Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 851. Trái Đất không phải nơi ngươi muốn đi thì đi!
Trong phòng khách biệt thự, Trần Nghiệp đang đọc sách, đột nhiên trong hư không lóe lên tia sáng màu vàng, ngay sau đó ánh sáng lan ra nhanh chóng hình thành một con đường hình tròn màu vàng kim.
Bốn người Doctor Strange, Tony Stark, Vương và Bruce Banner… đều xuất hiện trước mặt Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp đặt sách xuống với vẻ mặt bình tĩnh, nhìn thấy Bruce Banner hắn lập tức biết cốt truyện trong [The Avengers 3] đã chính thức bắt đầu.
“Đợi đã!”
Banner nhìn thấy Trần Nghiệp lập tức hô lên kinh ngạc: “Trợ thủ mạnh mẽ mà các ngươi nói chính là hắn?”
Tony hỏi: “Sao thế Bruce? Ngươi biết Trần sao?”
“Không! Ta không biết!”
Tuy nói như vậy nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra vẻ mặt vốn căng thẳng của Bruce đã thả lỏng hơn không ít ngay sau khi nhìn thấy Trần Nghiệp.
Lúc đầu Thor mời Trần Nghiệp đi tới thần vực đối phó với Hela, hắn ta cũng đã thấy hết toàn bộ quá trình. Có nhân vật như vậy ở đây, có lẽ thật sự có thể giải quyết nguy cơ Thanos này.
“Ngài Trần!”
Doctor Strange nói: “Rất xin lỗi đã quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, chúng ta gặp phải phiền phức.”
Trần Nghiệp phất tay, đáp: “Ta đã biết.”
Sắc mặt của Doctor Strange có hơi ngạc nhiên.
Tony hỏi: “Sao vậy? Doctor, ngươi không biết hắn có thể đoán trước tương lai sao?”
Doctor Strange càng nghi ngờ hơn.
Trần Nghiệp có năng lực như đoán trước tương lai tại sao còn cần hắn ta nhìn trộm tương lai nữa.
Dường như biết suy nghĩ của hắn ta, Trần Nghiệp đáp: “Ta chỉ có thể dự báo tương lai trong hai mươi tư giờ.”
Lúc này Doctor Strange mới hiểu ra.
Ánh mắt của Trần Nghiệp thì lại nhìn về phía Banner: “Bruce, ngươi tới từ bên tiên cung đúng không? Asgard thế nào rồi? Thor và Hela đâu? Bọn họ không thể ngăn cản được Thanos sao?”
“Đúng vậy thưa ngài.”
Trong giọng điệu của Banner mang theo vẻ tôn trọng: “Asgard đã bị hủy diệt rồi, Thor đã chết trận, cho dù là Hela cũng thế… gần như ngoại trừ ta ra không có người nào sống sót hết?”
Sắc mặt của Trần Nghiệp bình tĩnh. Hắn cũng không bất ngờ gì về kết quả này,
Hắn chỉ hơi cảm thán về khả năng sữa chữa vận mệnh quá mạnh. Rõ ràng dưới sự phá rối của hắn đã có rất nhiều chuyện đều xuất hiện sự thay đổi, nhưng kết quả vận mệnh vẫn kéo bọn họ về điểm cũ.
Nghĩ đến Hela, sắc mặt của Trần Nghiệp có hơi khó chịu.
Hela chính là tù binh của hắn, vậy mà Thanos lại đánh chết người ta?
Thế này thật sự quá không nể mặt hắn!
Nếu Thanos đã khiêu chiến trước vậy hắn cướp viên đá Vô Cực của Thanos cũng là lý đương nhiên thôi?
Lúc này, đột nhiên bên ngoài nổi lên trận gió to.
Gió thổi khiến mái tóc của Doctor Strange đang không ngừng bay bổng.
Tony cảm thấy không đúng theo bản năng, cố tình chỉ vào tóc của Doctor Strange, hỏi: “Doctor, có phải ngươi đang giở trò mờ ám không thế?”
“Ta không nhàm chán như vậy.”
Doctor Strange đáp một câu, giống như cảm ứng được gì đó, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, cảm giác chấn động to lớn lập tức truyền tới.
Dường như có vật thể to lớn gì đó đang giáng xuống mặt đất.
Rất nhanh, mọi người đã nghe thấy vô số tiếng hét chói tai truyền tới từ trên phố lớn.
Trần Nghiệp đứng dậy khỏi sô pha, duỗi thắt lưng, nói: “Đi nào! Chúng ta đi dón khách quý thôi!”
Mọi người bước ra khỏi biệt thự, tới đến đường cái đã trông thấy một phi thuyền vũ trụ khổng lồ hình vành khăn đang dừng trên bầu trời Manhattan.
Ngay sau đó, một luồng sáng mạnh bắn ra từ trong phi thuyền vũ trụ, rơi xuống phía trước đám người Trần Nghiệp.
Trong ánh sáng, có hai bóng người ngoài hành tinh bước ra. Một người vô cùng cường tráng, chỉ riêng cái đầu đã không kém hơn Hulk rồi. Ngược lại một người khác thể hình bình thường, thậm chí thoạt nhìn còn hơi nhã nhặn, đáng tiếc gương mặt đó quá xấu xí.
“Là thuộc hạ của Thanos!” Tiến sĩ Banner nhỏ giọng nhắc nhở với vẻ mặt cảnh giác.
Những người khác nghe vậy, sắc mặt cũng nặng nề hơn.
Phỏng chừng đều không ngờ Thanos sẽ tới Trái Đất nhanh như vậy. Hơn nữa khoa học kỹ thuật hiện ra từ phi thuyền vũ trụ này cũng đã sắp vượt qua địa cầu…
Chỉ có Trần Nghiệp là vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí có hơi không hứng thú nổi. Hắn còn tưởng Thanos sẽ đích thân tới đây, nhưng không ngờ vẫn chỉ phái hai thuộc hạ tới giống như trong cốt truyện nguyên tác.
Nếu như bản thân Thanos tới thì hắn còn có chút hứng thú.
Chỉ có hai thuộc hạ, ở trong mắt hắn không có gì khác biệt với con kiến.
Lúc này, Ebony Maw ở đối diện mở miệng nói chuyện: “Nghe kỹ đây người Trái Đất, các ngươi sẽ chết trong tay đám con của Thanos, về phần những người còn sống hãy thật biết ơn! Những nhân loại hèn mọn như các ngươi sẽ được cân bằng bởi sự tồn tại vĩ đại….”
Không đợi hắn ta nói xong, Tony đã lớn tiếng ngắt lời: “Thật ngại quá, bọn ta không có hứng thú nghe ngươi phí lời, hôm nay Trái Đất đóng cửa, ta khuyên ngươi tốt nhất tới từ đâu thì về đó đi!”
Trên mặt của Ebony Maw hiện lên vẻ giận dữ, sau đó ánh mắt nhìn về phía Doctor Strange.
“Người bảo vệ viên đá, động vật lắm mồm này đang nói chuyện thay ngươi sao?”
“Ý của hắn chính là ý của ta!” Doctor Strange nói xong đã bày ra tư thế chiến đấu.
Ebony Maw nói xong cũng không còn phí lời nữa, mà bảo tên to con bên cạnh: “Đi cướp viên đá về đây!”
Black Dwarf hừ một tiếng, tay cầm vũ khí to lớn dữ tợn bước về phía đám người. Nhìn khổ người của hắn ta, Tony nói với Banner ở bên cạnh: “Bruce, ngươi lên sân đi!”
Banner thì lại đáp với vẻ hơi do dự: “Ta không chắc Hulk có muốn ra không nữa…”
Trước đó ở tiên cung, Hulk bị Thanos đánh hơi thảm nên trực tiếp tự kỷ rồi.
Sau đó giống như trong cốt truyện nguyên tác, Banner thử nửa ngày Hulk cũng không bằng lòng ra ngoài. Tony bất đắc dĩ chỉ đành khởi động giáp Mark lên người mình.
Hai bên bắt đầu chiến đấu.
Tony và tên to con đó đối đầu.
Ebony Maw thì lại so chiêu với Doctor Strange.
Về phần Trần Nghiệp dường như cũng không có hứng thú ra tay mà chỉ đứng ở một bên xem náo nhiệt.
Sau đó, bên Tony và Doctor Strange rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong.
Black Dwarf sức lớn da dày, Tony hoàn toàn không có cách nào bắt hắn ta mà chỉ đành chơi thế kiềm chế.
Niệm lực của Ebony Maw thì lại vô cùng lớn mạnh, thậm chí đã ngang tài ngang sức với niệm lực của Trần Nghiệp hiện tại, lại thêm kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lúc chiến đấu với Doctor Strange trông có vẻ rất thành thạo.
Mà Doctor Strange thì lại thiếu kinh nghiệm chiến đấu, rõ ràng đã bị Ebony Maw áp chế chặt.
Ngay khi Ebony Maw khống chế một cây bụi quấn chặt lấy Doctor Strange, cũng có nghĩa trận chiến này đã kết thúc.
Ebony Maw đã giành được chiến thắng một cách tao nhã.
Chẳng qua, hắn ta cũng không đắc ý được bao lâu đã phát hiện ra Doctor Strange vốn bị mình khống chế đột nhiên thoát khỏi sự khống chế.
Người ra tay cứu Doctor Strange đương nhiên là Trần Nghiệp.
“Stephen, cách ngươi sử dụng ma pháp rất không tệ, nhưng ngươi chỉ giống như một tay mơ đối với kinh nghiệm chiến đấu, nếu như thầy Cổ Nhất của ngươi đối mặt với con bạch tuộc xấu xí này, đã sớm chế phục được hắn rồi.”
Nghe được lời dạy dỗ của hắn, Doctor Strange có hơi xấu hổ, vừa rồi biểu hiện của hắn ta thật sự có hơi kém cỏi, nhất thời đắc ý bị Ebony Maw chế ngự.
Nếu không phải có Trần Nghiệp ra tay thì chỉ sợ hắn ta đã bị bắt sống rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận