Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1024. Thần thú kỳ lân? Chó sư tử yếu như sên mà thôi!

Chương 1024. Thần thú kỳ lân? Chó sư tử yếu như sên mà thôi!
Tiếp đó, Trần Nghiệp lập tức nhìn tượng đá của Nữ Oa nương nương, chỉ thấy lúc này đôi mắt của tượng đá Nữ Oa nương nương giống như đang sống, rất có thần.
Là Nữ Oa nương nương đang nhìn hắn!
Trần Nghiệp mỉm cười với tượng đá, dẫn mọi người đi vào đại điện.
Lý Tiêu Dao liếc mắt nhìn quanh một vòng, bảo: “Đại ca, trong đại điện này trống trơn, nào có thần thú kỳ lân gì đâu?”
Vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng rống tức giận như của dã thú truyền tới từ trong hư không.
“Loài người chết tiệt, các ngươi còn dám bước chân vào thánh điện sao?”
Ngay sau đó, chỉ thấy gợn sóng như sóng nước đột nhiên hiện ra trên một vách tường, sau đó một thánh vật giống như sư tử đực chui ra khỏi đó, tới trước mặt mọi người.
Thánh vật này có đầu rồng, cơ thể lại là ngựa, toàn thân đỏ rực còn bùng lên ra ngọn lửa cháy hừng hực.
Đây chính là thần thú hỏa kỳ lân.
Kỳ lân vừa xuất hiện, đám người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đều vô cùng kinh hãi, vội vàng rút bảo kiếm ra bày sẵn tư thế chiến đấu.
Triệu Linh Nhi và A Nô cũng mang vẻ mặt nặng nề, nhìn kỳ lân với vẻ cảnh giác.
Chỉ có Trần Nghiệp là lắc đầu hơi thất vọng.
Thần thú kỳ lân trước mắt này ở trong mắt hắn lại yếu ớt như thế, nếu như hắn chịu ra tay, chỉ một quyền đã có thể đánh chết nó rồi.
Mấy thứ ở cấp bậc này hoàn toàn không xứng được gọi là thần thú trong mắt hắn.
Nghĩ lại cũng đúng thôi, nếu kỳ lân đủ lợi hại sao lại bị Bái Nguyệt phong ấn ở nơi này chứ?
Lực chiến đấu ở thế giới Tiên Kiếm thật sự khiến người không hiểu nổi.
Thần thú thì yếu như sên, ngay cả hình chiếu của Nữ Oa nương nương cũng yếu vô cùng. Ngược lại một Bái Nguyệt thân là phàm nhân lại có pháp lực thông thiên triệt địa, thậm chí còn có thể phong ấn được cả thần miếu của Nữ Oa nương nương, Nữ Oa nương nương còn chịu bó tay với hắn ta.
Thế này rất không bình thường.
Nữ Oa nương nương tốt xấu gì cũng là một trong những thánh nhân thượng cổ, chỉ một ngón tay đơn giản đã có thể dễ dàng nghiền chết Bái Nguyệt rồi, nhưng trong thế giới Tiên Kiếm, biểu hiện lại yếu ớt như thế...
Chỉ có thể nói, quy tắc ở mỗi một thế giới là khác nhau!
...
Trần Nghiệp cũng không có ý định ra tay vứi kỳ lân.
Ngay khi bầu không khí giữa đôi bên đang giương cung bạt kiếm thì đột nhiên kỳ lân ở trước mặt mở miệng nói chuyện.
Nó nhìn thấy Triệu Linh Nhi, trong đôi mắt như chuông đồng lộ ra vẻ mừng rỡ rất nhân tính hóa: “Công chúa điện hạ, cuối cùng ngươi cũng tới rồi.”
Mọi người đều sững sờ.
Triệu Linh Nhi tò mò hỏi: “Ngươi biết ta sao?”
“Công chúa điện hạ, ngươi là hậu nhân của Nữ Oa nương nương, trên người mang thiên mệnh, ta vẫn luôn đợi ngươi xuất hiện đấy!”
Kỳ lân nói một câu rồi đột nhiên nhổ ra một hạt châu màu đỏ như lửa ra: “Đây là Hỏa Linh Châu, nhiệm vụ mà Nữ Oa nương nương giao cho ta đã hoàn thành rồi, công chúa điện hạ, ngày sau còn gặp lại.”
Trong lúc mọi người còn chưa kịp hiểu gì thì kỳ lân đã trực tiếp biến mất sau khi ném lại một câu này.
Trong cốt truyện nguyên tác, Lý Tiêu Dao còn đòi sừng kỳ lân, nhưng lúc đó Triệu Linh Nhi bị thương nặng trên người cần sừng kỳ lân cứu mạng. Còn bây giờ cô ta đang rất khỏe mạnh, hiển nhiên không cần đến thứ đó rồi.
“Thần thú này sao trông cứ quái quái, điên điên khùng khùng thế nào ấy? Sẽ không phải đầu óc có vấn đề đấy chứ?” Lâm Nguyệt Như mỉa mai một câu, cất bảo kiếm đi, sau đó nhặt Hỏa Linh Châu lên đưa cho Trần Nghiệp.
“Tiểu Bạch ca, này.”
Trần Nghiệp nhận Hỏa Linh Châu, ánh mắt nhìn tượng thần của Nữ Oa nương nương, đột nhiên trong lòng nổi lên suy nghĩ, nói với mọi người: “Các ngươi ra ngoài đợi ta đi.”
Mọi người chẳng hiểu gì cả nhưng hiển nhiên vẫn sẽ nghe theo lời dặn dò của hắn, lục tục nối đuôi nhau đi ra ngoài đợi.
Trong đại điện chỉ còn lại một mình Trần Nghiệp, thẳng đến lúc này, hắn mới vừa cười vừa nói với tượng thần Nữ Oa nương nương: “Nữ Oa nương nương, lẽ nào ngươi không có gì muốn nói với ta sao?”
Trong hư không truyền tới một giọng nữ uy nghiêm: “Kẻ ngoại lai, quả nhiên ngươi khác với người thường.”
Đối với việc Nữ Oa nhìn ra được mình không phải người bản địa, Trần Nghiệp cũng không để tâm. Nếu ngay cả chuyện này còn không nhìn ra được vậy hắn thật sự phải nghi ngờ thực lực của Nữ Oa nương nương ở thế giới này rốt cuộc có trình độ thế nào?
“Ngươi che đậy thiên cơ, phá rối vận mệnh là có rắp tâm gì?”
Đối diện với lời chất vấn của Nữ Oa nương nương, sắc mặt của Trần Nghiệp rất bình tĩnh.
“Nữ Oa nương nương, ta tới đây chỉ để ngăn cản kế hoạch diệt thế của Bái Nguyệt mà thôi.”
“Không có ngươi, Bái Nguyệt cũng đã định trước sẽ thất bại rồi.”
“Nhưng kết cục như thế không phải quá tàn nhẫn hay sao, không nói những người khác nhưng Linh Nhi là hậu nhân của ngươi, ngươi thật sự hy vọng cô ta chết oan chết uổng, không được chết già hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận