Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1132. Kẻ làm xáo trộn vận mệnh?!

Chương 1132. Kẻ làm xáo trộn vận mệnh?!
Trần Nghiệp biết tại sao Bạch Hải Đan đột nhiên tỉnh lại rồi còn nhìn mình với ánh mắt kỳ quái như thế.
Đơn giản là sự xuất hiện của hắn đã phá hỏng kế hoạch của Tạo Hóa Tiên Vương, khiến đối phương cảm thấy rất bất ngờ vậy thôi.
“Ngươi là ai?”
Bạch Hải Đan mở miệng hỏi, đôi mắt cứ nhìn chòng chọc theo Trần Nghiệp mãi, trong miệng vẫn hộc máu hắn cũng không bận tâm.
“Ngươi đoán xem!”
Đáp lại xong Trần Nghiệp cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp bóp chết Bạch Hải Đan luôn.
Tiên giới.
Nơi hỗn mang nào đó, một thân thể cường tráng đang bị xiềng xích khổng lồ trói chặt.
Từ thân thể này lộ ra khí tức cổ xưa, như thể đã tồn tại lâu lắm, thời gian đối với hắn đã không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Nháy mắt khi Trần Nghiệp bóp chết Bạch Hải Đan, đạo thân ảnh này đột nhiên mở bừng mắt.
Đó là một đôi mắt vô cùng đáng sợ, đã siêu thoát hết thảy, thấy rõ đại đạo, nháy mắt khi mở ra thậm chí còn tỏa sáng rực rỡ hơn cả hằng tinh.
Có điều trong đôi mắt ấy lúc này cũng lộ ra nghi hoặc không thể lý giải.
“Vì sao tạo hóa lại rung động?”
Một thanh âm hùng hậu đột nhiên vang lên.
Chủ nhân của thanh âm này chính là thân ảnh cường tráng kia, trên người hắn không ngừng phát ra khí tức khởi nguyên, như thế hắn chính là nguồn cội của vạn vật trong thế gian.
“Điều bất ngờ nho nhỏ mà thôi...”
Tạo Hóa Tiên Vương thản nhiên nói một câu như thế, sau đó hắn lại nhắm mắt, rơi vào an tĩnh.
Huyền huyễn đại thế giới.
Bờ sông Long Uyên.
Trần Nghiệp lục lọi trên thi thể Bạch Hải Đan một lúc thì lấy được Cửu Khiếu Kim Đan và một bức tranh cuộn, đó chính là Giao Long Hoàng Tuyền Đồ.
Điều khiến Trần Nghiệp thất vọng nhất là lúc cầm hai món đồ này trên tay hệ thống Luân Hồi lại chẳng có thông báo gì cả.
Có thể thấy cả hai đều không phải vật phẩm đặc biệt.
“Trần sư đệ, không ngờ ngươi đột phá muộn hơn ta vậy mà đã tu luyện Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí tới mức này rồi ư? Quả nhiên là tuyệt thế yêu nghiệt!”
Giọng của Phương Thanh Tuyết vang lên bên cạnh.
Trần Nghiệp hồi thần, ném Giao Long Hoàng Tuyền Đồ trong tay cho Phương Thanh Tuyết.
“Đây là Giao Long Hoàng Tuyền Đồ, sư tỷ cầm nghiên cứu trước đi!”
Sau khi biết Giao Long Hoàng Tuyền Đồ không phải vật phẩm đặc biệt Trần Nghiệp cũng chẳng có mấy hứng thú với nó nữa.
Dù sau khi khai phá toàn bộ Giao Long Hoàng Tuyền Đồ sẽ trở thành tuyệt phẩm đạo khí, thứ ẩn chứa trong đó vô cùng lợi hại, nhưng muốn khai phá được nó cũng chẳng dễ gì.
“Ta không phải Phương lão ma, không có vòng hào quang của nhân vật chính, cũng chưa chắc đã đạt được khí linh.”
Ngược lại Cửu Khiếu Kim Đan thì bị Trần Nghiệp cất đi.
Đây cũng là đồ tốt, có thể trợ giúp võ giả tạo ra căn cơ tốt nhất, thậm chí chạm tới bí cảnh Thần Thông, thứ này còn quý giá hơn Thần Thông Đan nhiều.
Trong nguyên tác sau khi Phương lão ma dùng Cửu Khiếu Kim Đam thì thực lực cũng tăng lên rất nhanh.
Viên Cửu Khiếu Kim Đan này đương nhiên không có tác dụng với Trần Nghiệp, hắn định lấy để làm việc khác.
“Trần sư đệ, ngươi tín nhiệm ta tới mức ấy cơ à?”
Phương Thanh Tuyết cầm Giao Long Hoàng Tuyền Đồ, ánh mắt nhìn Trần Nghiệp chứa đầy cảm xúc rất khó tả.
Nàng không thể ngờ Trần Nghiệp lại hào phóng với mình tới vậy.
Đây là đạo khí đấy!
Ngay cả chưởng môn chí tôn của Hóa Vũ Môn khi trông thấy đạo khí cũng không thể bình chân như vại được.
“Nếu không tin ngươi thì ta theo ngươi tới đây làm gì.”
Thấy Trần Nghiệp nói thế Phương Thanh Tuyết cũng không từ chối nữa, nàng nhận lấy Giao Long Hoàng Tuyền Đồ hắn đưa.
“Được, đợi ta nghiên cứu xong sẽ chia sẻ toàn bộ kinh nghiệm với sư đệ.”
Trần Nghiệp nghe thế thì cười nói: “Đây chính là nguyên nhân mà ta nguyện ý đưa Giao Long Hoàng Tuyền Đồ cho sư tỷ đấy, ta tin sư tỷ sẽ không bạc đãi ta.”
Phương Thanh Tuyết chỉ cười nhẹ chứ không nói gì nữa.
Thế nhưng ánh mắt nhìn Trần Nghiệp lại có thêm cảm xúc nhìn không rõ, nói không thông.
Sau đó hai người hạ xuống bờ sông.
Phương Trạch Sơn đã chờ từ lâu vội vàng tiến lên đón.
“Thanh Tuyết, hôm nay cũng may có ngươi, nếu không Nhị thúc ta hẳn đã mất mạng tại đây rồi.”
Phương Trạch Sơn có vẻ rất hưng phấn: “Không ngờ ngươi đã tu luyện tới bí cảnh Thần Thông, ngươi trở thành đệ tử chân truyền của Hóa Vũ Môn rồi phải không Thanh Tuyết? Phương gia ta sau bao nhiêu năm rốt cuộc cũng có một vị cường giả Thần Thông rồi.”
“Đại ca biết tin này hẳn là sẽ rất mừng.”
Thấy người thân nhưng sắc mặt Phương Thanh Tuyết vẫn bình tĩnh như trước, nàng hỏi: “Cha ta đâu?”
“Đại ca đang trên đường tới.”
Phương Trạch Sơn đáp xong mới liếc qua Trần Nghiệp: “Vị này là...”
Phương Thanh Tuyết giới thiệu: “Nhị thúc, vị này là sư đệ Trần Nghiệp của ta, cũng là cao thủ bí cảnh Thần Thông, đệ tử chân truyền của Hóa Vũ Môn. Hơn nữa hắn là tuyệt thế thiên tài có thiên phú nghìn năm mới gặp trong Hóa Vũ Môn, lợi hại hơn ta nhiều.”
Nghe thế Phương Trạch Sơn không khỏi chấn động, vội chắp tay, khách khí nói: “Phương gia Phương Trạch Sơn bái kiến Chân Nhân.”
Thế giới này lấy thực lực vi tôn.
Tuy Phương Trạch Sơn là trưởng bối nhưng vì cảnh giới của Trần Nghiệp cao hơn nhiều, thế nên lúc gặp mặt vẫn phải hành lễ như thường.
Chân Nhân là tôn xưng với tu sĩ có cảnh giới Thần Thông.
“Phương Nhị thúc khách khí rồi.”
Trần Nghiệp lễ phép đáp lại.
Lúc này Phương Thanh Tuyết lại lên tiếng mời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận