Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1113. Tư chất quá kém? Ta có toolhack!!

Chương 1113. Tư chất quá kém? Ta có toolhack!!
Trần Nghiệp thản nhiên mở miệng, sau đó nhấn nút gia tăng ở mục cảnh giới trên bảng thuộc tính.
“Ting! Thành công gia tăng cảnh giới, tiêu hao 800 điểm Luân Hồi, hiện tại cảnh giới là Nhục Thân cảnh – Ám Kình!”
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Trong nháy mắt Trần Nghiệp thấy phần bụng dưới của mình truyền tới cảm giác ấm áp, một cỗ kình lực không thể nói rõ, cũng không nhìn thấy được đột ngột xuất hiện trong đan điền rồi chảy khắp toàn thân.
Sau đó.
Trần Nghiệp vỗ một chưởng xuống phiến đá dưới mặt đất.
“Răng rắc!”
Phiến đá vỡ ra làm mấy miếng.
Chưởng vừa rồi Trần Nghiệp không hề vận dụng sức mạnh của mình mà chỉ sử dụng ám kình.
Nếu người khác có sức mạnh như vậy chắc chắn sẽ thấy vô cùng kích động.
Nhưng Trần Nghiệp lại nhìn phiến đá vỡ vụn dưới đất với vẻ bình thản như thường.
“Đây là ám kình à? Uy lực cũng tàm tạm.”
Không làm thế nào được.
Bản thân Trần Nghiệp chính là cường giả cấp Thần, giờ hắn đang tạm thời bị phong ấn phần lớn năng lực thôi chứ tâm tính đương nhiên vẫn khác hẳn với người thường rồi.
Ám kình đúng là không đáng để hắn bận tâm.
Ngược lại việc tiêu hao điểm tích lũy khi gia tăng cảnh giới lại khiến Trần Nghiệp chú ý.
“Từ cảnh giới Chiêu Thức tăng lên Ám Kình cần tám trăm điểm Luân Hồi cơ à?”
Con số này với Trần Nghiệp bây giờ mà nói đương nhiên không đáng là bao.
Nhưng thực ra đây cũng không phải một con số nhỏ.
Luân hồi giả bình thường muốn kiếm được 800 điểm Luân Hồi sợ là phải đánh đổi cả tính mạng ấy chứ.
Hơn nữa đây mới chỉ là một tiểu cảnh giới trong Nhục Thân cảnh mà thôi.
Có thể thấy một khi lên tới Trường Sinh cảnh thì số điểm cần dùng chắc chắn sẽ là một con số không tưởng.
Nghĩ tới đây Trần Nghiệp lại cau mày.
Hắn đang tính toán thiệt hơn.
Nếu phải dùng số điểm khổng lồ cho hệ thống tiên hiệp thì khi hắn về tới không gian luân hồi chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch ban đầu.
Trong mắt Trần Nghiệp thứ cần gia tăng nhất chính là sức mạnh pháp tắc!
Sức mạnh pháp tắc có tác dụng gia tăng sức mạnh cực kỳ khủng bố!
Trần Nghiệp mới chỉ nắm giữ tầng thứ nhất của sức mạnh pháp tắc mà đã có tư thái bất khả chiến bại rồi.
Như thể biết hắn đang đắn đo điều gì.
Thanh âm của hệ thống lại xuất hiện: “Xin luân hồi giả ‘Tu La’ đừng lo lắng, khi ngài về tới không gian luân hồi thì số điểm đã sử dụng ở thế giới phó bản đều sẽ được hoàn trả lại đầy đủ.”
“Lưu ý: Sau khi hoàn trả lại điểm thì những năng lực ngài đã dùng điểm để học trong thế giới phó bản cũng sẽ biến mất, vậy nên xin hãy lựa chọn một cách cẩn thận.”
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống làm hai mắt Trần Nghiệp sáng rực lên.
Điểm Luân Hồi còn có thể được trả lại sao?
Vậy thì chẳng có gì phải lo nữa!
Sau đó.
Trần Nghiệp tiếp tục dùng điểm Luân Hồi để gia tăng cảnh giới.
“Ting! Thành công gia tăng cảnh giới, tiêu hao 1000 điểm Luân Hồi, hiện tại cảnh giới là Nhục Thân cảnh – Nội Tráng!”
“Ting! Thành công gia tăng cảnh giới, tiêu hao 1600 điểm Luân Hồi, hiện tại cảnh giới là Nhục Thân cảnh – Tiên Thiên!”
Hắn liên tục gia tăng hai cảnh giới.
Khi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên thì Trần Nghiệp dừng lại.
Không phải là Trần Nghiệp tiếc điểm Luân Hồi, nhưng nếu cảnh giới tăng vọt một cách bất thường sẽ rất dễ khiến người khác chú ý...
Nếu như bị đại lão nào đó nhắm tới thì không ổn, giờ phần lớn năng lực của Trần Nghiệp đều bị phong tỏa, trước mặt đại năng hắn cũng không biết lấy gì để bảo vệ mình.
“Vèo!”
Trần Nghiệp chỉ tay một cái.
Một đạo kình khí liền bay ra khỏi cơ thể, hệt như viên đạn, nhanh chóng bắn trúng một phiến đá nhỏ trên mặt đất, lần nữa đánh nát phiến đá, gần như biến nó thành bột phấn.
Đây là cương kình, phiên bản cường hóa của ám kình, có thể tấn công người khác từ xa.
Cũng là dấu hiệu nhận biết rõ nhất của cao thủ Tiên Thiên.
Hiện giờ Trần Nghiệp chính là cường giả Tiên Thiên thật sự rồi.
Trong thế giới phàm tục cảnh giới này cũng coi như cao thủ đỉnh cấp, các thế lực khắp nơi sẽ nhao nhao lôi kéo hắn, muốn có vinh hoa phú quý cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng ở thế giới tu tiên cao thủ Tiên Thiên mới chỉ là bước khởi đầu mà thôi...
Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Trần Nghiệp vẫn bị tiếng kẻng ầm ĩ đánh thức như cũ, sau đó hắn dậy rửa mặt, rồi cùng những người khác ra khỏi nhà gỗ.
Thế nhưng lần này Trần Nghiệp không đi về phía quặng mỏ nữa mà lại tới tìm quản sự.
“Quản sự đại nhân!” Trần Nghiệp chắp tay hành lễ.
Quản sự ở khu khai thác mỏ này đều là đệ tử ngoại môn của Hóa Vũ Môn, tuy tư chất của họ bình thường và cũng không có khả năng tấn thăng nhưng địa vị chắc chắn là cao hơn phó dịch đệ tử rất nhiều.
Nhập gia tùy tục, Trần Nghiệp sẽ không ngốc tới mức chẳng coi ai ra gì.
Quản sự liếc nhìn Trần Nghiệp, lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì?”
Trần Nghiệp đáp: “Đêm qua đệ tử may mắn đột phá cảnh giới Tiên Thiên nên tới báo với quản sự một tiếng!”
Hắn vừa dứt lời đám thợ mỏ xung quanh lập tức đều quay sang nhìn.
Mọi người nhìn Trần Nghiệp với ánh mắt ngỡ ngàng.
“Hả?”
Ngay cả vị quản sự kia cũng vô cùng kinh ngạc.
Tuy nói Hóa Vũ Môn mở ra cho đám thợ mỏ một con đường ra thật đấy nhưng thực tế là người có thể đạt tới cảnh giới Tiên Thiên trước hai mươi lăm tuổi vô cùng hiếm hoi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận