Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 1010. Một chiêu tiêu diệt Adam!
Thần uy mạnh mẽ trong nháy mắt bao phủ toàn bộ trời đất này!
Tuy rằng Trần Nghiệp đã kịp thời nhắc nhở mọi người nhắm mắt lại, nhưng phản ứng của đám người Lý Tiêu Dao cũng không nhanh đến thế.
Lập tức, đầu óc của Lý Tiêu Dao, Lâm Nguyệt Như và Lưu Tấn Nguyên giống như bị sét đánh trúng, nhức nhối dữ dội. Một khắc này, bọn họ dường như nhìn thấy thần chân chính.
Thần uy mênh mông!
Người phàm không thể nhìn thẳng!
Vốn Lâm Nguyệt Như còn đang nghi ngờ có phải vị đại ca này của Lý Tiêu Dao có bản lĩnh hơi thấp hay không, vì trước đó khi đối phó với xà yêu và hồ yêu, hắn cũng không hề ra tay.
Nhưng bây giờ trong lòng cô ta chỉ còn lại sợ hãi. Cô ta hoàn toàn không ngờ đại ca của Lý Tiêu Dao lại là nhân vật đáng sợ như thế, chỉ phóng khí thế thôi đã có thể khiến cô ta đầu váng mắt hoa, gần như sụp đổ.
Chẳng trách cha cô ta lại chịu cho cô ta ra ngoài…
“Nhắm mắt lại!” Lý Tiêu Dao quát to một tiếng, đánh thức Lâm Nguyệt Như.
Về phần Lưu Tấn Nguyên, trong nháy mắt Trần Nghiệp phóng thần uy, đầu óc đã mở hình thức tự bảo vệ, khiến hắn ta trực tiếp rơi vào hôn mê…
Sau đó, Lâm Nguyệt Như và Lý Tiêu Dao nhắm thật chặt mắt, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Trong dám người, người duy nhất có thể chống lại được thần uy của Trần Nghiệp cũng chỉ có Triệu Linh Nhi. Thân là hậu nhân Nữ Oa, Triệu Linh Nhi có thể nói cũng có một cơ thể bán thần.
Tuy rằng bây giờ thực lực của cô ta không đủ nhưng về mặt vị cách, lại là người gần với Trần Nghiệp nhất trong đám người, cho nên ảnh hưởng mà cô ta phải chịu khá nhỏ.
Nhưng cho dù là vậy, Triệu Linh Nhi vẫn cảm thấy đầu váng mắt hoa, có thể hôn mê bất cứ lúc nào. Nghe thấy tiếng quát to của Lý Tiêu Dao, cô ta vội vàng nhắm mắt lại.
Mà toàn bộ chuyện này vẫn là vì thần uy của Trần Nghiệp không nhắm vào bọn họ. Bọn họ chỉ là bị chịu ảnh hưởng mà thôi. Bằng không, chỉ sợ Lâm Nguyệt Như và Lý Tiêu Dao cũng sẽ lập tức bị đánh thành thiểu năng…
Về phần tại sao Trần Nghiệp lại giải phóng thần uy?
Thật ra là vì độn thuật của Bái Nguyệt giáo chủ cao thâm khó lường, vậy mà lại có thể biến mất tăm trong niệm lực khống chế của hắn.
Pháp thuật là một mục yếu của Trần Nghiệp.
Ngay từ đầu hắn đã chưa từng coi thường Bái Nguyệt, thân là đại BOSS đỉnh cấp trong bản truyền hình, pháp lực của Bái Nguyệt giáo chủ nói một câu thông thiên triệt địa cũng không quá, tuy chỉ có cơ thể phàm nhân nhưng vẫn có thể sánh ngang với thần linh.
Đối thủ như thế đáng để Trần Nghiệp coi trọng.
Hắn mở thần uy ra có thể lập tức tăng lực cảm giác của mình lên một độ cao cực kỳ khủng khiếp, khiến hắn có thể kiểm soát được mọi thứ xung quanh, bất cứ một thay đổi nhỏ nhặt nào cũng không thoát được khỏi cảm nhận của hắn.
Ngoài ra, thần uy cũng nhắm vào Bái Nguyệt khiến hắn ta phải hiện thân hình.
Quả nhiên, ngay sau đó bóng người của Bái Nguyệt lại hiện ra dưới sự tấn công bằng thần uy của Trần Nghiệp. Vậy mà hắn ta vẫn ở nguyên tại chỗ cũng không hề chuồn đi xa.
Lúc này, Bái Nguyệt nhìn tư thế giống như thiên thần của Trần Nghiệp, trên gương mặt vẫn luôn như giếng cổ không gợn sóng lần đầu tiên lộ ra vẻ cực kỳ ngạc nhiên.
“Không ngờ, lại gặp mặt được thần chân chính, Bái Nguyệt xin cúi chào!”
Nói xong, Bái Nguyệt lại hành lễ với Trần Nghiệp.
Người này lại coi Trần Nghiệp thành chân thần.
Thật ra chuyện này cũng không tính là sai, bây giờ Trần Nghiệp đã có uy nghiêm và sức mạnh to lớn của thần. Đặc biệt là sau đầu hắn cũng xuất hiện Đạo Đức Kim Luân, thoạt nhìn vô cùng có áp lực. Bất cứ người nào nhìn thấy cũng không có khả năng coi hắn thành người phàm.
Sau đó, trên mặt Bái Nguyệt lại khôi phục vẻ bình tĩnh, dường như thần uy của Trần Nghiệp đã không thể ảnh hưởng đến hắn ta được nữa.
Nhưng đương nhiên điều này không có khả năng.
Chẳng qua là lực ý chí của Bái Nguyệt đủ kiên định, pháp lực của bản thân cũng đủ mạnh mẽ, có thể chống đỡ lại được.
Bây giờ Bái Nguyệt muốn im hơi lặng tiếng sử dụng độn thuật mà không bị Trần Nghiệp phát hiện ra chắc chắn là chuyện không có khả năng.
…
“Lát nữa sẽ thu phục ngươi sau!” Ánh mắt của Trần Nghiệp liếc nhìn Bái Nguyệt với vẻ lạnh nhạt, sau đó quay về phía xa.
Dưới sự bao phủ của thần uy, hắn có thể cảm giác được ở đó còn có một người nữa đang ẩn náu.
“Vẫn còn một con chuột nữa!”
Vừa dứt lời, Trần Nghiệp vung tay một cái, một quang cầu màu trắng lập tức bắn đi.
Cách đó rất xa, Adam hóa thân thành hòa thượng đang trốn trong rừng cây, trước đó khi Trần Nghiệp giải phóng thần uy, Adam đã cảm thấy da đầu tê rần, như rơi vào hầm băng.
Hắn ta cũng không ngờ Trần Nghiệp đã trưởng thành đến mức độ này rồi.
Trước đây hắn ta còn có thể giằng co với Trần Nghiệp, nhưng bây giờ ngay cả tư cách đứng trước mặt hắn cũng không đủ nữa. Lúc này đối diện với Trần Nghiệp khiến hắn ta có một loại cảm giác như đối diện với Đứa con của địa ngục.
Ngay khi ánh mắt của Trần Nghiệp liếc về phía hắn ta, Adam lập tức kinh hồn bạt vía. Hắn ta không nói hai lời lập tức quay người chạy ngay.
Không thể không nói, sự phán đoán của Adam cực kỳ chuẩn xác, nhưng cho dù là thế thì vẫn quá muộn rồi.
“Ầm ầm!” Quang cầu màu trắng đến trong nháy mắt, sau đó giống như một quả bom nguyên tử nổ tung trên đầu Adam.
Trời đất rung chuyển, bầu trời đêm tối tăm lập tức sáng choang, sóng xung kích khủng khiếp khiến cơ thể Adam lập tức tan thành tro bụi.
…
Đối với Trần Nghiệp mà nói, Adam chắc chắn còn quan trọng hơn cả Bái Nguyệt, cho nên sau khi phát hiện ra hắn ta, hắn tuyệt đối sẽ không cho Adam bất cứ một cơ hội nghỉ ngơi nào mà trực tiếp bóp chết.
Chỉ cần giết chết Adam thì nhiệm vụ lần này của hắn cứ làm tùy tiện là được.
Sóng xung kích từ cú nổ lan ra khắp bốn phương tám hướng, rất nhanh đã tới trước mặt đám người Trần Nghiệp.
…
Để đám người Lâm Nguyệt Như không bị thương, Trần Nghiệp khởi động niệm lực chắn thay mọi người.
Khi tất cả mọi thứ dần lắng đi, Trần Nghiệp lại hơi nhíu mày. Trong cảm giác của hắn Adam quả thật đã biến mất, nhưng hắn cũng không cho rằng Adam có thể chết như vậy.
Hắn nghĩ đến lần đầu tiên đánh nhau với Adam tại quốc gia trên đảo, khi ấy hắn ta cũng bị hắn đánh rớt một cái mạng, nhưng trong nháy mắt Adam đã làm gì đó…
Thế thân đổi mạng!
Trần Nghiệp không biết loại thế thân này của Adam còn có thể sử dụng mấy lần, nhưng thứ có thể thay thế tính mạng một lần chắc chắn vô cùng quý giá, cho dù là Adam cũng không có khả năng dùng mãi không hết.
Chỉ cần Adam vẫn còn trong trận cạnh tranh với hắn, sớm muộn gì hắn cũng có thể chân chính giết chết hắn ta hoàn toàn.
Nghĩ đến đây, Trần Nghiệp không còn rối rắm nữa, ánh mắt chuyển về phía Bái Nguyệt giáo chủ.
Lúc này Bái Nguyệt giáo chủ nhìn hố trời bị Trần Nghiệp dùng một chiêu đánh ra với vẻ mặt cực kỳ nặng nề.
Vốn tưởng rằng Trần Nghiệp là một thần giả chỉ có mỗi khí thế không thôi, nhưng bây giờ có thể xác định được vị này là chân thần hạ phàm. Tùy tiện ra một chiêu đã có uy lực hủy thiên diệt địa. Người phàm không có khả năng nắm giữ loại sức mạnh này, ngay cả Thục Sơn Kiếm Thánh được xưng là đệ nhất nhân thiên hạ cũng không được.
“Tại sao các hạ muốn nhúng tay vào chuyện của phàm gian chúng ta?” Bái Nguyệt nhìn về phía Trần Nghiệp và hỏi.
Tuy rằng đối phương có khả năng là chân thần nhưng Bái Nguyệt cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ lý tưởng của mình.
Cho dù là thần cũng không thể ngăn cản hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận