Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 837. Pháp sư tối cao sắp phải chết!

Chương 837. Pháp sư tối cao sắp phải chết!
Ngày hôm sau, Trần Nghiệp vẫn quyết định đi gặp pháp sư Cổ Nhất một lần. Hắn muốn làm rõ mọi chuyện từ trước, xem rốt cuộc là thảm họa thế nào mới khiến nhân loại toàn cầu gặp phải tai họa ngập đầu?
Có thể khẳng định một điều rằng đó chắc chắn không phải cái búng tay của Thanos.
Có hắn ở đây, Thanos có dám tới địa cầu hay không cũng là một ẩn số chưa biết… không làm rõ thảm họa chân chính thì trong lòng hắn vẫn luôn có hơi bất an.
Dù sao đây cũng là nhiệm vụ thử luyện, độ khó khá lớn.
Tám giờ sáng, Trần Nghiệp ăn xong bữa sáng đã đi ra sân, bay vụt một cái lên trời tiến về phía Kamar-Taj.
Ngay khi Trần Nghiệp vừa mới rời đi, Natasha ở tòa nhà Avengers cách xa đã nhận được tin tức bởi vì cô ta đã để lại vài đặc công rải rác trong những ngôi nhà xung quanh biệt thự, để giám sát động tĩnh phía bên biệt thự suốt hai mươi tư giờ.
Trần Nghiệp hoàn toàn chưa từng nghĩ đến việc che giấu bản thân hoặc là khiêm tốn. Khi hắn vừa bay đi, rất nhiều người xung quanh nhìn thấy đều cảm thấy kinh ngạc không thôi. Càng đừng nói đến những đặc công giám sát động tĩnh của hắn này.
Nhìn thấy hắn bay đi, các đặc công lập tức báo cáo tin tức!
Mà sau khi Natasha nhận được tin tức, gương mặt xinh đẹp rõ ràng có hơi nặng nề. Trong mắt cô ta, Trần Nghiệp chắc chắn là một người siêu nguy hiểm, còn nguy hiểm hơn người khổng lồ xanh Hulk rất nhiều.
“Rốt cuộc người này muốn làm gì?” Natasha lẩm bẩm một câu, do dự xem có nên trực tiếp gọi điện cho Trần Nghiệp hỏi hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại, cô ta cảm thấy cuộc gọi này có thể gọi!
Việc này cũng không làm bại lộ sự thật mình đã phái người giám sát Trần Nghiệp. Dù sao khi người này bay lên trời cũng rất nghênh ngang, có rất nhiều người đều nhìn thấy, cho nên nếu cô ta có được tin tức cũng không lạ gì, có đúng không?
Sau khi đưa ra quyết định, Natasha lấy di động ra nhấn số điện thoại của Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp đang bay trên bầu trời, cảm giác được điện thoại rung lên mới dừng lại.
Khả năng bay của hắn rất mạnh, tên là “bay chống trọng lực.”
Trọng lực thực ra chính là lực hút, nói cách khác là thật ra lực hút của Trái Đất không có hiệu quả đối với hắn. Cho nên cho dù hắn có dừng lại giữa không trung cũng sẽ không bị lực hút tác động mà rơi xuống.
Hắn nhìn hiển thị cuộc gọi tới với vẻ mặt bình tĩnh… không hề ngạc nhiên một chút nào.
“Alo? Natasha? Tìm ta có chuyện gì?”
Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói của Natasha: “Trần, ta nhìn trên mạng thấy có người vừa mới quay video ngươi bay ra khỏi biệt thự, cho nên gọi điện tới hỏi.”
“Ừm, đó đúng thật là ta.” Trần Nghiệp dáp.
Natasha nghĩ ngợi một chút, hỏi: “Ta có thể biết ngươi định đi đâu không?”
“Natasha, ngươi còn nhớ tối qua ta đã nói với ngươi trên Trái Đất có một vị pháp sư sống hơn nghìn năm không?”
Trần Nghiệp thành thật đáp: “Ta dự định đi tìm bà ấy nói chuyện, xem bà ấy có biết rốt cuộc Trái Đất sắp đối mặt với nguy hiểm gì hay không?”
“Hửm?”
Natasha nghe vậy trong lòng hơi chấn động, nói: “Có kết quả rồi có thể nói với ta một tiếng được không?”
“Đương nhiên có thể.”
“Vậy ta không làm phiền ngươi nữa, chúc ngươi lên đường thuận lợi.”
Kamar-Taj là tên một thôn xóm nằm trên đỉnh dãy Himalaya.
Khi Trần Nghiệp đến đã hơn mười giờ sáng.
Lúc này đang lúc ánh mặt trời chói chang, cũng là lúc mà lưu lượng người của Kamar-Taj khá đông. Hắn không hề có suy nghĩ che giấu bản thân mà đáp từ trời xuống vị trí trung tâm con phố một cách rất nghênh ngang.
Phương thức hạ cánh như vậy lập tức khiến người xung quanh giật mình, cũng thu hút sự chú ý của vô số người. Không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ vào Trần Nghiệp, trong ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên. Càng có người mê tín thậm chí còn dập đầu với hắn, coi hắn thành thần linh mà bái lạy.
Sở dĩ hắn làm như vậy hiển nhiên là muốn nói cho pháp sư tối cao biết hắn đã tới rồi!
Sau đó Trần Nghiệp đi tới bên ngoài một cánh cửa gỗ và gõ cửa.
Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn tới Kamar-Taj. Trong phó bản Marvel ngày trước hắn đã tới đây hai lần. Đương nhiên, phó bản thử luyện hiện tại này là một thế giới mới, pháp sư Cổ Nhất chắc chắn cũng sẽ không nhớ hắn.
Sau một lúc, một người đàn ông mặc trường bảo đẩy cửa gỗ ra, người đàn ông này chính là đệ tử “Mordo” của pháp sư Cổ Nhất.
Mordo nhìn Trần Nghiệp với vẻ mặt khá ngạc nhiên. Bởi vì vừa rồi pháp sư tối cao đã dùng từ “khách quý” kêu hắn ta đi mời người tới vào.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn ta nghe được từ như vậy từ trong miệng của pháp sư tối cao.
“Pháp sư tối cao đã biết ngươi tới, mời vào!”
Trần Nghiệp gật đầu với vẻ mặt bình tĩnh, đi theo Mordo tiến vào nhà gỗ.
Khi hắn băng qua một con đường tối tăm, đột nhiên trước mắt sáng ngời như thể đi đến một thế giới khác.
“Mời đi bên này.” Dưới sự dẫn dắt của Mordo, Trần Nghiệp băng qua rừng trúc tới trước một cái sân rộng rãi.
Trong sân có rất nhiều đệ tử pháp sư đang tu luyện. Điều khiến Trần Nghiệp ngạc nhiên là hắn lại nhìn thấy cả Stephen Vincent Strange cũng chính là “Doctor Strange” trong tương lai!
Lúc này Stephen đang giơ hai tay vẽ ma pháp trận một cách vụng về, có thể nhìn thấy rõ ràng hai tay của hắn ta đang không ngừng run rẩy giống như không nghe theo sự điều khiển. Đây là hậu di chứng sau khi gặp tai nạn giao thông của Stephen.
Nếu Stephen đã xuất hiện ở nơi này vậy chứng tỏ tình tiết của “Doctor Strange” đã bắt đầu. Hoặc là không lâu nữa pháp sư Cổ Nhất sẽ chết trong tay của Kaecilius. Mà Stephen cũng sẽ kế thừa y bát của Cổ Nhất trở thành phù thủy tối thượng mới.
Dường như cảm giác được ánh mắt của hắn rất có hứng thú với Stephen, Mordo ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Đây là đệ tử mới của pháp sư, Stephen Vincent Strange, pháp sư rất coi trọng hắn nhưng ta cảm thấy thiên phú của Stephen không ổn, chỉ sợ sẽ khiến pháp sư thất vọng!”
Nghe được lời này, Trần Nghiệp liếc mắt nhìn Mordo một cách ý vị sâu xa.
Rất dễ nhận thấy, trong lòng Mordo thấy hơi bất mãn về việc Cổ Nhất tiếp đãi nồng hậu một đệ tử mới như Stephen!
Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Mordo cũng ý thức được mình nhiều lời, sau đó không nói thêm gì nữa.
Sau một lúc, Mordo dẫn Trần Nghiệp tới bên ngoài một căn phòng khác. Hắn ta đẩy cửa giúp Trần Nghiệp, nói: “Pháp sư đang ở bên trong, mời vào.”
Trần Nghiệp không nghi ngờ gì mà trực tiếp giẫm một bước vào.
Trong phòng vô cùng rộng rãi. Trên vị trí ngay trung tâm là một bàn trà, một người phụ nữ trung niên đầu trọc mang vẻ mặt hiền từ đang ngồi xếp bằng phía sau bàn pha trà.
Đó chính là pháp sư Cổ Nhất.
Nhìn thấy Trần Nghiệp tới, pháp sư Cổ Nhất nở nụ cười, gọi hắn: “Mời ngồi.”
Lúc này cực giống với cảnh tượng khi hắn gặp pháp sư Cổ Nhất trong phó bản Marvel lần trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận