Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1043. Trận quyết chiến nằm ngoài dự liệu!

Chương 1043. Trận quyết chiến nằm ngoài dự liệu!
Nếu trực tiếp hỏi Đứa con của địa ngục có thể đánh lại được Tu La hay không, chính là hơi có ý tứ nghi ngờ thực lực của Đứa con của địa ngục, dễ dàng đắc tội với người.
Nhưng chỉ hỏi Đứa con của địa ngục có thể nhìn ra được thực lực của Tu La hay không đã uyển chuyển hơn rất nhiều.
Có thể nhìn ra được vậy chứng tỏ Đứa con của địa ngục mạnh hơn!
Đứa con của địa ngục là một lão quái vật đã sống vô số năm tháng rồi, hiển nhiên biết rõ suy nghĩ nhỏ nhặt của người bạn bên cạnh mình đây, hắn ta cười không để ý đến.
“Vị vua của Luân Hồi giả này đã thật sự đạt đến lĩnh vực của thần rồi, nhìn hướng chủ công của hắn ta chắc hẳn là sức mạnh pháp tắc, đợi hắn ta chân chính nắm giữ được quyền hành của sức mạnh, có lẽ có thể giết chết ta. Nhưng bây giờ hắn vẫn còn kém xa lắm!”
Đứa con của địa ngục kiên nhẫn giải thích. Sở dĩ có kiên nhẫn như thế là vì vị Luân Hồi giả bên cạnh vẫn còn giá trị lợi dụng đối với hắn ta!
Thấy Đứa con của địa ngục đánh giá Tu La là vua của Luân Hồi giả, vị Luân Hồi giả đó cũng không có bất cứ suy nghĩ không phục nào, ngược lại còn gật đầu tán thành.
Rõ ràng, người này cũng thừa nhận thành tựu trong Không Gian Luân Hồi của Trần Nghiệp.
“Tốt quá rồi, thưa ngài, xin ngài hãy giết chết hắn ta đi! Khí tức mà hắn ta giải phóng ra khiến ta cảm thấy rất ghê tởm!”
Trần Nghiệp lơ lửng giữa không trung, đối diện với Đứa con của địa ngục đứng trên đỉnh núi xa xăm, vẻ mặt của hắn bình tĩnh, quan sát mỗi một hành động của Đứa con của địa ngục.
Đứa con của địa ngục vẫn luôn mang theo nụ cười, nhìn Trần Nghiệp với vẻ rất thoải mái ung dung.
Một lúc sau, hắn ta cũng bay lên, chậm rãi tới trước mặt Trần Nghiệp.
Nhìn bộ dáng của hắn ta cũng không hề có ý định ra tay gì.
Trần Nghiệp không thay đổi vẻ mặt, muốn xem Đứa con của địa ngục định giở trò quỷ gì.
“Ngài Tu La, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi.”
Đứa con của địa ngục vừa lên đã chào hỏi một tiếng giống như bạn bè thân thiết, sau đó cảm thán bảo: “Cách lần trước gặp mặt, sự thay đổi của ngươi vô cùng to lớn, thật sự mang tới đủ kinh ngạc cho ta đấy.”
Trần Nghiệp không hiểu nổi suy nghĩ của hắn ta, hắn đáp một cách không hề khách sáo: “Ngươi không nên xuất hiện ở đây, thân là ma quỷ, chỗ mà ngươi nên ở chỉ có địa ngục! Nhân lúc cánh cửa đó vẫn chưa đóng, hãy cút về thế giới của ngươi đi!”
Đối mặt với lời nói không lễ phép của Trần Nghiệp, Đứa con của địa ngục lại không hề nổi giận chút nào.
Nghĩ lại cũng đúng thôi, người này đã sống bao nhiêu năm rồi?
Chỉ sợ đến ngay cả bản thân hắn ta cũng không nhớ rõ được. Trong những năm tháng vô tận đó, hắn ta đã từng chứng kiến quá nhiều chuyện, bị Trần Nghiệp chửi vài câu hoàn toàn không tính là gì cả.
“Ngài Tu La, không cần nhìn ta đầy thù hận như thế, giữa chúng ta cũng không có xung đột lợi ích trực tiếp, nói ra thì lần trước ngươi đã lấy mạng tên phản đồ đó (Phong Thần) khỏi tay ta, còn nợ ta một nhân tình đấy.”
Lời này cũng khiến Trần Nghiệp ngẩn người.
Hắn không hiểu đột nhiên tên ma quỷ này nhắc tới giao tình với hắn là có ý gì?
Sợ hắn sao?
Trần Nghiệp cảm thấy không có khả năng.
Cho dù hắn có tự tin thế nào cũng không thể không thừa nhận hắn của bây giờ vẫn cách tên ma quỷ trước mặt một khoảng cách không nhỏ.
Nói đến thì Trần Nghiệp cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đánh một trận rồi. Nhưng không ngờ Đứa con của địa ngục cũng không ra bài theo lẽ thường, không hề có ý đánh nhau gì cả.
“Bây giờ có rồi!” Trần Nghiệp đáp như thật: “Ta đã nhận được nhiệm vụ mới, chính là đuổi ngươi khỏi thế giới này!”
Nghe được lời này, Đứa con của địa ngục lập tức ngạc nhiên, sau đó nhíu mày, cuối cùng không cười nữa.
Cũng không phải hắn ta lo lắng Trần Nghiệp sẽ giết chết mình mà là cảm giác được ác ý sâu sắc của Không Gian Luân Hồi đối với hắn ta!
“Thật vô tình quá! Lợi dụng ta còn muốn đuổi cùng giết tận ta…”
Giọng điệu khi nói lời này có hơi lạnh lùng nhưng cũng hơi giống tự nhủ.
Trong lòng Trần Nghiệp hơi chấn động.
Nghe ý tứ của lời này thì hình như tên ma quỷ trước mặt này đang oán trách Không Gian Luân Hồi thì phải?
Hắn ta đã biết gì rồi?
Ngay lúc Trần Nghiệp đang chuẩn bị hỏi thì Đứa con của địa ngục ở đối diện dường như đã đưa ra quyết định nào đó, nói với hắn: “Ngài Tu La, thời gian nhiệm vụ của các ngươi là một năm đúng không? Vậy trong một năm này ta sẽ không xuất hiện nữa, chúc các ngươi làm nhiệm vụ thuận lợi!”

Vất lại câu này, Đứa con của địa ngục trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, ngay cả Trần Nghiệp cũng không nhìn ra được đối phương rời đi bằng thủ đoạn gì.
Hắn ngây người ra đấy, có hơi sững sờ.
Tên ma quỷ này có ý gì đây?
Không muốn đánh với hắn sao?
Nhìn ý tứ đó thậm chí còn định trốn hắn một năm?
Đợi hắn đi rồi lại xuất hiện làm mưa làm gió?
Đối với suy nghĩ và dự định của Đứa con của địa ngục, Trần Nghiệp chẳng hiểu gì cả. Nhưng nếu Đứa con của địa ngục thật sự dự định trốn hắn vậy Trần Nghiệp hắn chắc chắn cũng không có cách nào cả.
Nói cách khác, nhiệm vụ đuổi Đứa con của địa ngục đi sẽ thất bại?
Nghĩ đến đây, Trần Nghiệp nhíu chặt mày.
Tuy nhiệm vụ này cũng không có trừng phạt gì cả, nhưng đối với hắn mà nói, hắn vẫn chưa từng làm nhiệm vụ thất bại bao giờ cả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận