Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 899. Sự đáng sợ của đô đốc Tu La!
“Gohan, vũ trụ này rất lớn, có rất nhiều cách thức tấn công của cường giả đều là thứ người chưa từng thấy qua, không cần quá mức ngạc nhiên!”
Trần Nghiệp vừa cười vừa bảo: “Chúng ta tiếp tục đi!”
“Được!” Son Gohan nghe thế, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Hắn ta đã nhiều năm rồi không tu luyện tử tế, đã không thể biến thành siêu Saiyan cấp hai được nữa. Nói cách khác, siêu Saiyan cấp một của hiện tại chính là toàn bộ thực lực của Son Gohan.
Ngay sau đó, hai người ta tới ngươi lui, mở ra trận giao đấu ác liệt đánh đến hưng phấn, Videl thậm chí còn không nhìn thấy bóng dáng của hai người mà chỉ có thể nghe thấy những tiếng nổ mạnh “ầm ầm! Ầm ầm!”.
Đó là âm thanh va chạm từ nắm đấm của hai người.
Videl không nhìn thấy là vì tốc độ di chuyển của hai người đều quá nhhanh, mắt thường của người bình thường đã khó nắm bắt được.
Nhưng Vegeta lại có thể nhìn thấy. Lúc này sắc mặt của hắn ta cực kỳ nghiêm túc. Hắn ta hoàn toàn không ngờ một người tùy tiện nhảy ra lại có thể đánh với siêu Saiyan đến bất phân thắng bại như vậy.
Cho dù công lực của Son Gohan đã thụt lùi nhưng cũng chính là người Saiyan siêu cấp thật sự!
… Dần dần, trận đấu giữa Trần Nghiệp và Son Gohhan càng ngày càng ác liệt, tiếng nổ không ngừng vang lên. Cảnh vật xung quanh cũng bị dư âm từ trận đấu của hai người tàn phá không ra hình thù gì.
Nếu không phải có Vegeta bảo vệ thì Videl đã sớm chết rồi…
Thật ra, về mặt sức mạnh Trần Nghiệp cũng không bằng Son Gohan dưới trạng thái siêu Saiyan. Nhưng về mặt phòng ngự hắn lại vượt xa Son Gohan.
Haki Busoshoku siêu cấp cộng thêm thể chất lớn mạnh và năng lực tự lành đủ để khiến hàng phòng ngự của cơ thể hắn đạt đến một mức độ cực kỳ khủng khiếp.
Cho nên tổng thể trận chiến này vẫn là hắn chiếm thế thượng phong, vì Son Gohan không thể phá được hàng phòng thủ của hắn.
Mà Trần Nghiệp tung một quyền xuống, lực phá hoại mạnh mẽ của trái Gura Gura lại có thể khiến Gohan bị thương.
Nếu không phải tốc độ tránh né của Gohan đủ nhanh thì chỉ sợ đã sớm thua rồi…
Đương nhiên, nếu Gohan có thể biến thành siêu Saiyan cấp hai chắc chắn có thể đánh thắng Trần Nghiệp của hiện tại, nhưng Trần Nghiệp cũng có con át chủ bài!
Đại chiêu của hắn vừa mở thực lực đã tăng lên gấp năm lần, chưa chắc đã không thể đấu với siêu Saiyan cấp hai!
“Kame… Hame…’ Đột nhiên Videl để ý thấy thiếu niên này không biết từ khi nào đã đứng trên mặt đất, hai tay chắp lại thành chữ thập, bày ra một tư thế tấn công.
Trong lòng bàn tay của hắn có năng lượng rất lớn đang tập trung và nén lại.
“Ha!” Cùng với một chữ cuối cùng hạ xuống, hai lòng bàn tay của Son Gohan đột nhiên đẩy về trước.
Mà năng lượng mạnh mẽ được ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn ta cũng lập tức bùng phát ra, hình thành một sóng xung kích ánh sáng màu trắng, lao nhanh về phía trước.
Phía trước chính là bóng dáng của Trần Nghiệp.
Đối diện với Kame Hame Ha của Son Gohan, Trần Nghiệp cũng không trốn tránh mà trực tiếp lao lên.
Tử thần cảm ứng đang điên cuồng nhắc nhở hắn nguy hiểm, chứng minh Kame Hame Ha của Gohan đã có thể tạo thành uy hiếp nghiêm trọng với hắn, sắc mặt của Trần Nghiệp lại thay đổi, khởi động “Dã Man Húc!”
Kỹ năng này sở hữu BUFF vô địch trong năm giây.
Sau khi khởi động, trên người Trần Nghiệp giống như được khoác một tầng thánh y màu vàng. Sau đó hắn cứ như vậy hứng trọn Kame Hame Ha của Son Gohan, nhanh chóng vọt tới trước mặt hắn ta dùng một quyền đánh bay hắn ta!
“Á!” Son Gohan kêu thảm một tiếng, bay ngược ra sau rất xa, sau đó rớt mạnh xuống mặt đất, rõ ràng đã bị thương.
Vết thương của hắn ta không tính là nghiêm trọng, vẫn có thể chiến tiếp. Nhưng cơn khiếp sợ trong lòng hắn ta cũng không hề nhỏ chút nào.
Hắn ta thật sự không có cách nào hiểu được người tự xưng là quen biết cha hắn đây rốt cuộc từ đâu chui ra? Quá mạnh rồi thì phải?
Vậy mà đại chiêu “Kame Hame Ha” của hắn ta cũng có thể chặn được… nhưng chiến sĩ Saiyan đều có tính cách bất khuất không chịu từ bỏ.
Gohan cũng không vì thế mà nhận thua, lại bò dậy khỏi mặt đất chuẩn bị chiến tiếp.
Đúng lúc này, Trần Nghiệp ở phía đối diện đột nhiên mở miệng: “Dừng tay đi! Gohan, đã đủ rồi.”
Gohan vừa định xông tới lập tức sững sờ.
Trần Nghiệp vừa cười vừa đánh giá: “Thực lực của ngươi rất không tồi, nhưng so với cha ngươi Son Goku vẫn còn kém rất nhiều.”
Nghe được lời này, Son Gohan gãi đầu ngại ngùng, vốn dĩ thực lực của hắn ta vô cùng mạnh, có thể biến thân thành siêu Saiyan cấp hai, chiến thắng cả Cell! Nhưng mấy năm này không cố gắng tu luyện đã khiến thực lực của hắn ta giảm xuống rất nhiều.
“Gohan, hy vọng ngươi đừng cô phụ thiên phú của mình, về phần học hành… ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối, kiến thức thật ra rất nhỏ bé!” Trần Nghiệp lại nói.
Son Gohan nghe vậy, không biết nên nói gì mới tốt.
Vì hắn ta học là do mẹ hắn ta Chi-Chi bắt ép hắn ta, lời của mẹ hắn ta không thể không nghe.
Trần Nghiệp cũng chỉ nhắc nhở thích hợp, còn tu luyện hay không là chuyện của Gohan.
Lúc này, đột nhiên Vegeta mở miệng: “Này, người bên đó, thực lực của ngươi rất không tồi, vừa rồi chơi với thằng nhóc đó (Gohan) vẫn chưa thỏa chí đâu nhỉ? Hay là chúng ta luận bàn một chút đi?”
Người này vừa nói vừa bày ra bộ dáng nóng lòng muốn thử, đối với chuyện này Trần Nghiệp cũng không thấy khó hiểu.
Gần như người Saiyan đều cuồng chiến đấu. Đặc biệt là hai người Vegeta và Son Goku chắc chắn là những phần tử hiếu chiến, nhìn thấy đối thủ không tồi là bọn họ lại ngứa tay.
“Vegeta, hôm nay bỏ đi, ngày khác có cơ hội chúng ta lại luận bàn sau.” Trần Nghiệp phất tay bảo.
Sau khi đánh một trận với Gohan hắn đã không còn hứng thú đánh tiếp với Vegeta cũng là tu vi siêu Saiyan cấp một nữa. Tuy rằng Vegeta đại khái sẽ lợi hại hơn Gohan nhưng vẫn không có cách nào gợi lên hứng thú của Trần Nghiệp.
Trừ phi Vegeta có thể đạt đến cảnh giới siêu Saiyan cấp hai thì Trần Nghiệp mới có khả năng lấy ra toàn bộ thực lực để thử một chút.
“Chậc!”
Vegeta hừ lạnh một tiếng, nói với vẻ bất mãn: “Thật là một tên nhàm chán.”
Đúng lúc này, trên bầu trời phía xa có một bóng người đang bay nhanh về phía bên này, người còn chưa tới gần nhưng một tiếng quát to đã truyền tới: “Gohan!”
Sau đó bóng người từ trời giáng xuống, lộ rõ hình dáng chính là đại ma vương Picolo với làn da màu xanh sẫm!
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Gohan, ta cảm giác được khí của ngươi, có đánh nhau phải không? Kẻ địch đang ở đâu?” Picolo vừa nói vừa tìm kiếm xung quanh, rất nhanh ánh mắt của hắn ta đã khóa chặt vào Trần Nghiệp.
Nhưng cũng rất nhanh, hắn ta đã lộ ra vẻ mặt nghi ngờ. Vì khí trên người Trần Nghiệp rất yếu, không giống như kẻ địch có thể ép Son Gohan biến thành siêu Saiyan.
“Chú Picolo đừng căng thẳng, không phải kẻ địch mà chỉ là một người bạn của cha muốn luận bàn với ta một chút mà thôi!” Gohan cười ha ha, đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận