương.
Trần Nghiệp là một tên độc thân, nào có người yêu đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận